Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2428: Cửu Chỉ Kim Châm

“Hạ Thiên à, ta biết ngươi rất có bản lĩnh, biện pháp bình thường không thể vây bắt được ngươi.”
Hoàng đảo chủ bỗng nhiên nở nụ cười, “Cho nên ta dùng nhiều tiền để mua thuật Phong Phược, xem kìa, bây giờ ngươi có động đậy được đâu.”
Hạ Thiên vẫn là vẻ mặt không đếm xỉa tới: “Trước đó trận pháp của bốn năm người các ngươi đều không vây bắt được ta, hiện tại ngươi cho rằng thuật Phong Phược có thể giữ được ta?”
“Ta không cần vây khốn ngươi, chỉ cần khiến ngươi không động đậy được trong vòng ba giây là được.”
Hoàng đảo chủ bỗng dưng ra tay, chỉ thấy Cửu Chỉ Kim Chân bất thình lình cắm lên đại huyệt của Hạ Thiên.
“Ba giây? Có đủ dùng hay không thế, ta cho ngươi thêm mười giây đó.” Hạ Thiên cười hì hì nói.
Thiếu nữ váy trắng cảm giác có chỗ không đúng, nhắc nhở Hạ Thiên: “Châm pháp của hắn có gì đó quái lạ đấy, ngay cả năng lượng xung quanh cũng thay đổi rồi, tốt nhất là ngươi nên tránh đi.”
“Vợ Y Y cứ yên tâm, không có chuyện gì đâu.” Hạ Thiên hì hì nở nụ cười, không hề lo lắng nói: “Nàng chỉ cần đợi xem kịch vui là được.”
“Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, ta không phải Y Tiểu m, cũng không phải vợ Y Y gì đó của ngươi.”
Thiếu nữ váy trắng trợn trắng mắt, lần nữa cường điệu nói: “Tên của ta là Bạch Tiêm Tiêm, là thánh nữ của Huyền âm tộc, ta tới đây cứu ngươi là vì phụng mệnh của tộc trưởng.”
“Bạch Tiêm Tiêm?”
Hạ Thiên gật gật đầu, hết sức hài lòng nói: “Vậy sau này gọi nàng là vợ Tiêm Tiêm.”
Thiếu nữ váy trắng liếc nhìn Hạ Thiên: “Ngươi có bệnh hả! Ta không thể nào làm vợ của ngươi được, ngay cả sinh nhật mười tám tuổi ta còn chưa đón.”
“Không sao, ta không vội.” Hạ Thiên vừa cười vừa nói: “Trước hết có thể gọi nàng là vợ tương lai, bây giờ cơ thể nàng còn chưa nảy nở hoàn toàn mà, vẫn nên gọi là vợ tương lai thôi.”
“Ta...” Thiếu nữ váy trắng không nói lại được Hạ Thiên, dứt khoát không thèm để ý đến hắn: “Ta thấy ngươi nên bị sét đánh chết thì hơn!”
Ầm ầm! Đúng lúc này, đột nhiên bầu trời vang lên tiếng sấm dữ dội.
Hoàng đảo chủ ở một bên tức giận đến mức muốn thổ huyết, đôi cẩu nam nữ này thế mà không nhìn hắn, còn không chút kiêng kỵ liếc mắt đưa tình.
“Hạ Thiên, ta hỏi ngươi một lần cuối, ngươi có giao Nghịch Thiên Bát Châm cho ta không! ’
Hoàng đảo chủ lạnh lùng nhìn Hạ Thiên, “Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, nếu ngươi không chịu vậy thì lão phu chỉ đành giết chết ngươi, cũng cắt đứt vọng tưởng truyền cho hậu thế của ngươi!”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Có tuyệt chiêu thì nhanh dùng đi, không tý nữa hết cơ hội dùng đấy.”
“Chết cho ta!” Hoàng đảo chủ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, không khỏi rống lên! Sau đó một đạo lôi điện màu trắng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bổ vào đỉnh đầu Hạ Thiên.
Thiếu nữ váy trắng hoảng sợ không thèm để ý tới Hạ Thiên, trực tiếp lùi lại ra sau, trốn khỏi phạm vi bao phủ của lôi điện kia.
“Thứ này là châm pháp ư, thật sự không thể tưởng tượng nổi.”
“Chẳng trách đám người Bạch thúc không cho ta rời khỏi đảo Sương Nguyệt, người bên ngoài đều khủng bố như vậy sao?”
Thiếu nữ váy trắng cảm thấy tam quan của mình vỡ nát rồi, châm pháp không phải để chữa bệnh cho người ta sao, cớ sao lại dẫn đến dị tượng của thiên địa.
Chắc tầm qua ba, bốn giây thì lôi điện màu trắng từ trên trời giáng xuống mới dừng lại, chỗ trước đó Hạ Thiên đứng đã trở thành một hố đen.
“Tộc trưởng bảo mình đưa Hạ Thiên đến trước mặt nàng, nhưng bây giờ ngay cả hài cốt cũng không còn rồi, mình phải làm gì đây?”
Thiếu nữ váy trắng liếc nhìn cái hố đen kia, không khỏi có chút lúng túng.
Hoàng đảo chủ cảm giác cơ thể như bị đào rỗng, mặc dù giết chết Hạ Thiên nhưng Nghịch Thiên Bát Châm vẫn không quay về, cũng may cắt đứt đường lưu truyền châm pháp ra bên ngoài.
“Mấy người các ngươi ổn chứ.”
Hoàng đảo chủ thở dốc một hồi, quay đầu nhìn về phía ba người Cao Vô Ưu và Sử Bội La, “Chút nữa còn phải vào đảo tìm lão môn chủ của âm Y Môn nữa, kế hoạch của chúng ta vừa mới bắt đầu thôi.”
Ba người Sử Bội La há miệng muốn nói gì đó, thế mà nửa câu cũng không nói được.
“Bị dọa rồi à?” Hoàng đảo chủ có chút không vui trừng mắt nhìn ba người, quát mắng: “Chỉ là chết mỗi một người thôi, sau này chúng ta còn phải đối phó nhiều người hơn nữa đấy, giữ vững tinh thần đi.”
“Hoàng đảo chủ, sau lưng ngươi......” Sử Bội La nhịn không được nhắc nhở.
Hoàng đảo chủ sững sờ, lập tức quay người lại, sau đó cổ họng liền bị chế trụ.
“Ngươi mới chết đấy.” Hạ Thiên một tay giữ cổ họng Hoàng đảo chủ, một tay nắm Cửu Chỉ Kim Châm: “Châm pháp của ngươi quá kém, mặc dù có học lén bổ sung vào nhưng cũng không ăn thua.”
“Nếu ngươi đã thích dùng lôi thì ta sẽ để ngươi hưởng thụ một chút.”
“Ngươi, ngươi muốn làm gì!” Hoàng đảo chủ khó khăn phun ra một câu.
“Ô, ngay cả tiếng người cũng không hiểu hả?” Hạ Thiên có chút đồng tình nhìn hắn, sau đó không hề khách khí cắm Cửu Chỉ Kim vào đầu Hoàng đảo chủ, tiếp đó coi hắn giống như rác rưởi ném ra ngoài, vừa vặn đụng vào Cao Vô Ưu, Sử Bội La còn có Thang bà bà.
“Ầm ầm!”
Đúng lúc này, trong tầng mây lại vang lên một tiếng nổ kịch liệt.
“Nguy rồi, mọi người mau tránh đi!” Ba người Cao Vô Ưu biến sắc, muốn đẩy Hoàng đảo chủ ra nhưng đã không kịp.
“Uỳnh!”
Mấy đạo lôi điện màu trắng cực lớn từ trên trời giáng xuống, không những đánh trúng đầu Hoàng đảo chủ, mà còn đánh trúng cả vào ba người Cao Vô Ưu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận