Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1926. Mua quần áo tắm

“Lão nhị, căn phòng kia không phải của ta.” Chân mày của Thẩm Hạo cau lại, quan hệ giữa hắn với người em trai này không tốt, điều đấy sớm đã không phải là bí mật gì, mà đột nhiên Thẩm Hàn chạy tới đây bảo phải dùng căn phòng của hắn, nói khó nghe, thật ra chính là cố ý muốn tới cướp.
Từ nhỏ đến lớn, em trai của hắn thích cướp đồ của hắn, từ lễ vật của ba đến bạn gái, quả thực là cái gì cũng cướp, mà càng làm cho Thẩm Hạo căm tức là, hầu như mỗi lần đều thành công, lần này hắn vốn vì bị em trai mình đoạt lấy một công ty, trong lòng bực bội, mới đến nơi đây nghỉ phép.
Nhưng Thẩm Hạo như thế nào cũng không nghĩ tới là, em hắn lại còn đuổi tới làng du lịch.
“Anh hai, căn phòng kia làm sao lại không phải ngươi? Ta đã tra qua, ngươi bao căn phòng kia trong vòng nửa tháng, tiền cũng đã giao.” Thẩm Hàn không tin, vừa nói vừa trực tiếp đi vào trong phòng, sau đó, hắn liếc mắt đã thấy được Ninh Nhụy Nhụy.
À, chính xác nói, đây làn lần đầu tiên hắn được thấy đôi chân dài của Ninh Nhụy Nhụy, quá bắt mắt.
“Bảo sao anh hai ngươi lại ở đây nửa tháng, hóa ra là kim ốc tàng kiều (ý chỉ ngôi nhà đẹp, bên trong có giấu mỹ nhân hoặc người tình).” Thẩm Hàn ngạc nhiên: “Ta nói này anh hai, bây giờ ngươi thật lợi hại, trái ôm phải ấp...”
“Lão nhị ngươi câm miệng cho ta!” Thẩm Hạo gầm một tiếng: “Ngươi nói hươu nói vượn cái gì vậy? Con mắt của ngươi có phải bị mù hay không? Đây là tiểu thư Ninh Nhụy Nhụy và Hạ thần y, bây giờ căn phòng này là của bọn họ, ngươi nhanh chóng đi ra ngoài cho ta!”
Không đợi Thẩm Hàn nói, Thẩm Hạo lập tức nhìn về phía Hạ Thiên, vội xin lỗi: “Hạ thần y, thật xin lỗi...”
“Ninh Nhụy Nhụy?” Nhưng Thẩm Hàn cắt đứt lời nói của Thẩm Hạo, hắn nhìn về phía Ninh Nhụy Nhụy, trong nháy mắt ánh mắt kia trở nên nóng bỏng: “Bảo sao có chút quen mặt, chào ngươi Ninh tiểu thư, ta là Thẩm Hàn... Á!”
Nói còn chưa dứt lời, cả người Thẩm Hàn bay ra ngoài, đồng thời hắn còn nghe được một giọng nói: “Ngu ngốc!”
Ầm!
Thẩm Hàn nặng nề ngã trên mặt đất ở ngoài cửa, rất lâu cũng chưa đứng dậy.
“Ngại quá, Hạ thần y, quấy rầy ngươi, đó là em trai của ta, nhưng luôn có quan hệ không tốt với ta...” Thẩm Hạo tiếp tục giải thích.
“Ta mặc kệ tên ngu ngốc kia là ai, dám đến quấy rầy ta với Tiểu muội chân dài, ta sẽ đánh hắn.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Ngươi cũng giống vậy, nhanh đi ra ngoài.”
“Vâng, vâng, Hạ thần y, ta đi ngay.” Thẩm Hạo vội vàng gật đầu, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài, thuận tay đóng cửa lại.
Mà trong nháy mắt Thẩm Hạo đóng cửa, nhìn thấy Hạ Thiên ôm Ninh Nhụy Nhụy lên trên đùi, trong lòng nhất thời thoải mái, chẳng thể trách vị Hạ thần y kia lại vội vã đuổi người như vậy.
“Này, tên lưu manh chết tiệt, ngươi làm gì vậy?” Nàng có chút bất mãn, gia hỏa này thấy không người lại bắt đầu làm loạn đúng không?
“Tiểu muội chân dài, nàng nhìn cái bể bơi kia có vẻ không tệ, bãi cát cũng rất được.” Hắn trực tiếp ôm Ninh Nhụy Nhụy đến bên bể bơi, thực tế bãi cát nhân tạo tốt hơn bãi cát bên ngoài, mặc dù hơi ít một chút, nhưng những hạt cát đều được tuyển chọn tỉ mỉ, dẫm lên trên rất thoải mái, mà cho dù là trực tiếp nằm, cũng sẽ không cảm thấy khó chịu.
Ừm, rất rõ ràng, một trong các cách bố trí khi thiết kế bãi cát này, chính là giúp cho người ta không mặc quần áo vẫn có thể nằm lên, nếu không, người khác tiêu nhiều tiền ở nơi đây, không lẽ chỉ cảm nhận ngủ trên giường.
Bây giờ, Hạ Thiên đang trực tiếp nằm trên bờ cát, mà rất rõ ràng, không phải chỉ có một người, Ninh Nhụy Nhụy cũng bị hắn ôm dựa vào trên người.
Mà điều đấy càng làm cho nàng lại cảm thấy vô cùng nguy hiểm, nàng phát hiện sau khi gia hỏa này nhìn thấy nàng lần nữa, thái độ với nàng không giống như trước, lúc trước tên lưu manh đó còn thỉnh thoảng ghét bỏ dáng người nàng không tốt, mà bây giờ, hắn lại hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống nàng.
Ninh Nhụy Nhụy nhớ tới những lời Y Tiểu Âm nói với nàng, trong lòng có chút không quá thoải mái, cái tên biến thái chết tiệt, lại xem nàng là vật thay thế của Dạ Ngọc Mị.
Cho dù hắn không thừa nhận, thậm chí hắn cảm thấy nàng không thể thay thế Dạ Ngọc Mị, nhưng trong lòng của hắn, vẫn dời sự si mê với Ngọc Mị kia tới trên người nàng.
“Này, tên háo sắc chết tiệt, có phải ngươi nhất định muốn ta mặc đồ tắm hay không?” Tâm trạng của Ninh Nhụy Nhụy thay đổi rất nhanh, sau đó đã có chủ ý.
“Tiểu muội chân dài, cô không mặc thì tốt hơn.” Hạ Thiên cười hì hì nói.
“Nghĩ hay quá ha.” Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng: “Ngươi buông ta ra trước, ta đi lấy quần áo, ở đây cũng không có đồ tắm.”
“Ồ, Tiểu muội chân dài cô chờ ta ở đây, ta đi mua quần áo cho cô.” Ngay lập tức, hắn cảm thấy rất hứng thú, nói xong đã vội vàng biến mất.
Ninh Nhụy Nhụy có chút trầm mặt, cái tên lưu manh chết tiệt kia, bây giờ lại hăng hái.
Chuyện mua quần áo cho vợ, Hạ Thiên luôn luôn rất tích cực, mà mua áo tắm cho Ninh Nhụy Nhụy, thậm chí hắn trực tiếp rời khỏi cái làng du lịch này, bởi vì hắn cảm thấy nơi đây có quá ít kiểu áo tắm.
Nên hắn tốn khá nhiều thời gian cho việc mua quần áo, không phải sao, cỡ nửa tiếng sau, hắn mới trở lại khách sạn một lần nữa.
“Tiểu muội chân dài, ta mua rất nhiều quần áo cho ngươi...” Hạ Thiên đi thẳng tới trên bờ cát, trong tay xách theo mấy chục cái túi, đi đến bãi cát rất nhanh, hắn đã phát hiện tình huống không đúng: “A? Sao tiểu lừa gạt Thuần Thuần ngươi cũng tới?”
Bây giờ trên bờ cát có thêm hai người không hề xa lạ, Thạch Thuần và bạn cùng phòng Tôn Vân của nàng cũng ở đó, điều đấy khiến hắn có chút buồn bực, hắn chỉ muốn nhìn Tiểu muội chân dài mặc đồ tắm mà thôi.
“Oa, anh rể ngươi mua quần áo gì thế? Ồ, bộ đồ tắm này vẫn tương đối bình thường... Bộ kia... Bộ đó giống như nội y... Oa, còn có bộ nọ, khẩu vị của anh rể ngươi có chút nặng....” Thạch Thuần lại bắt đầu lấy ra từng bộ quần áo, thỉnh thoảng còn phát ra giọng nói khoa trương.
Ninh Nhụy Nhụy có chút trầm mặt, cái tên biến thái chết tiệt, quả nhiên sẽ không mua quần áo bình thường, nhìn những bộ đồ đấy, sao nàng lại cảm thấy rất thiếu vải vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận