Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4024: Các ngươi có bản lãnh đó sao?

“Ngươi đang nói nhảm.”
Ninh Nhụy Nhụy bó tay, thiếu chút nữa trợn trắng mắt: “Hạ Thiên giết nhiều tên ngốc Ma tộc đến như vậy, bọn họ muốn mạng của Hạ Thiên cũng không phải một hai ngày.”
“Ý của ta không phải như vậy.”
Nữ nhân áo xanh lắc đầu, lập tức giải thích: “Là Ma tộc muốn mượn thời cơ mở Cực Tiên mộ để giết chết Hạ Thiên.”
Dương San nhanh chóng phát hiện hàm ý trong lời nói của người này: “Ngươi đừng vòng vo, cũng đừng chơi trò bí hiểm, có chuyện gì thì cứ nói thẳng.”
“Cụ thể thì ta không rõ lắm.”
Nữ nhân áo xanh lộ vẻ khó xử: “Chỉ là ta nghe nói, hình như bọn họ có chuẩn bị gì đó rất đặc biệt, muốn trong nháy mắt Cực Tiên mộ mở ra giết chết Hạ Thiên.”
“Vậy ngươi muốn biểu đạt cái gì?”
Ninh Nhụy Nhụy lạnh giọng nói: “Để chúng ta khuyên Hạ Thiên đừng mở cửa Cực Tiên mộ?”
Nữ nhân áo xanh lắc đầu: “Ta không có năng lực đó, ta chỉ nhắc nhở để đổi lại cái mạng của ta mà thôi.”
Gương mặt Nhiếp Tiểu Lý hiện lên sự nghi ngờ: “Nếu bọn họ muốn Hạ Thiên mở cửa, vì sao lại vẽ vời thêm chuyện, còn phái người đến ngăn cản?”
“Cái này thì có thể giải thích.”
Dương San một chút đã nghĩ thông suốt điểm mấu chốt bên trong: “Đây chính là bản chất của con người, nhất là người có cá tính giống như ông xã, ngươi càng bảo hắn đi làm cái gì, hắn lại càng lười đi làm chuyện đó. Nhưng nếu ngươi nhất định ngăn cản hắn làm gì, hắn ngược lại nhất định phải thử một chút.”
“Đúng, Hạ Thiên chính là người như vậy.”
Ninh Nhụy Nhụy gật đầu “Nếu Ma tộc dốc hết biện pháp để Hạ Thiên đi mở cánh cửa đó, với tính cách của hắn, hắn lại càng không có hứng thú quá lớn đối với cánh cửa.”
“Nhưng cuối cùng hắn cũng phải mở ra thôi.”
Nhiếp Tiểu Lý vẫn không thể hiểu được: “Kết quả chẳng phải giống nhau sao?”
“Không giống…”
Ninh Nhụy Nhụy vô cùng kiên nhẫn giải thích: “Hạ Thiên là một người cực kỳ nhạy bén. Chỉ cần cho hắn thêm một giây, hắn cũng có thể cảm nhận được sự dị dạng của cánh cửa. Cho dù hắn cảm giác không ra, cung chủ Thiên Cung, còn có Vũ Cơ tỷ tỷ hẳn cũng có thể phát hiện ra được.”
Dương San gật đầu bổ sung: “Cho nên Ma tộc mới phái người ngăn cản, thậm chí ngay cả chúng ta cũng không buông tha.”
“Điều này cũng giải thích cho nguyên nhân vì sao người được phái đến lại củi mục đến như thế.”
Biểu hiện trên mặt Ninh Nhụy Nhụy cũng trở nên thoải mái hơn, ánh mắt tiện thể nhìn nữ nhân áo xanh một chút.
Gương mặt nữ nhân áo xanh lộ ra vẻ xấu hổ nhưng lại không cách nào phản bác. Bọn họ thật sự là người có thực lực kém cỏi nhất dưới cờ Ma tộc.
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
Nhiếp Tiểu Lý hỏi.
Nhiếp Tiểu Lý suy nghĩ một chút, sau đó lấy ra tín phù. Đang định sử dụng, nàng bỗng nhiên ném một ánh mắt cho Dương San.
Dương San ngầm hiểu, nhanh chóng giơ tay lên.
“Khoan đã.”
Nữ nhân áo xanh cũng đưa tay định giải thích: “Ta có thể…” Lời còn chưa nói hết, cổ tay của Dương San đã chặt trúng phần gáy của nàng ta.
Đương nhiên, Dương San chỉ đánh choáng nữ nhân áo xanh, cũng không phải muốn mạng của nàng ta.
“Chúng ta đi thôi.”
Ninh Nhụy Nhụy cũng không phản đối điều này: “Chúng ta đến thánh điện trung tâm rồi hãy nói.”
“Thế nàng ấy thì sao? Cứ ném ở đây?”
Nhiếp Tiểu Lý chỉ nữ nhân áo xanh đang ngất xỉu: “Nếu chẳng may nàng ta tỉnh lại, đi báo tin cho người của Ma tộc thì làm sao bây giờ?”
Dương San mỉm cười, thuận miệng nói: “Yên tâm đi, chờ nàng ta tỉnh lại, mọi việc khẳng định đã kết thúc rồi.”
“Nàng ta không thể cáo mật, mà cũng chẳng có mật để cáo.”
Ninh Nhụy Nhụy đáp: “Chúng ta làm chính sự quan trọng hơn, không nhất thiết phải tốn nhiều thời gian trên người nàng ta.”
“Cũng đúng.”
Nhiếp Tiểu Lý cũng không do dự nữa.
Ninh Nhụy Nhụy đầu tiên gửi tín phù cho Dạ Ngọc Mị, báo cáo tin tức mà nữ nhân áo xanh đã nói, sau đó cùng với Dương San và Nhiếp Tiểu Lý đến thánh điện tàn cảnh.
Bí cảnh Thiên Cung.
Ẩn núp tại một góc khuất nào đó, ngoài mặt chỉ là một đỉnh núi bình thường chẳng có gì lạ.
Thật ra, đây là một viện tử có đặt kết giới, ngoài viện có một hàng thủ vệ áo đen che mặt.
Lúc này, trong phòng khách đang có bốn người đang bàn bạc với nhau.
Lai lịch những người này không đồng nhất, có người là người trong bí cảnh, có người từ bên ngoài tiến vào, cũng có người từ hai bí cảnh khác đến.
Nhưng bọn họ có một đặc điểm giống nhau, chính là vì Hạ Thiên.
Trong những người này có dư nghiệt của Lục Ma Đài, cũng có tàn đảng Tiểu Tiên Giới không muốn khuất phục Hạ Thiên, còn có cừu nhân Hạ Thiên không biết trêu chọc từ lúc nào.
Bọn họ sở dĩ gom cùng một chỗ chính là muốn một kích giết chết Hạ Thiên bên trong bí cảnh.
“Lần hành động này lấy Lục Ma Đài chúng ta làm chủ.”
Một nam nhân trung niên gương mạt hèn mọn chậm rãi nói: “Hết thảy dựa theo kế hoạch của ta mà làm. Nếu xảy ra sai lầm, chỉ sợ không những không giết được Hạ Thiên, ngay cả các ngươi cũng vạn kiếp bất phục.”
Những người khác ngược lại không có ý kiến, chủ yếu nơi này là sân nhà của Ma tộc, những người khác không có quyền lên tiếng.
“Cẩu tiên sinh nói phải.”
Lão phụ nhân có gương mặt tiều tụy nhịn không được liền nói: “Nhưng ngươi bảo chúng ta phái người đến hai bí cảnh khác chặn đường đám nữ nhân của Hạ Thiên, làm như vậy có ý nghĩa gì đâu chứ?”
“Không sai.”
Nam nhân trung niên mặt trắng không râu nhịn không được phụ họa: “Chi bằng trực tiếp phái người đi giết toàn bộ nữ nhân của Hạ Thiên, sau đó tự chúng ta canh chừng cánh cửa không phải tốt hơn sao?”
Ánh mắt vị Cẩu tiên sinh kia tràn ngập sự tức giận, không chút khách sáo quát to: “Muốn giết nữ nhân của Hạ Thiên, các ngươi có bản lãnh đó sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận