Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2135. Không ai có thể cứu ngươi

“Ngươi không sợ ta thật sự bị hắn giết chết sao?” Ninh Nhụy Nhụy thấy Hạ Thiên đồng ý thoải mái như vậy, có chút bất ngờ hỏi: “Bây giờ ta đang rơi vào thế hạ phong đó.”
“Có ta ở nơi đây, không có người nào có thể làm cô bị thương.” Hạ Thiên tuyệt đối không lo lắng, rất tự tin vào thực lực của mình: “Lại nói, cô đã tìm được biện pháp giải quyết tên kém thông minh đó, đừng kéo dài nữa, nhanh chóng giải quyết đi.”
Khi hai người đang nói chuyện, tiếng sấm vang dội, trường đao lại vung đến.
Ninh Nhụy Nhụy không có tiếp tục bị hù ngã nữa, cơ thể lóe lên, trực tiếp đón trường đao, cũng may lưỡi đao bay qua sát người, không có làm cô bị thương dù chỉ là một sợi tóc.
“Vậy mà ngươi có thể tránh thoát, làm sao có thể... Á!” Ánh mắt Tiết Tiểu Đao ngừng lại, hiện ra vẻ kinh hoàng, không đợi hắn phản ứng lại, đao của nàng đã đâm vào lồng ngực của hắn, trực tiếp xuyên qua cơ thể của hắn.
“n oán giữa ngươi và Hạ Thiên, ta không có hứng thú cũng không quan tâm.” Ninh Nhụy Nhụy thu lại Lưu Vân Thiết Nhận, nhàn nhạt nhìn Tiết Tiểu Đao ầm vang ngã xuống: “Nhưng ngươi đã biến thành loại quái vật như vậy, giữ ngươi lại trên thế gian này là gây tai họa cho người khác, vẫn nên loại trừ mới thích hợp.”
Nói xong, Ninh Nhụy Nhụy quay người đi ra, nói với Hạ Thiên: “Chúng ta đi thôi.”
Hạ Thiên không hề động đậy.
“Thế nào?” Ninh Nhụy Nhụy vừa hỏi xong câu ấy, bỗng dưng cảm thấy có chút không thích hợp, không nhịn được quay người, sau đó lại mở mang kiến thức.
“Ta cũng chơi chán rồi, hai người các ngươi chết chung thì tốt hơn.” Vết thương của Tiết Tiểu Đao khép lại lần nữa, oán giận đã tích tụ đến đỉnh điểm, lập tức toàn bộ cơ thể của hắn bành trướng gấp đôi, càng giống như một ngọn núi thịt, chỉ là làn da hiện ra áng sáng màu đen bóng, lộ ra dáng vẻ rất rắn chắc.
Lúc nâng trường đao lên, một luồng khí màu đen nồng nặc dưới cầu xông lên, thế là thân đao càng ngày càng dài, càng ngày càng thô, càng ngày càng đen... Cuối cùng ngưng kết thành một thanh đại đao đầu quỷ tản ra quỷ khí nồng đậm, nhất là hai con mắt bên trên đầu con quỷ, vậy mà giống như vật sống, phát ra ánh sáng âm u chấn động tâm hồn.
Một đao vung lên, vạn quỷ tề khí, cùng với tiếng sấm, không đến nửa giây, khói đen nồng nặc bao vây cả chiếc cầu lớn vào trong đó, triệt để chặn lại đường trốn của Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy.
Đương nhiên, hai người bọn hắn không có nghĩ tới việc chạy trốn. Nhất là Hạ Thiên, đối với loại chiêu thức giả thần giả quỷ này, từ trước đến nay hắn đều không ưa, thậm chí vô cùng khinh bỉ, chỉ có người không có thực lực, mới có thể lúc đang đánh nhau bày vẻ nhiều như vậy.
Tu vi của Ninh Nhụy Nhụy còn thấp, thật sự chịu ảnh hưởng không nhỏ.
“Thực sự là rất nhàm chán.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, tùy tùy tiện tiện mà đánh ra một quyền.
Ầm!
Đại đao và nắm đấm tấn công, phát ra một tiếng vang thật lớn, đầu quỷ trên đao vỡ nát trong nháy mắt, quỷ khí cũng lập tức tán loạn.
“Không có khả năng!” Mắt Tiết Tiểu Đao trợn tròn, quát ầm lên: “Cho dù ngươi là tu tiên giả, cũng không khả năng mạnh tới mức này! Ta không tin!”
“Ngươi có tin hay không, không có liên quan tới ta.” Hạ Thiên nhếch miệng, lại một quyền đánh vào ngực Tiết Tiểu Đao: “Loại đần như ngươi vừa xấu vừa ngu xuẩn còn trở nên rất chán ghét, hay là trực tiếp đi chết đi.”
Bên trong ánh mắt Tiết Tiểu Đao tràn đầy vẻ hoảng sợ, cùng với cực độ không cam tâm.
“Đừng nghĩ nữa, lần này không ai có thể cứu ngươi, cũng không thể nào cứu ngươi được.” Hạ Thiên thu hồi nắm đấm, nhàn nhạt nói một câu như vậy.
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy cơ thể của Tiết Tiểu Đao nhanh chóng khô héo, cuối cùng chỉ còn lại một thể xác gầy nhom, thịt bên trong đều hóa thành khí đen nho nhỏ, tiêu tan không còn một mống.
“Tiểu muội chân dài, chúng ta đi thôi.” Hạ Thiên trở lại bên cạnh Ninh Nhụy Nhụy, cái tay khoác lên một vị trí thích hợp một cái.
Ninh Nhụy Nhụy gật gật đầu, cất kỹ Lưu Vân Thiết Nhận, cùng Hạ Thiên chậm rãi đi qua cầu.
Chờ sau khi hai người bọn hắn qua cầu, phía dưới gầm cầu bỗng nhiên xuất hiện ba đạo nhân ảnh, chính là ba người trước kia nói muốn bảo vệ bọn hắn qua cầu.
“Vậy mà bọn hắn giết chết Đại Ma Vương núi thịt rồi sao?” Mã Cử Tài cả kinh líu lưỡi: “Quả nhiên thực lực sâu không lường được.”
Lộc Vân Khách không khỏi lo lắng nói: “Ngưu huynh, chúng ta vốn là làm xương cho ma đầu kia, giúp hắn dụ người lên trên cầu, từ trong đó vớt chút chỗ tốt. Bây giờ ma đầu kia đã chết, chúng ta nên làm thế nào mới phải?”
“Ha ha, quả nhiên trời cũng giúp ta.” Ngưu Phi Dương mặc đồ trắng vỗ tay cười to: “Vốn là bị ma đầu kia quản chế, không biết lúc nào mới có ngày nổi danh. Bây giờ, Hạ Thiên thay chúng ta giải quyết phiền toái này, vậy ba người huynh đệ chúng ta không phải là rồng vào biển rộng, hổ vào núi sâu sao. Đuổi kịp Hạ Thiên kia, ta có dự cảm, đi theo đằng sau hắn tuyệt đối có thể kiếm được lợi ích.”
“Thế nhưng thực lực của Hạ Thiên quá kinh khủng, ta sợ...” Mã Cử Tài vừa nghĩ tới việc nam nhân kia có thể dùng một quyền oanh sát Đại Ma Vương núi thịt, trong lòng liền không khỏi sợ hãi.
“Sợ cái rắm!” Ngưu Phi Dương có chút xem thường: “Lợi hại hơn nữa thì như thế nào, còn không phải bị chúng ta lừa gạt qua cầu?” Gõ gõ vào đầu của mình: “Chúng ta dựa vào đầu óc, nhìn qua tiểu tử kia chính là một tên ngu xuẩn, lợi hại hơn nữa cũng chỉ vì chúng ta... Ánh mắt hai người các ngươi có ý gì?”
“Ngưu huynh, đầu óc của ngươi giống như bị chảy ra!” Lộc Vân Khách kinh hãi chỉ vào Ngưu Phi Dương.
“Ngươi nói hồ đồ mê sảng gì vậy!” Ngưu Phi Dương cảm thấy có chút buồn cười, kết quả há miệng phát hiện mình nói chuyện có chút khó khăn, lấy tay sờ dưới mũi một cái, quả nhiên có chất lỏng vàng trắng không ngừng tràn ra: “Cái này, đây là...... A!”
Chỉ chốc lát sau, não của hai người Lộc Vân Khách và Mã Cử Tài cũng khó trốn khỏi kết quả tương tự, đã biến thành kẻ ngốc không có đầu óc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận