Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2366. Thế giới này không đơn giản như chàng nói

Người đàn ông áo bào trắng đương nhiên không tin lời của Hạ Thiên, dưới cái nhìn của hắn, Hạ Thiên cũng chỉ là một người bình thường, dáng dấp thường thường không có đặc biệt, trên người cũng không có ba động linh khí, mà trái lại người phụ nữ bên cạnh hắn hơi giống tu tiên giả, nhưng cũng chỉ là hơi giống mà thôi.
Tu tiên giả chân chính, mỗi ngày đều phải thổ nạp linh khí, trên người sẽ không tự chủ được hiện ra một luồng khí chất đặc biệt, còn hay được gọi là phong thái Tiên Nhân.
Lương Bắc Thần là đệ tử kiệt xuất nhất của thế hệ mới trong môn phái, tuổi còn nhỏ mà đã là Trúc Cơ, có thể nói là tiền đồ vô lượng, làm sao có thể ở giới trần tục bị một người bình thường đạp bay được, tiểu tử trước mặt 100% là đang khoác lác.
Chỉ là người đàn ông áo bào trắng nghe lời này của Hạ Thiên cảm thấy hơi khó chịu, lần đầu gặp phải người phàm tục thiếu tỉnh táo tới vậy, thế mà dám dùng loại giọng điệu này đi nói chuyện với hắn.
Suy đi nghĩ lại, chính là bởi vì đối phương là người bình thường trong giới trần tục, nên mới lỗ mãng như vậy, không biết trời cao đất rộng, hắn đường đường là một tu tiên giả, vậy mà nổi giận với phàm nhân, cũng là có chút ấu trĩ.
Lúc này, A Cửu cũng nói một câu: "Hắn cũng không phải cố ý, là sư đệ của ngươi khiêu khích bọn ta trước."
"Ta chính là cố ý." Hạ Thiên lười biếng nói: "Dám đùa giỡn vợ của ta, hoặc là biến thành thái giám hoặc là trở thành người chết, không có bất kì ngoại lệ."
Ánh mắt của người đàn ông áo bào trắng lạnh lùng nhìn Hạ Thiên nửa ngày, bỗng nhiên xùy cười một tiếng, tự nhủ: "Ta cũng không phân bì với đám người phàm tục các ngươi làm chi, Lương sư đệ đích thị là bướng bỉnh, chạy đi đâu đó kiếm chuyện nữa rồi."
Dứt lời, hắn nhún người nhảy một cái, hóa thành một vệt cầu vồng trốn tới phương xa, chỉ chốc lát sau liền biến mất không thấy tăm hơi.
"Xem ra người này rất lợi hại, thế mà có thể phi hành." A Cửu nhìn phương hướng mà người đàn ông áo bào trắng đã đi xa, có chút ít hâm mộ, nói.
Hạ Thiên bĩu môi, phản bác nói: "Cái này thì có gì mà ghê gớm chứ, ta cũng có thể mà."
"Chàng có thể, nhưng mà phương thức phi hành của chàng chẳng đẹp mắt chút nào." A Cửu hơi ghét bỏ nói.
"Bay là bay, muốn đẹp mắt làm gì?" Hạ Thiên có chút khó hiểu, "Chỉ cần tốc độ nhanh là được."
A Cửu cảm thấy trai thẳng chính là trai thẳng, hoàn toàn không hiểu điểm mấu chốt, phỉ nhổ nói: "Nói đến thế rồi mà chàng cũng không hiểu."
"Kỳ thực nàng muốn bay đẹp cũng được." Hạ Thiên suy nghĩ một chút, nói tiếp: "Trong Phiêu Miểu Tiên Môn thì có mấy loại thân pháp trông rất màu mè, bên chỗ muội muội chân dài cũng có "Chỉ Xích Thiên Nhai", nếu nàng thích, ta có thể dạy nàng."
A Cửu quả thật động tâm một hai giây, nhưng rất nhanh liền mất hứng: "Hay là nghĩ cách giải quyết vấn đề trước mắt trước đi đã, ở biển cả thênh thang này, chúng ta ngồi trên bè trúc nát này thì trôi đến lúc nào?"
"Cửu nha đầu, cái vấn đề này nàng càng khỏi phải lo." Hạ Thiên cười hì hì nói: "Rất nhanh sẽ có người tới đón chúng ta."
"Lẽ nào chàng đã sắp đặt từ trước?" A Cửu khó hiểu nhìn về phía Hạ Thiên, "Cái này không giống tác phong trước giờ của chàng cho lắm."
Hạ Thiên lắc đầu: "Ta không có sắp đặt, nhưng mà người khác thì lại có."
"Ai cơ?" A Cửu hỏi ngược lại: "Đừng bảo chàng nghĩ rằng Ứng Hiểu Nguyệt sẽ quan tâm chàng đến vậy nha?"
"Nàng ta không phải quan tâm ta, mà là quan tâm bản thân nàng ta." Hạ Thiên lười biếng nằm ở trên bè trúc, "Không có ta..., bọn họ nhất định sẽ chết rất thảm khi đi đảo Sương Nguyệt kia."
"Chàng lại chưa từng đi đảo Sương Nguyệt, làm sao chàng biết bọn họ sẽ chết ở trên đảo đó?" A Cửu cảm thấy trong lời nói của Hạ Thiên dường như có chút thâm ý, không khỏi hỏi tiếp.
"Cửu nha đầu, nàng đần thật đấy." Vẻ mặt của Hạ Thiên nghiêm túc giải thích, "Bọn họ vừa đần lại yếu, dù đi đâu cũng là đi chịu chết, chớ nói chi là đảo kia còn là tổng bộ âm Y môn của các nàng, mặc dù ta chưa từng thấy âm Hậu gì đó, nhưng nếu dễ đối phó như vậy, thì sao nữ nhân kia lại khiến cho mọi chuyện trở nên phiền phức như vậy được, vợ Y Y cũng sẽ không ẩn núp mà không dám lộ diện."
A Cửu cười hỏi: "Chàng cảm thấy phiền phức à?"
"Quá phiền." Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, "Kỳ thực vợ Y Y cũng không cần ẩn núp, chỉ cần mang ta đi tới đảo Sương Nguyệt đó, trực tiếp giết chết âm Hậu là được chứ gì."
"Thế giới cũng không đơn giản như chàng nói." A Cửu thở dài một tiếng, "Chàng có thể muốn làm gì thì làm như thế, đó là bởi vì chàng chưa trải qua cái gì cả, chàng vừa sinh ra liền... Liền đã vô địch thiên hạ rồi, trong khi đó có vài người từ lúc nhỏ đã sống trong địa ngục, hao hết tâm cơ, dùng đủ mọi cách, mới bò tới nhân gian.”
“Cho nên, tỷ ấy cực kì quý trọng thế gian này, cũng sợ mất đi phần yên bình đó. Thận trọng là đúng, cẩn thận cũng không sai, vì để sống một cách tự do, nên tỷ ấy đã gánh vác quá nhiều thứ, chàng cảm thấy phiền phức, ta lại cảm thấy còn chưa tới mức phiền phức, bởi vì sai một bước chính là vạn kiếp bất phục."
"Cửu nha đầu, thế giới cũng không phức tạp như nàng tưởng tượng đâu." Hạ Thiên đưa tay ôm eo nhỏ của A Cửu, "Hơn nữa, hiện tại các nàng là vợ của ta, căn bản không cần lo lắng bất kì chuyện gì cả. Có phiền toái gì, chỉ cần nói cho ta biết, ta khẳng định sẽ giúp các nàng giải quyết.
“Vợ Y Y thì lại quá tách biệt, có chuyện gì cũng muốn tự mình đi giải quyết, không có coi ta là chồng."
"Đây là vấn đề của ai hả?" A Cửu không vui nói: "Nếu không phải trước đây chàng để lại ám ảnh cho Y tỷ tỷ, thì sao mà tỷ ấy lại xa cách chàng như thế."
Lúc này, xa xa bỗng nhiên vang lên tiếng còi hơi của canô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận