Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3000: Từ đây đổi tên thành Thiên giới

viptruyenfull.com
“Thế nào? Nhanh như vậy đã không chịu nghe lệnh?” A Cửu thản nhiên nói: “Hay Tiên đế chính là khôi lỗi do các ngươi đẩy ra?”
“Giải tán, tất cả giải tán, còn đứng đó làm gì?” Từ Côn Luân nổi giận quát những người xung quanh: “Các ngươi trở về tông môn của mình thu dọn. Khi tiên giới sụp đổ, nhất định cũng có người bị thương, phòng ốc bị hao tổn, tất cả trở về xử lý đi.”
Ngô Bách Chương cũng đưa tay quát với người bên dưới: “Hai vị sư nương chính là chủ của tiên giới, các ngươi tốt nhất nên tuân theo mệnh lệnh của hai nàng, không được chống lại, tất cả đều trở về đi.”
Không bao lâu sau, rất nhiều đệ tử đang tập trung ở Thiên Ngoại Thiên dưới sự dẫn đầu của trưởng lão tông môn lần lượt tản đi.
“Được rồi, bọn họ đều đã giải tán, sư nương có gì phân phó thì cứ việc nói.” Ngô Bách Chương thành khẩn hỏi.
A Cửu thật sự không quen được một lão đầu tử gọi bằng sư nương: “Ngươi đừng có gọi ta như vậy, nghe rất khó chịu.”
“Gọi là bệ hạ nhé?” Ngô Bách Chương hỏi tiếp.
“Đừng.” A Cửu lại càng không thích xưng hô này. Nàng suy nghĩ một chút mới nói: “Xưng hô cái gì thật ra không quan trọng, các ngươi tùy ý là tốt rồi.
“Không được, quy củ không thể loạn.” Tuổi tác của Ngô Bách Chương khá cao, vô cùng đặt nặng phương diện này. Ông ta cảm thấy nên có một tôn xưng cho chính xác, nếu không, chẳng phải loạn tôn ti trật tự sao?
Thật ra, người khó xử nhất chính là Từ Côn Luân. Ông ta là cha của A Cửu, nhưng đến bây giờ A Cửu còn chưa nhận ông. Nếu tôn xưng được định, ông thật sự không thể gọi được.
“Ta nói tùy tiện thì cứ tùy tiện. Nếu ngươi có ý kiến thì quên đi.”
Ngô Bách Chương vô thức liếc nhìn Hạ Thiên, hiển nhiên muốn trưng cầu ý kiến của hắn.
“Nhìn ta làm gì, tất cả ở đây đều do Cửu nha đầu và vợ Tiêm Tiêm định đoạt.” Hạ Thiên nhìn Ngô Bách Chương, bất mãn nói.
Bạch Tiêm Tiêm lên tiếng: “Chi bằng mọi người thảo luận với nhau đi.”
“Ta thấy mọi người không cần đắn đo chuyện xưng hô gì, địa vị gì. Mọi người đã sớm biết rõ trong lòng, không cần tận lực biểu hiện ra ngoài làm gì.” Tiêu Diễm Diễm và Bạch Tiêm Tiêm đều là người quen cũ của A Cửu, nàng tất nhiên là người hưởng ứng đầu tiên: “Tuy nhiên, A Cửu và Tiêm Tiêm đã là chủ của tiên giới, gọi thẳng tên nhất định là không được. Ngươi không thích gọi là Tiên đế, vậy thì gọi là tiên tử đi. Xin chào Bạch tiên tử và Từ tiên tử.”
“Cũng tốt.” Ngô Bách Chương gật đầu.
Từ Côn Luân thở phào nhẹ nhõm.
A Cửu ý vị thâm trường nhìn Tiêu Diễm Diễm, cũng không lên tiếng phản đối: “Cứ như vậy đi, không cần lãng phí thời gian cho vấn đề này.”
“Tuy nhiên, có một xưng hô cần phải sửa đổi một chút.” Ngô Bách Chương nghiêm túc nói.
Tiêu Diễm Diễm không vui nhìn Ngô Bách Chương, thấp giọng nói: “Khó lắm mới lật thiên được, ngươi còn muốn làm gì?”
“Danh tự của tiên giới đã không còn thích hợp nữa.” Ngô Bách Chương vô cùng nghiêm túc: “Nơi này được gọi là tiên giới, bởi vì trong bổn danh Tiên đế đời thứ nhất mang chữ Tiên, nhưng bên ngoài vẫn luôn gọi nơi này là Tiểu Tiên Giới, là vì nó tồn tại tiên giới thật sự. Hiện tại, chủ nơi này là sư tôn Hạ Thiên, bất luận tiên giới hay là Tiểu Tiên Giới đều không còn thích hợp nữa.”
“Chỉ một cái tên thôi mà, quan trọng như vậy sao?” Tiêu Diễm Diễm có chút không hiểu.
“Cổ ngữ có nói, danh không chính tất ngôn không thuận.” Ngô Bách Chương nhiều kinh nghiệm, cho nên ông biết rất rõ tầm quan trọng của “tên”: “Chỉ cần nơi này một ngày gọi là tiên giới, ý chí Tiên đế lưu lại lúc trước sẽ không đoạn. Đây chính là sức mạnh của tên.”
A Cửu biết những người này vẫn chưa hoàn toàn phục nàng, nàng đành phải nhìn Hạ Thiên: “Ngươi mau chọn một cái tên đi, ngươi cũng không muốn chậm trễ thời gian nữa đúng không?”
“Nếu đã như vậy, từ đây gọi là Thiên giới đi.” Hạ Thiên lười biếng nói.
“Thiên giới?” Ngô Bách Chương suy nghĩ lại một chút, sau đó cười nói: “Được, vậy thì gọi Thiên giới.”
Từ Côn Luân nhẹ gật đầu: “Nơi này treo trên trái đất, gọi Thiên giới cũng hợp tình hợp lý.”
Tiêu Diễm Diễm cảm thấy cái tên này cũng chẳng khác gì tiên giới trước kia, nhưng nếu Hạ Thiên đã lấy, hiển nhiên cũng muốn giải quyết dứt khoát.
“Tiên đế cũng đã định, tên cũng đã lấy.” Hạ Thiên không kiên nhẫn nói với A Cửu: “Cửu nha đầu, chúng ta về Giang Hải nhé.”
“Vẫn còn chưa được.” A Cửu lắc đầu: “Nếu chúng ta đã đồng ý trở thành chủ tiên giới… Thiên giới, tất nhiên cũng phải làm một ít việc, không thể bỏ đi thẳng một mạch như thế, có vẻ như không chịu trách nhiệm cho lắm.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Nơi này có chuyện gì cần làm chứ?”
“Nếu ngươi cảm thấy nhàm chán, ngươi có thể về Giang Hải trước.” A Cửu nói.
Ngô Bách Chương lên tiếng: ‘Huyền Dương tặc tử vẫn còn một số di vật lưu lại bên trong Ngọc Tiêu điện, chúng ta cũng phải dọn dẹp lại. Ở đó chỉ có Tiên đế các đời mới có thể vào. Cho nên, ta nghĩ sư tôn và hai vị tiên tử nên ở lại xử lý một chút.”
“Đúng là phiền phức.” Hạ Thiên thật sự cảm thấy nhàm chán, không khỏi ngáp một cái: “Ta sớm biết như thế, ta đã tìm một chỗ ngủ từ lâu.”
Sau đó, A Cửu cùng với Bạch Tiêm Tiêm đến Ngọc Tiêu điện của Tiên đế. Hạ Thiên đương nhiên cũng đi theo.
Hạ Thiên cảm nhận được từ trên người Huyền Dương Tiên Đế, còn có Chưởng môn Cửu Sơn Kiếm Môn một ít khí tức dị giới. Hai người này rốt cuộc từ dị giới xuyên qua hay là đã từng tiếp xúc với người dị giới. Hắn cần phải tìm hiểu cho rõ ràng điểm này.
Hạ Thiên, A Cửu và Bạch Tiêm Tiêm vừa đẩy đại môn Ngọc Tiêu điện, một đao ảnh vô cùng to lớn từ đối diện đánh tới, đồng thời còn có tiếng cười gằn: “Đi chết đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận