Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1861. Tô Tiểu Xán gặp nạn

Lần này, Y Tiểu Âm không mắng Hạ Thiên, cũng không giãy dụa, bởi vì nàng thực sự đã nghe được những gì Tô Bối Bối nói quan điện thoại, đó là Tô Tiểu Xán xảy ra chuyện.
Tô Tiểu Xán bị tai nạn ô tô, tối qua hắn ở nhà Hứa Như, sáng nay hắn rời đi trở về nhà họ Tô, trên đường về nhà thì bị xe của ai đó tông phải, mà Tô Tiểu Xán cũng được cho là bị thương nặng, hiện đang ở bệnh viện.
Tô Bối Bối vừa nhận được tin đã gọi điện cho Hạ Thiên, hiện tại, nàng đang vội vàng về nhà, về phần Hạ Thiên, đương nhiên bây giờ hắn đã đến bệnh viện rồi.
Nhắc mới nhớ, thật trùng hợp, Tô Tiểu Xán được đưa đến bệnh viện Y Nhân Các, vì bệnh viện kia cũng là bệnh viện gần nhất với nơi xảy ra tai nạn xe của Tô Tiểu Xán, khi Hạ Thiên và Y Tiểu Âm cùng nhau xuất hiện trong phòng cấp cứu, các bác sĩ và y tá đều không khỏi bàng hoàng.
Không chỉ vì bất ngờ nhìn thấy viện trưởng xuất hiện, mà còn vì vị viện trưởng xinh đẹp như tiên nữ của họ đang bị một nam nhân đặt xuống từ vòng tay của mình.
“Các ngươi đi ra ngoài trước đi, ta sẽ làm thay.” Giọng nói bình tĩnh của Y Tiểu Âm vang lên, nhưng cũng có giọng điệu ra lệnh, các bác sĩ và y tá trong phòng cấp cứu nghe thấy lời kia, lập tức không do dự, nhanh chóng rời đi.
Lúc họ rời khỏi phòng cấp cứu, nhiều người vẫn ngoái lại nhìn, nhưng họ càng ngạc nhiên hơn khi phát hiện vị viện trưởng xinh đẹp của họ bây giờ đang đứng ngoài quan sát, người thực sự tiếp nhận công việc của họ chính là nam nhân kia.
“Chẳng lẽ…” Vài bác sĩ thì thầm với bản thân, với tư cách là nhân viên của bệnh viện Y Nhân Các, họ thực sự biết có vài tin đồn bên trong bệnh viện, hồi đó bệnh viện Y Nhân Các có thể trực tiếp đăng ký cho thần y Hạ Thiên chữa trị, tuy rằng hiện tại đã bị huỷ bỏ nhưng vài người vẫn biết được đôi điều về mối quan hệ giữa Y Tiểu Âm và Hạ Thiên.
Tất nhiên bên ngoài không ai dám nói gì, nhưng nghĩ trong lòng thì không sao.
Hạ Thiên nhanh chóng ghim kim lên người Tô Tiểu Xán, Tô Tiểu Xán bị thương rất nặng, nói đơn giản là nếu Hạ Thiên không xuất hiện, cho dù Y Tiểu Âm tới đây cũng không cứu được Tô Tiểu Xán.
May mà Hạ Thiên có Nghịch Thiên Bát Châm, như người ta nói nhất châm sinh, nhị châm tử, tam châm thịt cốt, tình hình hiện tại Nghịch Thiên Đệ Nhất Châm không thể cứu được Tô Tiểu Xán, nhưng thật ra, cần phải dùng Nghịch Thiên Đệ Nhị Châm và Nghịch Thiên Đệ Tam Châm cùng nhau mới có thể khiến Tô Tiểu Xán hồi phục.
Hạ Thiên không chút dè dặt về chuyện kia, thi triển liên tục Nghịch Thiên Đệ Nhị Châm và Nghịch Thiên Đệ Tam Châm, không chỉ chữa trị các cơ quan nội tạng đã bị hư hại của Tô Tiểu Xán mà còn giúp cơ thể gần như hỏng một nửa của hắn trở lại bình thường, nếu không phải Y Tiểu Âm đang nhìn mà là những người bình thường khác, nhìn thấy cảnh kia chỉ e đã cảm thấy mình gặp quỷ.
Bên ngoài vang lên một tiếng ồn ào, vào lúc này, Hạ Thiên cũng thu châm lại, sau đó bước ra khỏi phòng cấp cứu, Y Tiểu Âm cũng đi theo phía sau.
Một đám người vội vàng chạy tới, người dẫn đầu còn có chút quen thuộc, sau đó người kia nhìn thoáng qua đã nhận ra Hạ Thiên.
“Hạ Thiên?” Người đó sửng sốt trong giây lát, sau đó vui mừng khôn xiết: “Ngươi đến rồi? Vậy anh cả không sao chứ?”
“Ngươi đang nói nhảm à?” Hạ Thiên uể oải nói: “Hắn đang chợp mắt một chút, sẽ sớm dậy thôi.”
Hạ Thiên nhìn người đó, hơi bối rối: “Ngươi là ai?”
Người kia hơi trầm mặt, rồi cuối cùng nói ra tên mình: “Ta là Tô Tuấn Phong.”
“Ồ, là ngươi à, mới lâu không gặp, sao ngươi trông già như vậy?” Hạ Thiên nhớ ra.
Tô Tuấn Phong suýt nữa đã bị lời của Hạ Thiên làm tức chết, già đi là sao? Hắn cũng chỉ ngoài ba mươi tuổi thôi.
Còn nữa, mới ít lâu không gặp cái gì, đã hơn mười năm rồi đấy?
“Tiểu Xán, Tiểu Xán đang ở đâu? Bác sĩ… à, Hạ thần y, Y Tiên tiểu thư, hai người cũng ở đây…” Một giọng nói hoảng sợ khác truyền đến, không ai khác chính là Hứa Như.
Rõ ràng là Hứa Như cũng nhận được tin sau đó chạy tới đây.
“Hứa tiểu thư, đừng lo lắng, Tô Tiểu Xán không sao đâu.” Y Tiểu Âm an ủi Hứa Như.
“Vậy, hai người các ngươi chơi cả đêm qua phải không? Nhưng chơi cả đêm như vậy thì thôi đi, sao các ngươi không chơi thứ khác, uống rượu cả đêm thế kia à?” Hạ Thiên nhìn Hứa Như uể oải hỏi.
“Uống rượu?” Hứa Như giật mình: “Hạ thần y, chúng ta không uống rượu, ta và Tiểu Xán thảo luận về đám cưới suốt đêm, chúng ta uống vài tách cà phê, nhưng chúng ta tuyệt đối không uống rượu.”
“Ừ, ngươi thực sự không uống rượu.” Bây giờ, Hạ Thiên gật đầu: “Vậy có chút kỳ lạ, ta vừa phát hiện Tô Tiểu Xán có rất nhiều rượu trong người, chắc là uống rất nhiều rượu.”
Ngẫm nghĩ, Hạ Thiên nhìn Hứa Như, lại hỏi: “Hừm, Tô Tiểu Xán rời khỏi nhà ngươi từ khi nào?”
“Lúc gần bảy giờ.” Hứa Như đáp.
“Bây giờ là 8 giờ rưỡi, vụ tai nạn xe hơi chắc là xảy ra cách đây chưa đầy nửa tiếng, vẫn còn một tiếng ở giữa, chà, có vẻ như không ổn.” Hạ Thiên lẩm bẩm rồi lấy điện thoại ra nhắn tin cho Bé Ngoan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận