Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4182: Chồng chính là kỳ tích, không gì làm không được

Hoa Ánh Lục không phản bác được, cũng không cảm thấy suy đoán này của Phù Diêu Tiên Tử có khả năng gì, hơn nữa khả năng đó quá dọa người, khiến cho nàng không biết phải phản ứng như thế nào.
“Ngươi nên tin tưởng cái thứ hai.”
Kiều Tiểu Kiều cười khẽ, dường như đang an ủi: “Nói không chừng Hạ Thiên thật sự là Thần Đế tương lai của thế giới địa tâm các ngươi thì sao.”
“Có lẽ đó là kết quả tốt, nhưng tuyệt đối không thể.” Hoa Ánh Lục cười khổ: “Cái gọi là Thần Đế, đây chính là đế hoàng của ngàn vạn thần tộc thế giới địa tâm, chấp chưởng thần hạch hoàn chỉnh do trời chọn. Tuy nhiên, thần hạch đã sớm vỡ vụn, không còn được đầy đủ, hơn nữa thế giới địa tâm mấy ngàn năm chưa từng xuất hiện Thần Đế, tất cả quyền lực đều do hội trưởng lão chấp chưởng, hết thảy sự vụ đều do bọn họ định đoạt.”
“Hội trưởng lão?”
Thạch Thuần sửng sốt: “Đó là cái thứ đồ chơi gì thế? Dựa vào cái gì mà bọn họ lại định đoạt tất cả?”
“Thế giới địa tâm có hàng ngàn hàng vạn Thần tộc lớn nhỏ, trong đó thế lực mạnh nhất có năm cái. Bọn họ dùng Ngũ Hành là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ để gọi chính mình.” Hoa Ánh Lục tiếp tục giải thích: “Nghe nói trước kia có Thần Đế, nhưng đã bị Tộc trưởng năm tộc liên thủ bức đi. Về sau, năm tộc liên hợp lại, sáng lập ra hội trưởng lão, hết thảy sự vụ dưới lòng đất đều do bọn họ định đoạt, ngay cả thần hạch cũng do bọn họ trông coi, cho nên trên cơ bản không có khả năng xuất hiện Thần Đế.”
Ninh Nhụy Nhụy chen miệng vào: “Thế thì không nhất định. Cái tên Hạ Thiên kia từ trước đến nay đều thích làm những chuyện không thể.”
“Ta cũng cảm thấy có khả năng. Dù sao anh rể cũng không có gì làm không được.” Thạch Thuần cũng gật đầu theo.
Dương San phụ họa: “Chồng chính là kỳ tích, không gì làm không được.”
A Cửu thoáng có chút khinh thường: “Nếu hắn chính là Thần Đế, thế giới địa tâm không biết có bao nhiêu mỹ nữ tao ngộ tai ương nữa.”
Những người khác đều ôm suy nghĩ như vậy.
Nhất thời, bầu không khí trở nên vui vẻ hơn.
Vốn các nàng còn đang lo lắng cho an nguy của Hạ Thiên, bây giờ bọn họ lại lo lắng Hạ Thiên sẽ mang thêm chị em từ địa tâm đến cho bọn họ.
Đối với bầu không khí lạc quan này, Kiều Tiểu Kiều lại cực kỳ thích, nhưng việc cần phải làm thì cũng không thể bỏ qua được.
“Hạ Thiên rất có khả năng được mang đến thế giới địa tâm.”
Kiều Tiểu Kiều không khỏi ho nhẹ hai tiếng. Sau khi khiến chúng nữ chú ý, nàng mới chậm rãi nói: “Nhưng chúng ta cũng không thể bỏ mặc không quan tâm. Hơn nữa, Tiên Vân đại lục đang xảy ra chút vấn đề, còn cần hắn nhanh chóng đến đó xử lý.”
“Cho nên, chúng ta nên chọn mấy người đến thế giới địa tâm tìm hắn.” Mộc Hàm đồng ý với lời nói của Kiều Tiểu Kiều: “Nếu không, với tính cách của hắn, chỉ cần hơi khoái hoạt một chút, hắn cũng không biết sẽ ở bao lâu nữa.”
Bây giờ, tất cả mọi người lại quay về điểm khởi đầu, rốt cuộc là do ai đến thế giới địa tâm tìm Hạ Thiên.
Trong tất cả nữ nhân ở đây, ngoại trừ Hoa Ánh Lục không liên quan, tất cả đều nôn nóng muốn đi.
“Thế giới địa tâm cũng không phải ai cũng có thể đến.” Hoa Ánh Lục nhìn thấy, không khỏi dội một gáo nước lạnh: “Bởi vì mặt đất và thế giới địa tâm đã có rất nhiều năm không qua lại chính thức với nhau. Một khi nhân số đi xuống vượt qua số lượng nhất định, nó sẽ tự động kích phát đại trận phòng ngự do các trưởng lão thiết kế, có thể gây nên tranh đấu không cần thiết.”
Triệu Vũ Cơ hỏi: “Số lượng nhất định là bao nhiêu?” “Ba đến năm người.” Hoa Ánh Lục suy nghĩ một chút rồi báo ra một con số, sau đó bổ sung: “Bởi vì thế giới địa tâm, mặc kệ là tốc độ thời gian trôi qua, còn có khí hậu đều không giống như trên mặt đất, không phải tất cả mọi người đều có thể thích ứng được. Cho dù là tu tiên giả cũng có thể xuất hiện phản ứng bài xích, có khả năng gây nguy hiểm cho tính mạng.”
“Vậy phải làm sao mới biết được có thích hợp hay không?” Phù Diêu Tiên Tử nhìn Hoa Ánh Lục: “Các ngươi hẳn có phương pháp kiểm tra chứ. Nhìn cách mà ngươi tìm Hạ Thiên, hơn phân nửa cũng có tâm tư muốn dẫn hắn xuống dưới.” Hoa Ánh Lục đang định nắm quyền chủ động về phương diện này, không nghĩ đến đã bị vạch trần, đành phải thừa nhận: “Trước đó, Hạ Thiên và phụ thân ta đã từng có ước định, lúc đó Tô tiểu thư cũng có mặt. Cho nên, ta cũng có suy nghĩ muốn dẫn Hạ Thiên đến địa tâm một chuyến, chỉ là không tìm được thời cơ thích hợp.”
“Đúng là có chuyện này.” Tô Bối Bối gật đầu. Lúc đó, Hoa Ánh Lục muốn mượn thân phận nha hoàn để thoát khỏi trói buộc dưới lòng đất, kết quả bị Hạ Thiên khám phá ngụy trang. Nhưng Hạ Thiên cũng không cho Hoa Thần tộc gì đó sắc mặt tốt, hai bên hẹn nhau sẽ chọn thời điểm đánh với nhau một trận.
“Đừng nói chuyện dông dài nữa.” Tô Vô Song có chút không kiên nhẫn: “Có phương pháp kiểm tra gì thì dùng ra đi.”
Những người khác cũng tập trung ánh mắt nhìn Hoa Ánh Lục.
“Được rồi.” Hoa Ánh Lục thở dài, lấy ra một hạt giống màu xanh từ trong túi áo, giới thiệu với mọi người: “Đây là hạt giống uyên thức do Hoa Thần tộc chúng ta bồi dưỡng ra được, bên trong hạt giống ẩn chứa khí tức của thế giới địa tâm. Sau khi các ngươi nuốt vào, chỉ cần mười giây không nhả ra, điều này nói rõ các ngươi có thể thích ứng với hoàn cảnh thế giới địa tâm.”
“Để ta trước.” Thạch Thuần xoa xoa tay, bốc lấy mấy hạt giống bỏ vào miệng xem như đồ ăn vặt.
Nhưng vừa mới bỏ vào miệng, còn chưa nuốt xuống, nàng đã phun ra ngoài.
Thạch Thuần thè lưỡi, phun phèo phèo mấy lần: “Thối quá, tanh quá, ai mà nuốt cho được?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận