Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1794. Đây là thỏ nhà

Hóa ra đại đa số người đã nhận ra Triệu Thanh Thanh, mà chuyện này cũng rất bình thường.
Nếu như là bình thường thì mọi người còn không dễ dàng nhận ra Triệu Thanh Thanh như vậy, nhưng vấn đề là, bây giờ Triệu Thanh Thanh đang rất hot trên mạng.
Hai ngày này, bởi vì Kiếm Nữ tự sát cùng với cái gọi là chuyện bắt cóc làm cho Triệu Thanh Thanh xuất hiện tai tiếng. Sau đó, âm thanh bàn tán về Triệu Thanh Thanh ngày càng nhiều, mà trên mạng đã sớm có lời đồn, bây giờ Triệu Thanh Thanh đang ở thị xã Mộc Dương, kết quả là những người ở chỗ này vừa nhìn thấy Triệu Thanh Thanh thì đã lập tức nhận ra nàng là ai.
Mà người lúc nãy còn không nhớ tới lai lịch của Triệu Thanh Thanh bị người chế giễu cũng không gì kì lạ.
"Sư phụ, tại sao bây giờ có lại nhiều người nhận biết ta thế này?" Triệu Thanh Thanh lại có chút sửng sốt, nguyên nhân rất đơn giản, thật ra nàng còn không biết mình hot đến cỡ nào ở trên mạng.
"Nữ hiệp Thanh Thanh, có thể cho ta xin chữ ký không?"
"Nữ hiệp Thanh Thanh, trước đó ngài thật sự suýt nữa bị bắt cóc à?"
"Nữ hiệp Thanh Thanh, Kiếm Nữ tự sát có khiến ngươi cảm thấy bối rối không?"
...
Lập tức xuất hiện mấy người, đa số là fan hâm mộ, còn có mấy người trông như là phóng viên, cũng có thể là tới từ truyền thông. Kết quả là, không bao lâu cái bàn Triệu Thanh Thanh ngồi đã bị bao vây kín mít không một kẽ hở.
"Kiếm Nữ tự sát?" Triệu Thanh Thanh sững sờ, tiếp đó cầm điện thoại của Hạ Thiên bắt đầu lên mạng tìm tòi, mà không cần chờ đến một hồi, Triệu Thanh Thanh rốt cuộc hiểu rõ, bây giờ nàng đang rất hot.
"Nữ hiệp Thanh Thanh, đây là bạn trai của cô sao?"
"Nữ hiệp Thanh Thanh, xin hỏi bạn trai cô tên là gì?"
"Nữ hiệp Thanh Thanh, bạn trai cô có võ công không?"
...
Đủ loại vấn đề dồn dập lao về phía Triệu Thanh Thanh, mà ngoài, giọng nói của nhân viên phục vụ cũng truyền tới.
"Làm phiền mọi người nhường chỗ một chút, nhường chỗ một chút, ta cần dọn thức ăn lên cho nữ hiệp Thanh Thanh." Nhân viên phục vụ có chút sầu khổ, chen lấn một hồi mà vẫn không thể chui vào.
"Nè, tránh hết ra đi, đừng quấy rầy chúng ta ăn cơm!" Một giọng nói bất mãn vang lên, mà người lên tiếng lần này đương nhiên là Hạ Thiên.
Hạ Thiên không để ý tới việc bị người khác vây xem, nhưng bây giờ đồ đệ mỹ nữ ngoan ngoãn của hắn đang đói bụng, đám người này lại vây quanh không cho nhân viên phục vụ mang thức ăn vào, cái này không phải là muốn cho đồ đệ mỹ nữ đói khóc sao?
Chuyện này tuyệt đối không được.
"Làm phiền mọi người tránh chỗ một chút, để ta ăn cơm trước được không?" Lúc này, Triệu Thanh Thanh cũng lên tiếng, dù sao nàng cũng thường xuyên giao lưu với fan hâm mộ, trải qua trường hợp như vậy không ít.
Nhưng vấn đề là, bây giờ nàng nói chuyện hình như cũng không hiệu quả.
"Nữ hiệp Thanh Thanh, có thể chụp ảnh chung với ta được không?"
"Nữ hiệp Thanh Thanh, ký tên cho ta đi, ta thật sự rất thích ngươi..."
"Nữ hiệp Thanh Thanh, có thể ký ở trên tay của ta không... A!"
Người này còn chưa dứt lời thì đã la to một tiếng, cả người lại đột nhiên bay ra khỏi nhà hàng.
"A..."
"Cứu mạng..."
"A, tại sao ta bay lên rồi... Hả!"
...
Đám người nguyên bản vây xung quanh đều bay ra khỏi nhà hàng, tiếp đó ngã lăn trên mặt đất, mà khi bọn hắn vội vàng bò dậy thì lại phát hiện còn có rất nhiều người cũng bay ra ngoài giống mình. Sau đó bọn hắn đều thấy rõ ràng, đúng là người bạn trai bên cạnh nữ hiệp Thanh Thanh ném từng người ra ngoài.
"Đậu xanh, bạn trai của nữ hiệp Thanh Thanh quá bạo lực!"
"Lợi hại, chỉ dùng một tay, còn ném xa như vậy..."
"Không hổ là bạn trai của nữ hiệp Thanh Thanh, quả nhiên là có luyện võ công..."
"Song kích 666..."
"Lợi hại, lợi hại, bạn trai của nữ hiệp Thanh Thanh quá lợi hại!"
...
Đám người vây xem ở xa không khỏi khen ngợi, trong nhà hàng vẫn có ít người không qua tới quấy rối Triệu Thanh Thanh, đến nỗi những người bị ném ra đều có chút bất mãn.
"Thật quá mức, ta chỉ xin ký tên thôi mà."
"Đúng vậy, làm minh tinh ghê gớm quá ha?"
"Minh tinh có thể tùy tiện đánh người sao?"
"Ta muốn cho mọi người biết việc này, đăng lên mạng đi... Hả!"
Tên này đang nói muốn cho mọi người biết, trong lại có người bay ra ngoài rồi nện lên người hắn khiến tên này ngất xỉu tại chỗ.
Sau đó lại có vài người bay ra đập bất tỉnh mấy người kia, cứ như vậy, đám người tức giận bất bình bởi vì ném lập tức không thể nào mở miệng mắng chửi được nữa, mà những người khác vốn dĩ còn muốn nói gì đó, lúc này nhanh chóng im lặng không hé răng nửa lời.
"Nữ hiệp Thanh Thanh, ta mang thức ăn lên cho cô." Lúc này, nhân viên phục vụ cuối cùng cũng có thể lại gần bàn ăn, Hạ Thiên đương nhiên sẽ không ném nhân viên phục vụ ra ngoài.
"Nè, mấy người kia đứng lại đó! Các ngươi còn chưa có tính tiền đâu!" Lúc này, ông chủ lại nóng nảy, bởi vì hắn phát hiện có vài người đứng lên lập tức rời khỏi, cái này không phải là ăn cơm chùa sao?
Ông chủ dẫn vài người đuổi theo, mà bên này, Hạ Thiên và Triệu Thanh Thanh cuối cùng cũng có thể bắt đầu ăn.
"Sư phụ, món thịt thỏ rừng kho tàu này ngon thật đấy!” Triệu Thanh Thanh ăn rất hài lòng.
"Ừm, hương vị đúng là không tệ." Hạ Thiên tỏ vẻ tán thành, "Nhưng đây không phải là thỏ rừng mà là thỏ nhà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận