Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3274: Nghe nói Hạ Thiên rất háo sắc

“Sư phụ, ngươi nói đại hận tông môn…”
Lúc này, ánh mắt Vân Tiểu Đông lóe lên sự do dự: ‘Không phải là chỉ tập đoàn Thần Y và Hạ Thiên chứ?”
“Dĩ nhiên không phải rồi.” Nữ lão sư lắc đầu, chậm rãi đứng dậy nói với Vân Tiểu Đông: “Tại sao ngươi lại nghĩ như vậy chứ? Huyền Đan Tông chúng ta sáng lập hơn sáu trăm năm trước, đã từng cường thịnh nhất thời, chỉ là khoảng hơn một trăm năm trước mới bị gian nhân làm hại, dần dần luân lạc đến hoàn cảnh như bây giờ.”
Nói xong, nàng ta quay lại nhìn Vân Tiểu Đông, chân thành nói: “Hơn một trăm năm trước, khi đó chỉ sợ gia gia của Hạ Thiên còn chưa sinh ra, như thế nào lại kết thù với Huyền Đan Tông chúng ta chứ?”
Vân Tiểu Đông nghe xong, cảm thấy yên tâm hơn một chút, chậm rãi nhận lấy hộp đen, cung kính nói: “Sư phụ, ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ cố trân quý đan dược này. Nếu tu tiên có thành tựu, ta tuyệt đối sẽ đi báo đại thù cho tông môn.”
“Rất tốt.” Nữ lão sư mỉm cười vui mừng, xoa đầu Vân Tiểu Đông, có chút cảm khái: “Mấy năm qua, vi sư vẫn luôn tìm kiếm nhân tuyển thích hợp ở trường học. Mặc dù căn cốt của mấy sư tỷ ngươi cũng được, nhưng tâm tư hỗn tạp, hoàn toàn không tập trung cho việc tu hành, chỉ có ngươi là có chấp niệm đối với việc tu tiên, còn có sự dẻo dai, kiên trì. Tiền đồ tuyệt đối bất khả hạn lượng.”
“Tạ ơn sư phụ, ta sẽ cố gắng hơn nữa.” Thật ra, từ nhỏ Vân Tiểu Đông đã thiếu tình thương. Mặc dù Vân Thanh rất tốt với nàng, nhưng dù sao Vân Thanh cũng là luật sư nổi tiếng, thời gian chăm sóc nàng không nhiều. Cho nên, đối với những trưởng bối hiền lành, thân cận, nàng vẫn không hề có sự cảnh giác.
Nữ lão sư gật đầu mỉm cười, nhưng vẫn trịnh trọng dặn dò: “Ngươi đừng vội uống đan dược trong hộp, chờ đến ngày rằm trăng tròn, ngươi sẽ uống nó dưới ánh trăng, sau đó ngồi xuống vận khí, nhất định sẽ làm ít công to.”
“Đêm trăng tròn?” Vân Tiểu Đông suy nghĩ một chút, lập tức nói: “Ngày mai hình như là ngày mười lăm âm lịch, ý của sư phụ là muốn ta uống nó vào ngày mai sao?”
Nữ lão sư chỉ cười không nói.
“Được rồi.” Vân Tiểu Đông gật đầu đồng ý: “Sư phụ, thật ngại quá, chiều nay ta còn có tiết, hẳn là phải đi trước rồi.”
“Ừm, ngươi đi đi.” Nữ lão sư mỉm cười khoát tay: “Ngày mai, ngươi có thể không cần đến. Chờ ngươi uống xong viên đan dược, có hiệu quả, ngươi đến tìm sư phụ cũng không muộn.”
Vân Tiểu Đông lên tiếng: “Vâng.”
Rất nhanh, Vân Tiểu Đông đã thay một bộ quần áo khác, sau đó ra ngoài tạm biệt các sư tỷ, lúc này mới chậm rãi rời khỏi tầng hầm.
Chờ Vân Tiểu Đông đi xa rồi, bốn nữ sinh viên kia mới tiến vào tầng hầm, xếp bằng trước mặt nữ lão sư.
“Tôn trưởng, như thế nào rồi?” Một nữ sinh viên tóc tết đuôi ngựa nhịn không được liền hỏi: “Sự việc có thành không?”
Nữ lão sư cũng không trực tiếp trả lời, giơ tay lên ra hiệu các nàng yên tĩnh, cảnh giác cảm nhận xung quanh. Khi phát hiện không có điều gì dị thường, lúc này nàng ta mới lên tiếng: “Bố cục cơ bản đã thỏa đáng, chỉ cần ngày mai Vân Tiểu Đông uống viên đan dược, chúng ta có thể theo kế hoạch mà làm việc.”
“Vậy thì tốt quá rồi, không uổng công chúng ta ở cái trường rách nát này lâu như thế.” Ba cô gái nhìn nhau, cũng thầm thả lỏng một hơi.
“Sự việc còn chưa thành, tuyệt đối đừng nên đắc ý quên hình.” Nữ lão sư vội vàng giội nước lạnh: “Tuy nói gần đây không gặp Hạ Thiên, Y Tiểu m, còn có Tô Bối Bối, nhưng Lam Y Nhân cũng không phải người dễ đối phó, huống chi còn có người của Thiên Đạo Tổ treo trên đầu chúng ta. Chưa đến một khắc cuối cùng, chúng ta tuyệt đối không thể phớt lờ.”
“Tôn trưởng, yên tâm đi, chúng ta vẫn luôn rất cẩn thận.” Nữ sinh viên tóc tóc đuôi ngựa chợt nhớ đến điều gì, có chút muốn nói rồi lại thôi.
Nữ lão sư lập tức nhìn ra được, lên tiếng hỏi: “Điêu Lam, ngươi sao vậy? Chẳng lẽ ngươi phát hiện được dị dạng sao?”
“Vâng, ta có chút phát hiện.” Nữ sinh viên tóc đuôi ngựa do dự một chút, sau đó quyết định nói: “Em gái ta vừa mới gửi tin, nói vừa rồi Lam Y Nhân dẫn theo một nam nhân thần bí đến công ty của các nàng. Không bao lâu sau, Liễu Hàm đã bị dẫn đi. Ngươi nói nam nhân kia có phải Hạ Thiên hay không?”
“Sao?” Nữ lão sư nghe xong, lập tức cau mày, vội vàng hỏi: “Vậy công ty của các nàng còn mở hay không?”
“Hết thảy vẫn như cũ, không có gì thay đổi.” Nữ sinh tóc đuôi ngựa đáp.
Nữ lão sư lại hỏi: “Em gái của ngươi có còn nghe được gì nữa hay không?”
“Không.” Nữ sinh viên tóc đuôi ngựa lắc đầu: “Em gái nói hiệu quả cách âm của văn phòng bọn họ rất tốt, cái gì cũng không nghe thấy. Hơn nữa, Lam Y Nhân còn canh giữ ngay cửa, ta không dám bảo con bé đến gần, sợ bị phát hiện.”
“Rất tốt, ngươi làm rất đúng. Chỉ cần không bị bại lộ, về sau vẫn còn nhiều cơ hội thu thập tin tức hơn.” Nữ lão sư tán dương nữ sinh tóc đuôi ngựa một câu: “Về phần nam nhân kia rất có thể là bom khói mà Lam Y Nhân tạo ra. Hạ Thiên là ai, hắn là người lòng dạ cực kỳ hẹp hòi thì không nói, lại còn có thù tất báo. Người khác bôi nhọ hắn như thế, làm sao có chuyện hắn bỏ mặc công ty kia còn mở cửa chứ.”
Nữ nhân tóc đuôi ngựa vẫn có chút không yên lòng: “Nghe nói Hạ Thiên rất háo sắc, không thì để ta đi dò xét một chút?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận