Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2778: Bức cung?

“Ngươi mắng ai là đồ vớ vẩn hả!” Nam nhân cao lớn vẻ mặt không vui nhìn Hạ Thiên, “Ta là Bạch Tiểu Hâm, đại ca của Bạch Tiểu Lỗi.”
Bạch Tiểu Lỗi lên tiếng nhắc nhở: “Đại ca, chú ý giọng điệu của ngươi, hắn là Hạ Thiên.”
“Cái gì Hạ Thiên, Thu Thiên… Ấy, ngươi nói cái gì, hắn là ai?” Bạch Tiểu Hâm lúc đầu còn không cho là đúng, đợi đến khi hắn tỉnh táo lại liền biến sắc, “Không phải Hạ Thiên hơn ba mươi tuổi sao, người trước mặt này trông tầm hai mươi thôi, nhìn thế nào cũng không phải cùng một người.”
“Việc này không cần ngươi quản, hắn chính là lão đại của ta Hạ Thiên, các ngươi không được vô lễ như thế.” Bạch Tiểu Lỗi trịnh trọng cảnh cáo, “Tốt nhất đừng làm loạn, bằng không toàn bộ Bạch gia đều sẽ bị ngươi làm liên lụy.”
Bạch Tiểu Hâm không vui trừng mắt với Bạch Tiểu Lỗi: “Tiểu Lỗi, lời này của ngươi có ý gì? Lên làm gia chủ là ngay cả đại ca của mình cũng không để vào mắt đúng không? Nếu không phải ta chủ động nhường bước, thì ngươi có thể leo lên vị trí gia chủ sao? Bây giờ vậy mà không được sự đồng ý của ta đã mang con trai ta đến đây! Mặt mũi của Bạch gia đều bị ngươi làm cho mất sạch rồi.”
“Ta dẫn Thanh Dương đến đây để xin lỗi lão đại.” Bạch Tiểu Lỗi nói sắc lẹm: “Ta đang cứu Bạch gia, không có lão đại thì sao Bạch gia có thành tựu ngày hôm nay. Bạch gia chết hay sống cũng chỉ bởi một câu của lão đại.”
“Có cái beep!” Bạch Tiểu Hâm cười khẩy khi nghe xong, hắn chỉ vào Bạch Tiểu Lỗi nói: “Thành tựu ngày nay của Bạch gia chúng ta hoàn toàn dựa vào sự đồng tâm hiệp lực của gia tộc, liên quan cái quái gì với Hạ Thiên.”
“Bản thân ngươi nịnh nọt hắn thì thôi, còn muốn kéo theo gia tộc cùng mất mặt à?”
Bạch Tiểu Lỗi cau mày nhìn đám người, hắn không vui nói: “Đại ca, ngươi mang theo nhiều người đến đây là cố tình muốn kiếm chuyện sao?”
“Là ta đang tìm ngươi kiếm chuyện.” Bạch Tiểu Hâm hăng hăng trừng mắt với Bạch Tiểu Lỗi, hắn chỉ Bạch Thanh Dương: “Đó là con trai ta, cháu trai của ngươi, thế mà ngươi hạ thủ nặng như thế, nếu không phải ta đến kịp thì có phải ngươi còn muốn bán nó vào Thiên Đạo tổ để làm vật thí nghiệm không, sao có đạo lý này được.”
“Hắn chọc giận lão đại đương nhiên phải chịu phạt, bằng không Bạch gia có thể chịu vạ lây.”
Bạch Tiểu Lỗi lên tiếng khuyên nhủ: “Ta vì gia tộc mà thôi.”
“Nói láo!” Bạch Tiểu Hâm không chịu thế, hắn hừ lạnh nói: “Coi như trước đó Bạch gia nhận chút ân huệ của Hạ Thiên thì nhiều năm như vậy cũng đã báo đáp xong rồi.”
“Nếu như hắn còn muốn mượn chút ân huệ đó để uy hiếp Bạch gia chúng ta, chiếm hời của chúng ta, vậy cứ trực tiếp cắt đứt đi.”
“Im miệng!” Bạch Tiểu Lỗi hoàn toàn tức giận rồi, hắn luôn niệm tình anh em, tôn kính có thừa với vị đại ca này, không ngờ hắn lại thiển cận như vậy, “Ngươi muốn hại chết cả Bạch gia đúng không!”
Bạch Tiểu Hâm không cam lòng yếu thế: “Người muốn kéo Bạch gia vào vũng sâu là ngươi! Ngươi không xứng đáng làm gia chủ, hay là sớm thoái vị đi, ta gọi trưởng bối trong tộc, còn có đại biểu của thế lực phụ thuộc vào Bạch gia đều gọi tới, bọn họ chịu đủ rồi.”
“Hóa ra là bức cung?” Bạch Tiểu Lỗi tức giận cực độ, hắn ngược lại bình tĩnh, đầu tiên xin lỗi Hạ Thiên, “Lão đại, ngại quá, lại khiến ngươi xem trò cười rồi.”
Hạ Thiên không nói gì, Bạch Tiểu Hâm lại tiếp tục nói: “Ngươi đừng trông cậy vào Hạ Thiên giúp ngươi, năm đó ta bệnh nặng mới không tranh vị trí gia chủ với ngươi, cũng thấy ngươi làm việc quả quyết, rất có mưu lược, hẳn là có thể đưa Bạch gia lên đỉnh vinh quang.”
“Kết quả ngươi lại dựa vào Hạ Thiên, làm chó cho Triệu gia, Bạch gia vậy mà cứ luôn núp dưới cánh Triệu Tống gia, bây giờ ngươi lại phớt lờ ý kiến của chúng ta, trực tiếp đưa con trai ta vào chỗ chết, ta đã không nhịn nổi rồi.”
“Cứ theo cái tính tình này của ngươi, thì Bạch gia sớm muộn cũng bị hủy trên tay ngươi!”
“Đại ca, nếu muốn làm gia chủ thì cứ nói thẳng, không cần lấy nhiều cớ làm gì.”
Bạch Tiểu Lỗi không phải kẻ ngốc, hắn thẳng thắn nói: “Nhưng ta phải nói cho ngươi biết, chỉ cần ta một ngày là tiểu đệ của Hạ Thiên, thì ngươi sẽ không có bất kỳ cơ hội nào.”
Hạ Thiên đúng dịp gật đầu, cười hì hì nói: “Tiểu Hắc tuy hơi đần, nhưng đúng là vẫn tốt hơn lũ đần nhà các ngươi.”
“Hạ Thiên, ngươi cũng đừng đắc ý.” Bạch Tiểu Hâm chấn định chỉ vào Hạ Thiên: “Hôm nay ta không chỉ đến trục xuất Bạch Tiểu Lỗi ra khỏi Bạch gia, mà cũng đến cảnh cáo ngươi, từ hôm nay trở đi, Bạch gia ta không có bất kỳ quan hệ nào với ngươi, mời ngươi đừng nhân cơ hội chiếm người của Bạch gia ta.”
“Ta chiếm hời của Bạch gia ngươi?” Hạ Thiên nghe vậy có chút chẳng hiểu sao: “Não ngươi có vấn đề à, trước giờ ta không chiếm hời của lũ đần nhé.”
Bạch Tiểu Hâm hừ lạnh một tiếng, khinh thường nhìn Hạ Thiên: “Biết ngay ngươi sẽ không thừa nhận mà, có điều ta cũng lười truy cứu.”
Sau đó hắn nói với Bạch Tiểu Lỗi: “Thanh Dương ta phải dẫn đi, còn về vị trí gia chủ, năm nay sẽ tuyển chọn tiếp, đến lúc đó chúng ta gặp nhau ở Chân Chương.”
“Không được, ngươi không thể dẫn Thanh Dương đi.”
Bạch Tiểu Lỗi chìa tay ngăn cảnh Bạch Tiểu Hâm, hắn hừ lạnh nói: “Hắn phải đến Thiên Đạo tổ báo cáo, đây là quyết định của lão đại, bất kỳ ai cũng không thể làm trái, ta đã nói rồi.”
Bạch Tiểu Hâm đối trọi gay gắt: “Thanh Dương là con trai ta, ta không thể không mang nó đi, ai dám ngăn cản đừng trách ta không khách khí.”
Hạ Thiên cười hì hì nói: “Thú vị nha.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận