Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1881. Không được nói vậy trước mặt anh trai ta

Có người chủ động làm tài xế cho mình, Hạ Thiên tất nhiên sẽ không từ chối, hắn nhảy thẳng lên xe, sau đó nói địa chỉ cho Hàm Hàm biết.
“Hả? Anh rể, đây là tiệm áo cưới, ngươi đến đó lấy áo cưới sao?” Hàm Hàm có chút ngạc nhiên hỏi.
“Không phải.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Vậy sao ngươi lại đến tiệm áo cưới?” Trong lòng của Hàm Hàm vô cùng tò mò, nàng vừa lái xe vừa hỏi.
“Chơi.” Lần này, Hạ Thiên trả lời rất ngắn gọn.
“Nhưng ở tiệm áo cưới có gì vui đâu?” Hàm Hàm vẫn không hiểu: “Chẳng lẽ ngươi muốn đi cướp một cô dâu tương lai đang thử váy cưới sao?”
Không đợi Hạ Thiên trả lời, Hàm Hàm đã tự biểu hiện đồng ý với chính mình: “Ừm, chắc chắn là như vậy rồi. Việc đó rất phù hợp với phong cách của anh rể.”
Hạ Thiên không muốn nói lý lẽ với Hàm Hàm nên hắn dứt khoát không nói lời nào.
Hàm Hàm lại không cô đơn như cũ: “Anh rể, mỗi ngày ngươi đều đang làm gì vậy? Tại sao ngươi lại một mình đứng ở ven đường nhìn như muốn ngăn xe tải lại vậy? Thật ra nếu không có ai chơi với ngươi, ngươi có thể đến tìm ta, gần đây ta cũng rất nhàm chán.”
“Ngươi không xinh đẹp, ta không muốn chơi với ngươi.” Cuối cùng thì Hạ Thiên cũng nói chuyện.
Mà lần này đến lượt Hàm Hàm buồn bực.
“Anh rể, ánh mắt của ngươi quá kém!” Hàm Hàm không vui nói: “Rõ ràng là ta rất xinh đẹp.”
Hạ Thiên lại lười nói chuyên, hắn không thèm cãi nhau với một cô nhóc có vóc dáng tệ như vậy, lãng phí thời gian.
Một lúc sau, xe đến nơi dừng lại trước cửa một tiệm áo cưới, tên của tiệm áo cưới đó thực sự rất phổ thông, nó tên là Tân Nương Đẹp Nhất, hơn nữa trong tủ kính ở cửa ra vào của cửa hàng còn đang bày một bộ váy cưới rất xinh đẹp.
Hiện tại, đang có một người đứng bên tủ kính ngắm nhìn chiếc váy cưới kia.
“Nhìn đi, nàng mới được gọi là xinh đẹp.” Hiện tại, Hạ Thiên nhìn Hàm Hàm, hắn nghiêm túc nói một câu.
Mà Hạ Thiên không đợi Hàm Hàm trả lời đã nhảy xuống xe, hắn đi về phía mỹ nữ kia.
Ở trên xe, Hàm Hàm nhìn chằm chằm mỹ nữ đấy, nàng có chút buồn bực, mỹ nữ này đúng là dễ nhìn, chưa kể khuôn mặt xinh đẹp, đặc biệt là thân hình đó, thật sự rất tốt.
“Không sao hết, ta còn có thể phát triển!” Hàm Hàm tự nói với chính mình như vậy, trước đây nàng không cảm thấy dáng người mình xấu, hiện tại thường xuyên bị Hạ Thiên xem thường, nàng cũng bắt đầu cảm cho rằng thân hình này quá có vấn đề.
Nhìn mỹ nữ cách đó không xa, nàng cảm thấy mình cũng có hi vọng phát triển, dù sao thì từ lâu nàng đã từng nghe nói qua, trước đây vóc dáng của Tô Bối Bối cũng không được đẹp lắm, nhưng bây giờ nhìn nàng đã phát triển thành như thế, đây đơn giản chính là nghịch thiên, một kiểu phát triển vượt xa bình thường.
Không sai, người đang đứng bên cạnh tủ kính ngắm nhìn váy cưới, không ai khác chính là Tô Bối Bối, cũng chính là mục tiêu của Hạ Thiên đến nơi này.
“Bối nha đầu, ngươi thích chiếc váy cưới này sao?” Hạ Thiên đã đi đến bên cạnh Tô Bối Bối, thuận tay ôm lấy eo của nàng.
“Này, đồ biến thái, thả ta ra!” Tô Bối Bối quay đầu liếc nhìn Hạ Thiên một cái: “Ngươi không cảm thấy chiếc váy cưới đấy rất đẹp sao?”
“Nó rất đẹp, nhưng nó không phù hợp với ngươi.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Chiếc váy cưới kia khá hở hang, nó thích hợp với dáng người không đẹp lắm, giống như Hàm Hàm kia vậy... A? Tiểu lừa gạt Hàm Hàm kia đã đi rồi.”
Hạ Thiên quay đầu nhìn lại thì phát hiện ra Hàm Hàm đã lái xe rời đi mất.
“Đồ ngốc, váy cưới có thể chỉnh sửa được. Ngực to hay nhỏ cũng không quan trọng.” Tô Bối Bối liếc mắt nhìn Hạ Thiên một cái: “Hơn nữa không phải là ta muốn mặc váy cưới. Ta đang chọn váy cưới cho chị dâu.”
“Dù sao nàng ấy cũng không đẹp, mặc bừa một chiếc váy cưới là được rồi.” Hạ Thiên thản nhiên nói.
“Tên biến thái chết tiệt, sao ngươi lại nói chuyện như thế?” Tô Bối Bối lại liếc nhìn Hạ Thiên: “Tại sao nàng ấy không đẹp chứ? Chưa kể rằng nàng ấy vốn đã rất xinh đẹp, cho dù nàng ấy không ưa nhìn thì chuyện đó cũng không liên quan tới ngươi. Không cần ngươi nhìn, anh cả ta thích là được rồi.”
“Nhưng nàng ấy không đẹp mà.” Hạ Thiên ra vẻ vô tội nói: “Khuôn mặt không dễ nhìn, dáng người cũng không ổn.”
“Làm sao ngươi biết vóc dáng của người ta không đẹp?” Tô Bối Bối trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Nói như là ngươi đã từng nhìn qua rồi vậy!”
“Ta thực sự đã từng nhìn thấy mà.” Sắc mặt của Hạ Thiên vẫn rất là vô tội.
“Hả?” Lần này Tô Bối Bói tức điên lên: “Hạ Thiên, cái tên háo sắc ngươi đã làm gì với chị dâu ta?”
“Ta chẳng hề làm gì cả, chính là chị dâu kia của ngươi không mặc quần áo chạy ra, nếu như ngươi không tin thì tự mình đi hỏi nàng ấy đi.” Tiểu Hạ tỏ vẻ mất hứng: “Lúc đó, có rất nhiều người, cũng không phải chỉ có một mình ta nhìn thấy, thân hình đó của nàng, ta còn không vui lòng thấy đâu.”
“Ngươi hãy nói rõ cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Tô Bối Bối vẫn không hiểu lắm.
Vài phút sau, Tô Bối Bối coi như đã biết rõ chuyện gì xảy ra, cũng coi như đã hiểu, lần này Hạ Thiên thực sự vô tội.
“Người ta không nói cái đó là không mặc quần áo, thuốc màu đó chẳng khác gì quần áo cả!” Tô Bôi Bối hừ một tiếng: “Còn có, đợi lát nữa ngươi gặp chị dâu, ngươi không được phép nói là nàng ấy không xinh đẹp, cũng không được phép nói nàng ấy xấu xí trước mặt anh trai ta!”
“Ta mới lười nói về nàng ấy.” Hạ Thiên không có hứng thú gì với chuyện kia: “Bối nha đầu, ta có chuyện muốn tìm ngươi.”
Nói đến đây, Hạ Thiên mới nhớ ra:" Tại sao ngươi không trả lời điện thoại của ta?”
“Tâm trạng không tốt, không muốn nhận, không được sao?” Tô Bối Bối tức giận nói, vừa dứt lời thì nàng phát hiện mình bị vô lễ.
“Tên biến thái chết tiệt, không được phép đánh ta!” Tô Bối Bối rất tức giận.
“Vợ không nghe lời nên cần được dạy dỗ một chút.” Hạ Thiên cười hì hì: “Bối nha đầu, cho dù tâm trạng của ngươi không tốt cũng cần phải nhận cuộc gọi của ta, bởi vì sau khi nhận điện thoại, tâm trạng của ngươi chắc chắn sẽ thay đổi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận