Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2369. Còn có vương pháp hay không?

Rửa mặt xong, Hạ Thiên và A Cửu liền xuất hiện ở trong phòng ăn trên thuyền, nhưng mà lúc này đã hai giờ hơn.
"Mặc dù đã là đêm khuya, nhưng ta thấy hai vị chắc là chưa có ăn uống gì, cho nên sai người chuẩn bị bữa tối." Triệu Thanh Ca nhìn thấy Hạ Thiên và A Cửu, cũng không có lắm miệng đi hỏi tại sao tắm lâu như vậy, mà là mỉm cười mời bọn họ vào chỗ ngồi, không nói tí lời thừa thãi nào.
Bàn ăn là bàn dài kiểu tây, Triệu Thanh Ca ngồi ở ghế chính, và đã có ba vị khách nhân cũng ngồi ở một bên chờ Hạ Thiên và A Cửu.
"Ba vị này là những người mà ta vừa mới cứu từ trên biển, hẳn là hành khách đi cùng du thuyền với các ngươi." Trên mặt Triệu Thanh Ca vẫn nở nụ cười ồn hòa tựa như gió xuân, chỉ vào ba khách nhân rồi giải thích với Hạ Thiên và A Cửu: "Có lẽ các ngươi quen biết, cho nên liền mạo muội mời mọi người cùng nhau ăn tối."
"Không quen." Hạ Thiên không hề nhìn ba người này một cái nào, trực tiếp lắc đầu: "Cũng không có hứng thú làm quen."
Ba người kia nghe thấy Hạ Thiên nói như vậy, không hẹn mà cùng nhíu mày, dù là ai nghe được câu này cũng sẽ cảm thấy khó chịu.
A Cửu lại nghiêm túc nhìn mấy người này một cái, xác nhận bọn họ không phải những người trên thuyền đã tham gia cái "Trường Sinh hội" giả kia, trong lòng an tâm hơn đôi chút, thản nhiên nói: "Đúng là không quen biết, cũng chưa từng gặp qua."
"Còn ta thì quen biết Cửu cô nương ngươi." Lúc này, một tráng hán một mắt râu quai nón lại nở nụ cười, chỉ vào A Cửu rồi nói: "Hơn nữa chúng ta từng qua lại với nhau, chỉ có điều Cửu cô nương là quý nhân hay quên chuyện, chưa từng để tâm mà thôi."
"Ngươi có chắc là chúng ta từng gặp nhau không?" Trong lòng A Cửu nghi hoặc không thôi, mặc dù trí nhớ của nàng không tính là đã gặp qua liền sẽ nhớ như in, nhưng trên cơ bản những người mà nàng từng gặp tuyệt đối sẽ có đôi chút ấn tượng.
Tráng hán một mắt hừ lạnh một tiếng, chỉ mắt trái bị mù của mình, giọng điệu phẫn uất, nói: "Nhìn thấy con mắt này của ta chứ, lẽ nào Cửu cô nương thật không có chút ấn tượng gì sao?"
"Xin lỗi, ta có thể khẳng định, ta cũng chưa từng gặp ngươi." A Cửu lúc này vô cùng khẳng định, tuy rằng y thuật của nàng không sánh bằng Y Tiểu Âm và Hạ Thiên, nhưng tuyệt đối không đến nỗi trị mù mắt của người khác.
"Oành!"
"Mẹ nó, ngươi bớt giả ngu với lão tử!" Vị tráng hán một mắt kia bỗng dưng vỗ bàn, đưa tay chỉ A Cửu một cách phẫn nộ: "Hai năm trước, ngươi ở thành phố Thiên Hải bán thuốc đặc trị của Y Nhân Các các ngươi, lão tử bỏ hai triệu mới có cơ hội đến khách sạn thấy ngươi một lần, chữa mắt cho ta, kết quả thì sao, mẹ nó, ngươi làm con mắt ta bị mù."
"Chỉ có thể nói ngươi nhận lầm người." A Cửu nghe nói như thế, giọng điệu càng thêm lạnh nhạt: "Hai năm trước ta cũng chưa từng đi thành phố Thiên Hải, mà Y Nhân Các bọn ta cũng chưa bao giờ bán thuốc, chứ đừng nói đến thuốc đặc trị gì."
Tráng hán một mắt hiển nhiên không tin, giọng điệu khẳng định nói: "Đó rõ ràng là ngươi, sao ta lại nhận sai được, hơn nữa hoạt động lần đó chính là Y Nhân Các các ngươi và tập đoàn Thần Dược cùng tổ chức."
"Tập đoàn Thần Dược?" A Cửu hơi nhíu mày, "Đó không phải là công ty ví da do một tên lừa đảo mở sao, mười năm trước giả mạo Y Nhân Các và tập đoàn Thần Y đi lừa người, hẳn là đã bị xóa sổ rồi mới đúng."
"Hừ, ngươi cảm thấy bọn ta sẽ tin lời của ngươi à?" Tráng hán một mắt hừ lạnh một tiếng, khắp khuôn mặt là vẻ khinh bỉ: "Nếu như nói tập đoàn Thần Dược là bọn lừa đảo, vậy Y Nhân Các các ngươi chắc chắn cũng là bọn lừa đảo, Y Tiểu Âm càng là tên lừa đảo trong lừa đảo... A!"
Lời còn chưa nói hết, tráng hán một mắt liền đã trúng một bạt tai, cả người bị tát và bay ngược ra ngoài, đập trúng vách tường mới ngừng lại.
"Dám nói xấu vợ Y Y của ta, ngươi muốn chết rồi, đúng không?" Vẻ mặt của Hạ Thiên khó chịu, "Đồ đần ngươi bị tên lừa đảo lừa, không lo nghĩ làm cách nào để tìm tên lừa đảo đó, lại còn muốn đổ lỗi cho Cửu nha đầu và Y Nhân Các, ngươi đúng là đang tìm đường chết."
"Các ngươi lại dám đánh người!" Tráng hán một mắt bò dậy từ dưới đất, lau đi vết máu trên khóe miệng, hung hãn nói, "Ta liều mạng với các ngươi!"
Dứt lời, tráng hán một mắt liền xông về phía Hạ Thiên, nửa đường lại chuyển hướng sang A Cửu.
A Cửu vốn cũng không phải là người ăn chay, huống chi hiện tại đã tẩy tủy phạt cốt, đối với cú đấm trông có vẻ hung mãnh này đã không còn lọt mắt.
"Oành!"
Tráng hán một mắt lần nữa bay ra ngoài, ngã lại nơi mà hắn vừa bò lên.
A Cửu cũng giống như Hạ Thiên, cũng không có dùng lực chết người, chỉ là dạy dỗ người này một thoáng.
"Đáng hận, thật đáng hận!" Tráng hán một mắt nằm trên mặt đất, hận đến nỗi nước mắt lưng tròng, "Lừa tiền của lão tử còn chưa nói, còn hại lão tử mù một con mắt, bây giờ lại còn dám đánh ta! Còn có vương pháp hay không! Còn có thiên lý hay không!"
"Đều là do ngươi tự tìm cả." A Cửu bất đắc dĩ lắc đầu, những năm qua bởi vì chuỗi bệnh viện Y Nhân Các danh tiếng ngày càng thịnh nổi, vụ việc giả mạo Y Nhân Các đi lừa gạt cũng tăng qua từng ngày, trước đây các nàng cũng đã giúp những người bị hại này, nhưng đáng tiếc cuối cùng đều bị cắn ngược lại một phát, lừa bịp không ít tiền, nàng đã sớm khó chịu về chuyện này, đám người này cũng không phải là không có năng lực phân biệt ai là kẻ lừa đảo, mà là nhân tính của họ vốn là như vậy, không có thuốc chữa.
"Vương pháp đương nhiên là có, thiên lý cũng đang tồn tại." Triệu Thanh Ca vẫy vẫy tay, bảo hai tên đầy tớ đi tới đỡ tráng hán một mắt dậy, mang trở về chỗ ngồi, "Có điều, chuyện này xác thực là ngươi sai."
Tráng hán một mắt trợn mắt lên, khó tin nhìn Triệu Thanh Ca: "Chuyện này sao lại là ta sai chứ?"
"Bởi vì Hạ Thiên và vị Cửu cô nương này, còn có vị nữ thần y Y Tiểu Âm ấy, không bao giờ lừa người." Triệu Thanh Ca cười cợt, nói tiếp: "Ngươi đích thị là gặp phải tên lừa đảo."
Tráng hán một mắt vẫn cứ u mê không tỉnh, duỗi tay chỉ vào Hạ Thiên và A Cửu: "Ngươi có thể bảo đảm bọn họ không phải là bọn lừa đảo không!"
"Bọn họ không phải." Triệu Thanh Ca gật đầu: "Ta có thể bảo đảm."
"Hừ!" Tráng hán một mắt không nói gì nữa, dù sao bây giờ hắn đang ở trên thuyền người ta, lỡ mà chọc giận chủ thuyền, thì nhiều khả năng hắn sẽ bị ném xuống biển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận