Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4292: Tên gà mái kia, ngươi vừa mới nói ai là phế vật?

“Ngươi nói cái gì?”
Chu Cửu Thần nghe xong, đương nhiên giận không kềm được: “Ma Ha Tử, cái miệng tiện của ngươi, ngươi có tin bây giờ gia gia ngươi phế bỏ ngươi hay không?”
“Ngươi có bản lĩnh đó sao?”
Nam nhân âm nhu khẽ búng ngón tay mảnh khảnh, cười lạnh nói: “Trong thập đại Thần Quân, cũng chỉ có một mình tên phế vật ngươi không dám độ thiên kiếp dù chỉ một lần. Kiếp lực của ngươi vẫn là do sư phụ ngươi ban cho, đúng là làm mất hết mặt mũi Thần Quân.”
“Liên quan gì đến ngươi.” Sắc mặt Chu Cửu Thần không đổi, lười tranh luận với người kia.
Người ngồi bên cạnh nam nhân âm nhu cười nói: “Ha ha, heo chết tiệt, ngươi sợ sao?”
Mấy người khác cũng khinh miệt phụ họa: “Một tên ngớ ngẩn không dám độ kiếp, chẳng lẽ còn dám tranh luận với chúng ta sao?”
“Cũng may nội tình sư phụ hắn thâm hậu. Bằng không, sớm muộn gì cũng bị hắn kéo chết.”
“Ta thấy không phải sư phụ mà là cha ruột đấy.”
“Ha ha ha ha…”
“…”
Chu Cửu Thần nghe được mấy lời trào phúng, sắc mặt không khỏi tái xanh, há mồm định nói cái gì đó nhưng vẫn vô thức mím chặt miệng.
Qua một hồi lâu, hắn mới nói với Hạ Thiên và Phù Diêu Tiên Tử: “Chúng ta qua bên kia đi, đừng đứng chung với đám người bẩn thỉu này.”
Tuy nhiên, Hạ Thiên thì không như vậy.
“Này, tên gà mái kia, ngươi vừa mới nói ai là phế vật?” Hạ Thiên khó chịu trừng mắt với nam nhân âm nhu.
Ma Ha Tử thấy Chu Cửu Thần không bị trêu tức, mất hết cả hứng, nhưng không nghĩ đến tùy tùng sau lưng Chu Cửu Thần lại dám nói hắn như vậy.
Mặc kệ là bắt nạt hay trêu chọc, đối phương phải mạnh miệng phản ứng lại thì mới có tính khiêu khích, mới thú vị được.
“Hạ Thiên, đừng.”
Chu Cửu Thần giật mình, vội vàng kéo Hạ Thiên lại.
“Ha ha, chính chủ không dám cãi lại, một tên tùy tùng như ngươi lại giật ngược lên thế.”
Khóe miệng Ma Ha Tử nhếch lên, gương mặt hiện lên sự mỉa mai: “Ngay cả Chu mập cũng không dám nói lại ta nửa câu, ngươi là thứ gì?”

Cùng lúc đó, tại một bên khác trong chính điện.
Một số trưởng lão đến xem độ kiếp vừa lúc đang có chút chán nản, tự nhiên nhìn thấy được tình huống bên ngoài.
Tuy nói bình phong đã tạo thành một kết giới khá yên tĩnh, nhưng tu vi của mấy vị trưởng lão đều cao thâm, thần thức đương nhiên sẽ không bị tấm bình phong hạn chế quá lớn.
Một vị trưởng lão râu dài chấm đất cười nhạo một tiếng: “Cực Tinh Tiên Ông, đồ đệ béo của ngươi dường như lại bị khi dễ nữa rồi kìa.”
Cực Tinh Tiên Ông nhìn thấy, quả nhiên cảm thấy không vui, liền nói với đại hòa thượng: “Long Tượng Thượng Sư, đệ tử trong môn của các ngươi không khỏi quá bá đạo và ngang ngược rồi.”
Một đại hòa thượng thân hình cao lớn giống như một bức tượng thần nhẹ giọng cười nói: “Cực Tinh Tử, ngươi hơi căng thẳng quá rồi đấy. Ta thấy đây chỉ là bạn bè đùa giỡn, nhìn sao cũng không giống khi dễ, tại sao lại dùng từ bá đạo để nói chứ.”
“Đúng là không tính, cũng đâu có ra tay đánh nhau.”
Một nữ ni mỉm cười phụ họa: “Không ai ra tay đánh nhau, chẳng lẽ đồng đạo nói đùa vài câu thì bị xem là khi dễ sao?”
“Nam Hải lão ni, ngươi rõ ràng đang thiên vị đại hòa thượng đấy.”
Cực Tinh Tiên Ông tức giận nói: “Tính cách đồ nhi ta ôn hòa, chưa từng đấu miệng với người khác, cũng chẳng đắc tội với ai, lại vô duyên vô cớ bị Ma Ha Tử khinh thường như vậy, chẳng lẽ đây chính là tu dưỡng của Già Long Bảo Sát?”
“Đó là do đồ đệ của ngươi nhu nhược, không có can đảm, là một tên bọc mủ.”
Long Tượng Thượng Sư cũng lười giả bộ: “Nếu đồ đệ của ngươi dám phản kháng, cho dù trước mặt mọi người cho Ma Ha Tử một bạt tai, ta cũng có thể lập tức bảo Ma Ha Tử không khi dễ hắn nữa, như thế nào?”
Cực Tinh Tiên Ông trong nháy mắt không phản bác được. Ông hiểu rất rõ đồ đệ này của mình. Thật ra không phải hắn nhát gan sợ phiền phức mà là hắn biết tông môn mình suy yếu. Nếu không thận trọng từ lời nói đến việc làm, lúc nào cũng có khả năng bị các tông môn khác cho ăn phân.
Biểu hiện của những người còn lại đều khác nhau, ngồi đó chờ xem trò hay.
Ma Ha Tử không quan trọng nhưng Long Tượng Thượng Sư thì khác. Chẳng những thế lực khổng lồ, tu vi lại cao hơn bọn họ, rất có thể sẽ trở thành vị Chí tôn kế tiếp của liên minh tu tiên.
Trước kia, Cực Tinh Tông cũng là một đại môn phái, nhưng mấy vạn năm gần đây không có nổi một Độ Kiếp Kỳ, tất nhiên không thể tránh né được con đường suy yếu.
Cuối cùng, ông chỉ có thể rót gần phân nửa tu vi của mình vào cơ thể Chu Cửu Thần, mới miễn cưỡng tăng hắn lên Độ Kiếp Kỳ.
Loại Độ Kiếp Kỳ này tất nhiên không có ý nghĩa. Cứ cách một khoảng thời gian, Cực Tinh Tiên Ông lại phải rót một phần kiếp lực cho Chu Cửu Thần.
Đây cũng chính là nguyên nhân Chu Cửu Thần không dám độ kiếp. Căn cơ tu vi của hắn quá nông cạn. Đừng nói độ dẫn thiên kiếp, đoán chừng đánh một trận với người khác cũng có thể khiến cho kiếp lực sụp đổ.
Thực lực Cực Tinh Tiên Ông giảm xuống, địa vị của Cực Tinh Tông trong liên minh tu tiên tự nhiên cũng giảm theo.
Địa vị giảm xuống, tất nhiên không có tư cách chọn đệ tử có tư chất.
Cho nên, Cực Tinh Tông tuyển chọn tu tiên giả từ vực ngoại đến cũng không có bất kỳ điều kiện gì, đến mức Chu Cửu Thần lúc nào cũng mang theo minh bài trong người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận