Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1792. Trùng hợp vậy sao?

Thạch Thuần nhanh chóng đi ra khỏi biệt thự, trong lòng bắt đầu cảm khái, từ nhỏ nàng đã bị tỷ tỷ độc hại, bây giờ lại bị Triệu Thanh Thanh độc hại, nhưng nàng vẫn là một thiếu nữ hồn nhiên, thực sự là không dễ dàng chút nào!
"Ừm, ta nhất định phải tiếp tục làm mỹ thiếu nữ ngây thơ, không thể bị anh rể gieo họa." Thạch Thuần tự nói với mình, Thanh Thanh tỷ tỷ chính là vết xe đổ, sau khi bị anh rể tai họa thì đã bị quấn lấy không biết ngày đêm.
Thạch Thuần cảm thấy bị quấn lấy không phải vấn đề lớn nhất, vấn đề lớn nhất là nếu vậy còn có tự do sao? Nàng còn có thể muốn đi chơi lúc nào thì đi sao?
Đặc biệt là dáng người của nàng tốt như vậy, nhất định anh rể sẽ mê mẩn nàng, không để cho nàng chạy khắp nơi.
"Mới nghĩ một chút đã cảm thấy thật là đáng sợ! Ừm, ta phải cách xa anh rể một chút mới được." Thạch Thuần lầm bầm lầu bầu rời khỏi biệt thự của Vân Thanh.
Trong biệt thự, Triệu Thanh Thanh đang cầm bữa sáng nhanh chóng lên lầu.
"Sư phụ, ăn chút đồ ăn đi..." Triệu Thanh Thanh còn chưa dứt lời thì phát hiện trên người thiếu một thứ, là khăn tắm rơi mất.
Cứ như vậy, Triệu Thanh Thanh bị trở thành bữa sáng.
Nhưng Triệu Thanh Thanh cũng không nhàn rỗi, vừa vận động vừa ăn sạch bữa sáng mà Thạch Thuần mang về.
Bữa sáng này ăn tới giữa trưa, Triệu Thanh Thanh phát hiện rốt cuộc mình không thể chịu được nữa.
"Sư phụ, ta thật sự rất đói." Triệu Thanh Thanh cũng biết làm nũng, "Chúng ta ra ngoài ăn cơm được không? Hoặc chúng ta gọi ship đồ cũng được nha."
Triệu Thanh Thanh cũng không ngại dính một chỗ với sư phụ sắc lang, thật ra nàng còn rất thích như vậy, thậm chí nàng cảm thấy đây là bù đắp cho bản thân. Như vậy nàng có thể đền bù những việc không làm với Hạ Thiên suốt mười mấy năm qua.
Ừm, thừa dịp Băng Băng tỷ tỷ các nàng cũng không ở đây thì nhanh chóng bù lại, bằng không đợi các nàng trở về, chắc chắn sư phụ sắc lang sẽ không quấn lấy nàng mỗi ngày như thế nữa.
Mặc dù nàng nhất định sẽ chủ động quấn lấy hắn, nhưng nàng không chắc mình có thể cạnh tranh lại Đại yêu tinh và Tiểu yêu tinh đâu.
"Chúng ta ra ngoài ăn cơm đi" Hạ Thiên suy nghĩ một chút rồi đồng ý, bây giờ đồ đệ quá ngoan, hắn nên dẫn nàng đi ăn ngon một chút, mặc dù hắn chưa ăn thứ gọi là chuyển phát nhanh, nhưng nghe nói không tốt lắm.
"Ừ, sư phụ, vậy ta đi thay quần áo đây." Triệu Thanh Thanh vui vẻ nói.
Mặc dù rất đói bụng, nhưng Triệu Thanh Thanh vẫn tốn gần nửa tiếng để thay quần áo, nàng mặc một bộ lễ phục dạ hội xinh đẹp và gợi cảm, đồng thời còn trang điểm nhẹ.
Mặc dù chỉ là ra ngoài ăn cơm trưa, cũng không phải là thời gian đặc biệt gì, nhưng Triệu Thanh Thanh vẫn cảm thấy mình phải ăn mặc xinh đẹp nhất mới có thể đi ra cửa, như vậy mới sẽ không làm cho sư phụ mất mặt.
Dù sao thì lúc bình thường, nữ nhân nhưng đi ra ngoài ăn cơm với sư phụ đều là siêu cấp đại mỹ nữ.
"Sư phụ, chúng ta đi thôi!" Triệu Thanh Thanh ôm cánh tay của Hạ Thiên, đi ra ngoài.
Lúc này, điện thoại của Hạ Thiên lại vang lên.
"Lại là nhà của ngươi gọi tới, ngươi có muốn nghe không?" Hạ Thiên nhìn dãy số rồi đưa điện thoại cho Triệu Thanh Thanh. Thật ra số này đã gọi rất nhiều lần rồi, trước đó Triệu Thanh Thanh nói không nghe, bởi vì nàng biết đây là do cha mẹ nàng gọi tới.
"Nghe một chút vậy, hơn tám phần là bọn hắn muốn ta trở về." Triệu Thanh Thanh bĩu môi, vẫn nhấn nút nhận cuộc gọi, "Alo... Ba, là ta, không phải sư phụ... Hả? Ngươi muốn để sư phụ nghe điện thoại? Sư phụ không muốn nghe, ngươi nói với ta là được... Được rồi được rồi, không phải sư phụ không thả ta trở về, mà là ta thích đi theo sư phụ... Cái gì, bây giờ sư phụ rất thích ta..."
Triệu Thanh Thanh đột nhiên mất hứng: "Ba à, ngươi nói vậy là sao chứ? Cái gì gọi là sư phụ chỉ là chơi đùa với ta mà thôi, cho dù như vậy thì ta cũng không để ý, ta thích bị sư phụ chơi đấy! Được rồi, ngươi đừng quanh co lòng vòng nữa, ta đã là nữ nhân của sư phụ rồi, bây giờ ta muốn ở bên sư phụ, không muốn làm gì khác, cũng không muốn gặp bất cứ ai!"
Triệu Thanh Thanh cúp điện thoại, hừ nhẹ một tiếng: "Mặc kệ cha ta, cả ngày đều muốn ta nhanh chóng lấy chồng, ta mới không gả đâu! Hắn còn không thích sư phụ, hừ, ta không cần hắn thích, ta thích là được rồi"
"Đúng vậy." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Ta cũng không thích cha ngươi."
"Ta biết ngươi không thích hắn rồi!" Triệu Thanh Thanh bĩu môi, nàng biết nguyên nhân tại sao Hạ Thiên không thích cha của nàng, không phải là bởi vì nàng, mà là bởi vì Lãnh Băng Băng.
Nhưng mà đó đều là chuyện quá khứ, hơn nữa, thật ra Hạ Thiên chỉ thích những cô vợ và nha hoàn xinh đẹp của hắn, còn những người khác trên cơ bản đều không thể nói là thích.
Hai người đi ra biệt thự lại gặp phải một vấn đề, bọn hắn không biết nên đi đâu để ăn cơm.
"Sư phụ, hay là chúng ta gọi điện thoại hỏi Thuần Thuần đi, nàng tương đối quen thuộc nơi này." Triệu Thanh Thanh đề nghị, nhưng ngay lập tức lại bác bỏ, "Thôi, không cần tìm nàng, sư phụ đưa điện thoại cho ta đi, ta tìm ở trên mạng được rồi."
Triệu Thanh Thanh cầm điện thoại của Hạ Thiên, bắt đầu tìm kiếm nhà hàng ở thị xã Mộc Dương, nhưng nàng còn chưa tìm ra kết quả thì đã có một chiếc xe lái tới rồi dừng lại bên cạnh nàng.
"Thanh Thanh tiểu thư, trùng hợp như vậy sao?" Một người từ trong xe nhô đầu ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận