Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2116. Yêu ma quỷ quái chân chính

“Bách tiên sinh, ngươi xác định không đùa giỡn với ta?” Mộc Hàm bất mãn nói.
Bách Thiên Lang nhàn nhạt hỏi ngược lại: “Tu vi bây giờ của ngươi cao hơn ta nhiều, giết ta là dễ như trở bàn tay, ngươi thấy ta có cần phải đùa kiểu đấy không?”
Mộc Hàm dứt khoát hét ra: “Trực tiếp phái người đi dò xét thiếu niên kia không được sao?”
“Điều đó e rằng không được.” Bách Thiên Lang lắc đầu, thở dài nói: “Mặc dù Cơ nữ hoàng thống nhất đại lục Tiên Vân, nhưng vùng Yêu vực kia lại là một ngoại lệ, cho dù các ngươi là Độ Kiếp kỳ, tùy tiện đi vào chỉ sợ có đi không về.”
Mộc Hàm hơi suy nghĩ: “Chẳng lẽ nơi đó có người tu tiên lợi hại hơn?”
“Không phải là người tu tiên.” Bách Thiên Lang nói: “Thật ra người tu tiên rất dễ nói chuyện, bởi vì xét đến cùng đều là người, chỉ cần không xung đột lợi ích, không có ai sẽ mạo hiểm đắc tội nhiều đại năng Độ Kiếp kỳ nguy hiểm mà thu lưu hắn.”
“Vậy ý của ngươi là?” Mộc Hàm nghi ngờ.
Sắc mặt của Bách Thiên Lang nghiêm túc nói: “Nếu là Yêu vực, đương nhiên là có yêu ma quỷ quái, yêu ma quỷ quái chân chính là tồn tại hết sức đáng sợ.”
“Ngươi vẫn nên nói thẳng ngươi muốn làm cái gì?” Mộc Hàm không có cảm giác quá nhiều với việc này, hơn nữa với lời nói của Bách Thiên Lang không thể tin tưởng một trăm phần trăm, thậm chí một nửa cũng không có.
“Hai chuyện.” Bách Thiên Lang duỗi ra hai ngón tay: “Thứ nhất, cho Nguyệt Thanh Nhã điều tra thật tốt, đầu tiên Phiêu Miểu tiên môn có một môn cấm thuật như vậy hay không? Thứ hai, các ngươi phải nhanh chóng tìm ra Thủy Nguyệt, người thực sự hiểu rõ Vấn Thiên Quân chỉ có nàng ta, mà nàng ta đã mất tích một cách khó hiểu, chắc chắn ở đây có ẩn giấu bí mật gì. Còn vị thiếu niên kia, ta sẽ tiếp tục phái người giám thị.”
Mộc Hàm gật đầu, điều thứ hai các nàng đã phỏng đoán qua từ trước, cũng đã sớm tiến hành trong bóng tối. Còn lại điều thứ nhất, muốn làm thì không phải việc khó gì, bây giờ Phiêu Miểu tiên môn đã bị Nguyệt Thanh Nhã nắm trong tay hoàn toàn. “Hai ý kiến đó của Bách tiên sinh, ta sẽ chuyển lời.”
Mộc Hàm lễ phép cười một tiếng, sau đó hỏi ngược lại: “Nhưng, điều làm ta hiếu kỳ là làm hay không làm những chuyện ấy, hình như không có chỗ tốt quá nhiều với chúng ta, cũng không có thiệt hại rõ ràng gì! Cho dù Vấn Thiên Quân thật sự không chết, cũng không thể uy hiếp chúng ta.”
Bách Thiên Lang lắc đầu, trịnh trọng việc nói: “Điều ấy cũng chưa chắc. Con người Vấn Thiên Quân này, các ngươi biết quá ít. Nếu như hắn thật sự chuẩn bị hậu chiêu, nhất định sẽ chuẩn bị thủ đoạn để trả thù các ngươi. Chẳng những hắn có thù tất báo, đồng thời cũng muốn dùng một chiêu giết sạch. Các ngươi tuyệt đối không nên chờ đến lúc hắn có một chiêu giết sạch, mới hối hận.”
“Vậy cảm ơn Bách tiên sinh nhắc nhở.” Vẻ mặt của Mộc Hàm không thay đổi, lạnh nhạt nói: “Chỉ là một số chuyện chúng ta đã sớm làm, vì chút chuyện kia, ta nghĩ Bách tiên sinh không cần thiết phải cố ý để chúng ta tới một chuyến.”
Bách Thiên Lang không nói, chỉ rót trà cho Mộc Hàm và Hạ Lãnh.
Mộc Hàm biết ý định của Bách Thiên Lang, rõ ràng hắn vẫn muốn giao lưu ở trước mặt Nguyệt Thanh Nhã hoặc Cơ Thanh Ảnh.
Sau khi uống xong chén trà, Mộc Hàm trực tiếp rời khỏi, không biết có trở về nội thành hay không.
Lúc này, trời đã tạnh, Hạ Lãnh không có ý định tiếp tục ở lại đỉnh Vân Đài, cũng cáo từ với Bách Thiên Lang.
Bách Thiên Lang đưa Hạ Lãnh một khối lệnh bài, nói: “Cầm khối lệnh bài này, tất cả yêu vật yêu nhân ở biên giới Vân Châu sẽ không quấy rối ngươi, tặng cho ngươi, coi như là lễ vật nhỏ, để bày tỏ lời xin lỗi.”
“Cảm ơn.” Hạ Lãnh nhận lệnh bài, mang theo ba người Phong Thiên Linh, đánh xe ngựa rời đi.
......
Ở cung điện dưới đáy biển.
Bỗng nhiên dưới đáy biển vang lên một trận dị động, sau đó lại có một vệt ánh sáng màu vàng xông thẳng lên, thậm chí phá vỡ mặt biển, trốn vào trong hư không.
“Không tốt.” Tô Diệp kinh hô, lập tức lách vào giữa trong kết giới không trung, bầu bạn với Viên Tiểu Điệp.
Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy dưới chân hiện lên một trận rung động nhỏ xíu, giống như gợn sóng chợt hiện ra trên mặt nước, không khỏi quay đầu nhìn Hạ Thiên: “Đây là tình huống gì?”
“Tiểu muội chân dài, ôm chặt ta.” Khó mà để Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt ngưng trọng: “Phía trước có điều kỳ lạ, ta muốn đi qua xem.”
“Đó là xung kích phá trận sóng, xem ra tiền bối tu tiên chờ chúng ta không nổi, bắt đầu cưỡng ép xông trận.” Tô Diệp từ trong kết giới hô với Hạ Thiên: “Đây chính là pháp trận phòng hộ đỉnh Thiên Giai, cưỡng ép xông trận sẽ sinh ra năng lượng tác động lớn, tốt nhất các ngươi cũng đi vào, nếu không thì tuyệt đối sẽ bị thương.”
Hạ Thiên không phản ứng Tô Diệp, chỉ nói với Ninh Nhụy Nhụy: “Tiểu muội chân dài, cô đừng nghe tên kém thông minh ấy nói mò. Có ta ở đây, cô sẽ không bị thương.”
“Hạ Thiên, tốt nhất là ngươi chớ cậy mạnh.” Tô Diệp lạnh giọng cảnh cáo: “Ánh sáng màu vàng ngươi thấy được vừa nãy, đợt sóng xung kích tiếp theo sẽ lặp lại ít nhất bảy tám lần, tu vi của ngươi không có mạnh đến độ không thèm đếm xỉa đến tất cả xung kích chứ?”
“Nếu không thì vẫn nên tránh một chút?” Ninh Nhụy Nhụy nghe những lời ấy thì có chút lo lắng, nhưng vẫn vô thức ôm lấy hông Hạ Thiên.
“Không trốn tránh gì cả.” Mặt của hắn có vẻ xem thường: “Loại sóng xung kích mạnh hơn một chút so với quạt điện mà thôi, Tiểu muội chân dài, cô không cần sợ.”
Tô Diệp cũng lười khuyên nữa, khoanh tay nói: “Nếu ngươi đã thích tự tìm cái chết, vậy thì được, đừng trách ta chưa có nhắc nhở ngươi. Chỉ là đáng tiếc cho Ninh tiểu thư, còn trẻ tuổi lại xinh đẹp như vậy, mà phải hương tiêu ngọc vẫn theo ngươi.”
Chát!
Vừa nói xong, trên mặt Tô Diệp đã nhận một cái tát, trực tiếp đánh hắn đến hồ đồ. “Hạ Thiên, tên vương bát đản nhà ngươi, dám đánh ông đây!” Tô Diệp lấy lại tinh thần, thẹn quá thành giận rống lên, đáng tiếc đã không thấy Hạ Thiên, hắn lại không dám ra ngoài cứng chọi cứng với sóng xung kích, chỉ có thể cưỡng ép nuốt phần tức giận này trở vào, đợi đến lần gặp mặt sau thì tìm Hạ Thiên tính sổ.
Hiện tại, Hạ Thiên ôm Ninh Nhụy Nhụy phóng tới ánh sáng màu vàng, chạy tới với tốc độ nhanh.
Xác thực mà nói, không tính là chạy, bởi vì vận tốc còn nhanh hơn đường cao tốc, dường như hóa thành một cái bóng, gào thét chạy qua những người đang đứng ở chỗ này.
Khoảng chừng vài giây đồng hồ sau, quả nhiên một cỗ khí lưu khổng lồ trên toàn thế giới thổi tới, vô số núi băng Đan Dược đều bị phá nát, trộn lẫn ở trong đó, hóa thành công cụ giết người, ven đường thu hoạch người đi đường không tránh kịp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận