Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3958: Ngươi đang dùng miệng đánh nhau sao?

“Người này chết rồi sao?”
Bên ngoài, Dương San kinh ngạc kêu lên: “Đầu hắn ta quay một vòng kìa.”
Tô Bối Bối lập tức phản bác: “Hắn ta là tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ, tại sao lại dễ dàng chết như vậy chứ?”
“Bối Bối nói đúng đấy.”
A Cửu nói với những người khác: “Tất cả mọi người cẩn thận một chút, người này tuyệt đối không biết xấu hổ, rất có thể sẽ có ngoại chiêu. Mọi người thối lui về Tiểu Tiên Giới đi.”
Ninh Nhụy Nhụy do dự hỏi: “Cửu tỷ tỷ, thế Hạ Thiên thì sao?”
“Không cần lo lắng cho hắn.”
A Cửu nghiêm túc nói: “Ta tin hắn có thể thắng. Chúng ta ở đây, ngược lại sẽ khiến hắn phân tâm.”
Những người còn lại đối với lời này cũng không có ý kiến, lập tức gật đầu.
“Mang nàng ta theo, chúng ta rút lui.”
A Cửu chỉ nữ nhân váy dài, thản nhiên nói: “Thiên Ngoại Thiên có trận pháp, còn có một điển tạ, chúng ta mang nữ nhân này về nghiên cứu cái gọi là kiếp lực.”
Nữ nhân váy dài mở to mắt, tuyệt đối không nghĩ rằng thân là thần tướng tiên phong tuần sát liên minh tu tiên, đường đường là tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ lại lưu lạc làm vật thí nghiệm cho đám sâu kiến kia.
Mặc kệ nàng ta không cam lòng như thế nào, cảm thấy khuất nhục ra sao, nàng ta cũng không thay đổi được kết cục này.
Nàng chỉ có thể khẩn cầu Bá Hỏa sư đệ mau chóng giải quyết Hạ Thiên, sau đó đến cứu nàng ta. Đến lúc đó, nàng ta nhất định phải hung hăng tra tấn đám nữ nhân kia một phen, để các nàng biết được cái gọi là sống không bằng chết.
Nhóm A Cửu đương nhiên biết nữ nhân kia đang suy nghĩ chuyện gì, nhưng cho dù biết cũng không thèm quan tâm.
Các nàng thu dọn một chút, sau đó mang theo nữ nhân váy dài không thể động đậy, không thể nói chuyện lui về Tiểu Tiên Giới.

Bên trong Kiếp Hỏa Địa Ngục.
Hạ Thiên bỗng nhiên thu lại nắm đấm, lập tức lấy ra Định Hải Thần Châm đâm vào đầu mình mười mấy châm mới miễn cưỡng đè lại kiếp lực trong đầu, ngọn lửa trên đầu cũng theo đó mà dập tắt.
Tuy nhiên, Hạ Thiên cũng biết mấy quyền vừa rồi thật ra không giết được đối phương, nhưng hắn cũng không rèn sắt khi còn nóng, mà là lạnh lùng đứng bên cạnh đối phương.
“Đừng giả bộ nữa. Chút sức mạnh đó còn chưa đến mức đánh chết ngươi.”
Hạ Thiên lười biếng nói.
“Chậc chậc chậc, có chút thú vị.”
Cơ thể Bá Hỏa Thần bỗng nhiên phốc một tiếng, biến thành một vũng dung nham, sau đó chậm rãi ngưng tụ.
Hạ Thiên nhìn thấy cảnh tượng này, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một ý niệm kỳ quái.
“Nơi phát ra sức mạnh của ngươi rất thú vị.”
Khóe miệng Bá Hỏa Thần khẽ nhếch, có chút hứng thú nhìn Hạ Thiên: “Cảnh giới của ngươi dường như cố ý duy trì ở Kim Đan Kỳ, nhưng sức mạnh của ngươi lại không bắt nguồn từ linh khí. Cụ thể bắt nguồn từ chỗ nào, tạm thời còn chưa xác định được.”
Bá Hỏa Thần ngoại trừ lẩm bẩm những thứ này, còn có mấy lời trong lòng không tiện nói ra.
Hắn ta phát hiện Hạ Thiên luôn phát huy sức mạnh vượt qua cảnh giới của hắn. Nếu như hắn ta có thể học được phương pháp này, hắn ta có thể giết chết Võ La Thần Quân, bản thân hắn ta sẽ trở thành Thần Quân mới.
Đương nhiên, hắn ta sẽ không tiết lộ suy nghĩ này với bất kỳ người nào.
“Tiểu tử, bây giờ ta chẳng những muốn hưởng dụng óc của ngươi mà còn muốn tìm hiểu trong ngoài của ngươi.”
Bá Hỏa Thần yên lặng nhìn Hạ Thiên, hứng thú với hắn càng lúc càng đậm: “Trên người ngươi còn bí mật nào khác không, ta cảm thấy rất chờ mong. Đến đi, chúng ta tiếp tục chiến đấu, mau xuất ra hết tất cả tiềm năng của ngươi đi.”
“Nói nhảm nhiều quá.”
Hạ Thiên trong nháy mắt vọt đến trước mặt Bá Hỏa Thần, một quyền đánh tới.
“Đến hay lắm.”
Hai mắt Bá Hỏa Thần phun lửa, xiết chặt nắm đấm lóe ra dung nham cuồn cuộn, nghênh đón nắm đấm Hạ Thiên.
Bành.
Bốn quyền tấn công, kình khí bạo tràn, dung nham cuồn cuộn cũng bị văng ra ngoài.
“Dùng hơi nước bao phủ bên ngoài nắm đấm, cũng xem như ứng đối không tệ.”
Bá Hỏa Thần phát hiện bên ngoài song quyền của Hạ Thiên mơ hồ có hơi nước bốc lên, không khỏi gật đầu, sau đó tiếp tục giễu cợt: “Đáng tiếc, đây chỉ là tiểu thông minh. Nếu ngươi có thể kích hoạt thuộc tính Hỏa trong cơ thể của ngươi, nói không chừng ngươi có thể sử dụng lửa của ta.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngươi đang dùng miệng đánh nhau sao?”
“Ha ha, đánh nhau là chuyện vui mà.”
Bá Hỏa Thần mỉm cười nói: “Vừa đánh nhau vừa nói chuyện phiếm cũng có thể xem là một niềm vui thú.”
“Bây giờ ta sẽ đánh ngươi thành câm điếc.”
Hạ Thiên khó chịu trả lời một câu.
Đang khi nói chuyện, nắm đấm của Hạ Thiên đột nhiên đánh về phía cổ họng Bá Hỏa Thần, hơn nữa tốc độ cực nhanh, vượt ra khỏi dự kiến của thần tướng.
Bành.
Bá Hỏa Thần né tránh không kịp, bị nắm đấm Hạ Thiên đánh trúng, cổ họng trong nháy mắt bị đánh xuyên, cơ thể cũng hóa thành một vũng dung nham.
Tuy nhiên, cơ thể hắn ta rất nhanh ngưng tụ lại như lúc ban đầu.
Hạ Thiên thấy vậy, không nói hai lời, một quyền đánh qua.
“Đừng làm chuyện vô vị như thế nữa.”
Bá Hỏa Thần có chút thất vọng lắc đầu: “Bổn thần là kiếp hỏa linh thể trời sinh. Quả đấm của ngươi không đánh chết ta được đâu. Thậm chí còn không đả thương được một nửa sợi lông của ta.”
Bành! Bành.
Hạ Thiên hoàn toàn không muốn nghe người này nói nhảm, vẫn không quan tâm, vung mạnh quyền đánh tới.
“Lãng phí thể lực, đúng là ngu xuẩn.”
Bá Hỏa Thần khịt mũi coi thường hành động của Hạ Thiên, bất mãn nói: “Ban đầu, ta còn cho rằng ngươi là một đối thủ đáng để coi trọng. Bây giờ, xem như ta đã nghĩ sai. Ngươi chỉ là một mãng phu không có linh cảm chiến đấu, chỉ biết đánh bừa.”
Lời còn chưa nói hết, cơ thể lại bị Hạ Thiên đánh trúng.
Ba phen mấy bận, Bá Hỏa Thần có chút chán ghét, lạnh lùng nói: “Vừa rồi ta còn cho rằng ngươi có chút thú vị, đúng là lãng phí thời gian của bổn thần.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận