Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3394: Ta chính là Hạ Thiên

“Ta chính là Hạ Thiên, ngươi tìm ta làm gì?”
Mạc thúc một ngựa đi đầu, tiến lên ngăn cản mọi người, vỗ ngực nói to: “Có chuyện gì cứ nói với ta là được.”
Những thôn dân khác cũng lập tức lấy ra nông cụ ngăn cản đường đi của đám người Diệp gia.
“Đừng quấy rối nữa, ngươi tranh thủ tránh sang một bên đi.” Diệp gia chủ hiển nhiên cũng nhận ra Mạc thúc: “Ta tìm Hạ tiên sinh có việc, không phải đến gây sự.”
Ninh Nhụy Nhụy lên tiếng: “Mạc thúc, không sao đâu, ngươi để bọn họ đến đây đi.”
Mạc thúc do dự một chút, sau đó cùng với thôn dân tránh ra một con đường.
Diệp gia chủ gật đầu với Mạc thúc và thôn dân, tiếp theo cùng với một đám thuộc hạ đến dưới tảng đá.
“Ngươi là ai?” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Ngươi tìm ta có việc gì không?”
“Ngươi chính là Hạ Thiên, không, Hạ thần y?” Diệp gia chủ có chút ngoài ý muốn đánh giá Hạ Thiên, có chút nghi ngờ hỏi.
Hạ Thiên khó chịu nói: “Có việc thì cứ nói, không việc thì biến xa một chút. Ta không có hứng thú nói nhảm với mấy tên ngu ngốc.”
“Có, có việc.” Diệp gia chủ cảm nhận được áp lực không cách nào nói rõ, lập tức gật đầu không thôi: “Ta tên Diệp Thương Minh, là gia chủ Diệp gia Quỳnh đảo. Diệp Thông Phàm là con trai của ta, Hàn lão là y sư tư nhân ta bỏ trọng kim mời đến…”
“Rốt cuộc là ngươi muốn nói cái gì?” Hạ Thiên nói: “Ngươi dứt khoát một chút đi.”
Mặc dù trong lời nói của Diệp gia chủ ẩn giấu sự sắc bén, nhưng cũng xem như nhu thuận: “Ta vừa về nhà đã nghe nói con trai và Hàn lão dường như mạo phạm Hạ thần y. Cho nên, ta cũng không hỏi nguyên nhân, trước tiên mang bọn họ đến đây bồi tội với ngươi.”
Nói xong, ông ta ra hiệu cho thuộc hạ mang hai cáng cứu thương đến trước mặt.
Nằm trên cáng cứu thương chính là Diệp Thông Phàm và Hàn lão. Gương mặt hai người bọn họ hiện lên sự đau đớn, nhưng cơ thể lại không thể động đậy, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
‘Là chuyện này à?” Hạ Thiên nhếch miệng.
“A, còn nữa.” Diệp gia chủ làm ra vẻ giật mình, quay sang nói tiếp với thuộc hạ: “Mau mang ba người kia đến luôn.”
Không bao lâu sau, ba người Diệp lão đại cũng được mang đến luôn.
“Ba người này có ý đồ xấu với Hạ thần y, còn muốn giật dây ta đối phó ngươi.” Diệp gia chủ không chút do dự bán đứng ba người Diệp lão đại: “Diệp mỗ sao lại bị người khác xúi giục chứ. Cho nên, ta đã trói bọn họ lại, đưa đến cho Hạ thần y xử lý.”
Ninh Nhụy Nhụy có chút ngoài ý muốn nhìn Diệp gia chủ. Mặc dù người chủ động chịu thua trước Hạ Thiên không ít, nhưng ngay cả con trai của mình cũng khiêng đến, mặc cho người khác xử lý thì thật hiếm thấy.
Xem ra, người này biết được Hạ Thiên khủng bố đến mức nào. Bằng không, ông ta cũng không sợ đến mức dứt khoát như thế, lại không hề có chút oán khí.
“Ngươi muốn ta tha mạng con trai ngươi?” Hạ Thiên cười hỏi.
“Ta không dám hy vọng xa vời. Nó mạo phạm Hạ thần y, tất nhiên đáng chết.” Thái độ Diệp gia chủ vô cùng khiêm tốn, đích thật không có biểu hiện gì là không tình nguyện: “Đương nhiên, nếu Hạ thần y có lòng nhân từ, tha cho con trai ta một mạng, Diệp gia ta từ nay về sau sẽ vô cùng cảm kích.”
“Còn lão già này thì sao?” Hạ Thiên đưa tay chỉ Hàn Tùy Xuân: “Ngươi cũng muốn ta tha cho lão ta một mạng?”
Diệp gia chủ do dự một chút, sau đó nói: “Hàn lão cũng có chút địa vị. Nếu lão chết ở đây, nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu đối với Hạ thần y. Đương nhiên, ta hoàn toàn không có ý xem nhẹ Hạ thần y. Chẳng qua ta cảm thấy Hạ thần y không nhất thiết phải vì những tiểu nhân vật này mà bị… cho dù là tồn tại khả năng tổn thất nhỏ nhất.”
“Ngươi nói chuyện cũng quá cẩn thận đi.” Ninh Nhụy Nhụy có chút buồn cười nhìn Diệp gia chủ, không khỏi hỏi: “Ngươi từ đâu mà biết Hạ Thiên? Tại sao ngươi lại sợ hắn đến như thế?”
Ánh mắt Diệp gia chủ tràn ngập sự do dự, đưa mắt nhìn Hạ Thiên, không biết có nên nói hay không.
“Tiểu muội chân dài đang hỏi ngươi đấy, ngươi biết cái gì thì nói cái đó.” Hạ Thiên không khỏi lườm ông ta một cái: “Ngươi nhìn ta làm gì, ta cũng đâu có biết ngươi.”
“Diệp gia Quỳnh đảo là một nhánh của Diệp thị Tiểu Tiên Giới.” Diệp gia chủ thấy Hạ Thiên đã nói như vậy, cũng không tiếp tục do dự: “Tiểu Tiên Giới, à không, bây giờ nên gọi là Thiên Giới đã sớm truyền xuống tin tức, Hạ thần y đã là chủ Thiên Giới, tất nhiên cũng là chủ của di tộc nhân gian chúng ta.”
Chuyện của Tiểu Tiên Giới, Ninh Nhụy Nhụy chỉ biết đại khái, không nghĩ đến Hạ Thiên lại trực tiếp quản lý Tiểu Tiên Giới, còn đổi lại thành Thiên Giới.
“Chủ Thiên Giới là Cửu nha đầu, còn có vợ Tiêm Tiêm của ta.” Hạ Thiên khoát tay, thành thật cải chính: “Ta không có hứng thú trở thành chủ nhân giới nào cả, càng không phải chủ nhân của các ngươi. Ngươi đừng tùy tiện lôi kéo làm quen.”
“Hạ thần y, nếu ngươi không muốn thừa nhận thân phận của chúng ta, cũng không sao.” Diệp gia chủ cũng không có ý định rút ngắn quan hệ với Hạ Thiên: “Nhưng cũng không ảnh hưởng gia tộc chúng ta tôn kính ngươi.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngươi nói dễ nghe quá. Con của ngươi đáng chết thì vẫn phải chết.”
“Đó là đương nhiên rồi.” Diệp gia chủ không hề có chút do dự: “Nó vốn nên chết, hơn nữa chết cũng không có gì đáng tiếc.”
“Tiểu muội chân dài, hai tên ngu ngốc này giao cho nàng xử lý.” Hạ Thiên lười hao tâm tổn sức ở phương diện này, lập tức giao lại cho Ninh Nhụy Nhụy. Thật ra hắn đang biến tướng cơ hội gia tăng danh vọng cho Ninh Nhụy Nhụy.
“Ta muốn mang Hàn lão cẩu về Quế thành.” Bản thân Ninh Nhụy Nhụy không phải người khát máu hay hiếu sát. Nàng chỉ nói: “Về phần Diệp Thông Phàm, ngươi mang về mà dạy lại, đừng để hắn ta tiếp tục làm điều xấu. Về sau, nếu ta nghe được Diệp gia các ngươi làm điều xấu, không cần Hạ Thiên, ta sẽ trực tiếp ra tay giết các ngươi.”
“Cảm ơn Ninh tiểu thư, cảm ơn Hạ thần y.” Diệp gia chủ âm thầm thở phào một hơi, quỳ xuống trước Ninh Nhụy Nhụy và Hạ Thiên. Cuối cùng cũng thành công rồi. Bằng không, hậu quả tuyệt đối không chỉ là mất đi một đứa con trai đơn giản như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận