Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1853. Vấn đề của Hứa Như

“Này, Hạ Thiên đã ba mươi hai tuổi rồi, mười hai năm trước, thành phố Giang Hải gần như không ai không biết đến hắn.” Tô Tiểu Xán lắc đầu: “Thật ra bây giờ, ở thành phố Giang Hải rất nhiều người vẫn biết hắn, chẳng qua, Hứa Như ngươi từ nơi khác tới, cho nên chưa từng nghe qua, nhưng ngươi chỉ cần hỏi thăm sơ sơ một chút, chắc cũng có thể nghe ngóng được.”
Hơi chần chừ một chút, Tô Tiểu Xán lại nói thêm: “Hứa Như, nghĩ kỹ thì ta vẫn nên nói cho ngươi nhiều hơn một chút đi, ta thật sự sợ ngươi không cẩn thận đắc tội hắn, Hạ Thiên kia, trông thì có vẻ rất dễ nói chuyện, nhưng thật ra, khá khó giao tiếp.”
“Tiểu Xán, nếu ngươi biết gì đó thì nói cho ta đi, ta thật sự có chút tò mò.” Trong giọng nói của Hứa Như có chút nũng nịu.
“Ừm, ta nói cho ngươi vài cái tên, cũng chỉ ở thành phố Giang Hải này thôi, Diệp Mộng Oánh, Lãnh Băng Băng, Liễu Vân Mạn, ngươi chắc đều đã nghe nói qua.” Tô Tiểu Xán thấp giọng nói.
“Tổng tài Diệp Mộng Oánh của tập đoàn Thần Y, cái vị giàu nhất đó sao? Lãnh Băng Băng, hoa khôi cảnh sát không già đó sao? Liễu Vân Mạn, người sáng lập Viện Nhi phải không?” Hứa Như mở to mắt: “Ngươi, ngươi không phải sẽ nói rằng các nàng đều có quan hệ gì đó với Hạ Thiên chứ?”
“Quan hệ của các nàng với Hạ Thiên, cũng giống mối quan hệ của Y Tiểu Âm với Hạ Thiên.” Tô Tiểu Xán cho Hứa Như một câu trả lời khẳng định: “Ừm, tin rằng bây giờ ngươi cũng biết tại sao ánh mắt của Hạ Thiên cao rồi chứ.”
Hứa Như nhất thời ngẩn người, hiển nhiên, thông tin đó đối với nàng mà nói, thật sự quá mức tưởng tượng.
“Chuyện kia, Tiểu Xán, đây là sự thật sao?” Một lúc lâu sau, Hứa Như mới bình tĩnh lại, nàng rõ ràng vẫn có chút khó tin.
“Hứa Như, thật ra, mấy người ta nói với ngươi chỉ là một bộ phận rất nhỏ bên cạnh Hạ Thiên.” Tô Tiểu Xán có chút bất đắc dĩ: “Giống như lúc trước ta nói với ngươi, thân phận và lai lịch thật sự của Hạ Thiên, với sức tưởng tượng của ta và ngươi cũng không thể tưởng tượng ra được đâu, chẳng qua chúng ta cũng không cần phải nghĩ quá nhiều, tuy hắn không dễ giao tiếp, nhưng thật ra cũng không khó ở chung như vậy, chỉ cần đừng trêu chọc hắn và mấy cô vợ đó của hắn là được.”
Ngừng một chút, Tô Tiểu Xán lại nói: “Ừm, tuy ta cũng không rõ hắn rốt cuộc có bao nhiêu người vợ, nhưng ta biết một chuyện chính là mấy người trông xinh đẹp đến mức dị thường kia chắn chắc đều có quan hệ với Hạ Thiên.”
“Tiểu Xán, ngược lại ngươi không cần lo lắng, ta chỉ là một hoạ sĩ, không có khả năng đắc tội với hắn đâu.” Hứa Như lắc đầu.
“Hứa Như, ta biết ngươi là hoạ sĩ, nhưng thật ra, ngươi bây giờ cũng rất dễ gặp rắc rối, mấy bức tranh kia của ngươi...” Tô Tiểu Xán thở dài: “Có một số chuyện, mọi người đều sẽ không nói ra, nhưng mọi người đều biết rõ, ta biết ngươi vẽ rất đẹp, nhưng cả ngươi và ta đều hiểu, tranh của ngươi sở dĩ rất có giá không chỉ đơn giản là ngươi vẽ đẹp.”
“Tiểu Xán, ta biết ý của ngươi, nhưng bây giờ ta đã đâm lao thì phải theo lao, ta cũng không thể không vẽ.” Hứa Như thở dài: “Bản thân ta chỉ có hứng thú đối với chân dung cơ thể người, nhưng ta thật sự không ngờ, bọn hắn sẽ lấy ra để sử dụng cho mục đích khác, điều duy nhất ta có thể làm bây giờ chỉ là không ngừng tăng giá, như vậy, sẽ không ai có thể tùy tiện đến tìm ta vẽ nữa.”
“Hứa Như, thật ra ngươi phải biết rằng sẽ luôn có ngươi có ý đồ xấu, hiện tại, ta nói với ngươi những chuyện đấy chỉ hy vọng ngươi hiểu rằng bất kể ngươi gặp phải phiền phức gì đi nữa nhất định cũng phải nói với ta, tuy nhà họ Tô chúng ta mấy năm này rất rối loạn, nhưng chúng ta vẫn có chút thực lực, ngoài ra, ta cũng nói thật với ngươi, nếu ta không giải quyết được, ta sẽ đi tìm Hạ Thiên nhờ giúp đỡ.” Tô Tiểu Xán nhìn Hứa Như, vẻ mặt rất nghiêm túc: “Tin ta đi, trên thế giới này, không có chuyện gì mà Hạ Thiên không giải quyết được.”
“Tiểu Xán, ta hiểu rồi, có chuyện gì, ta sẽ nói với ngươi.” Hứa Như gật đầu, nàng đương nhiên biết thực lực của nhà họ Tô, mà đối với chuyện của Hạ Thiên, tuy nàng biết rất ít, nhưng Tô Tiểu Xán tôn sùng Hạ Thiên như vậy, nàng vẫn cảm thấy Hạ Thiên quả thật bất phàm.
Trên thực tế, từ lúc Hạ Thiên liếc mắt một cái đã biết rõ nàng không mặc gì, nàng đã cảm thấy hắn không phải là người bình thường rồi.
“Được rồi, Hứa Như, chúng ta đi xuống đi.” Tô Tiểu Xán nhẹ nhàng ôm eo Hứa Như.
“Ừm, Tiểu Xán, ngươi đi xuống trước giúp ta chào hỏi các vị khách một chút, ta đi xem Na Na.” Hiện giờ, Hứa Như tỏ ra khá dịu dàng ngoan ngoãn.
Tô Tiểu Xán gật đầu, hắn rất nhanh đi xuống tầng hầm, sau đó đã phát hiện Hạ Thiên lại ngồi ngẩn người một mình trong góc.
“Hạ Thiên, ngươi làm gì vậy?” Tô Tiểu Xán có chút ngạc nhiên: “Không có ai đi theo ngươi à?”
“Ờ, vợ Y Y nhà ta bây giờ không nghe lời nữa rồi.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Nhắc mới nhớ, Hạ Thiên, Mộng Oánh các nàng đều đi đâu rồi?” Tô Tiểu Xán cuối cùng cũng không nhịn được hỏi chuyện đó.
“Các nàng à, xa nhà đi du lịch rồi.” Hạ Thiên thuận miệng trả lời một câu: “Bối nha đầu cũng chạy rồi, cũng không quay lại chơi với ta, thật là quá đáng.”
Tô Tiểu Xán phát hiện không thể tiếp lời được nữa, chỉ đành không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận