Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1941. Đỏ tình đen bạc

“Một trò chơi rất vui, Nhụy Nhụy tỷ chỉ cần gia nhập là được, đừng hỏi nhiều như vậy nha!” Thạch Thuần lập tức nói.
Mà bây giờ, gần như tất cả mọi người ở đây đều tán thành lời của Thạch Thuần, bởi vì bọn hắn cũng hy vọng Ninh Nhụy Nhụy gia nhập vào trò chơi này.
“Tiểu muội chân dài, đừng nghe đồ lừa gạt Thuần Thuần kia, cô đừng chơi." Hạ Thiên chính là người phản đối duy nhất.
“Anh rể à, sao ngươi lại ngốc như vậy chứ? Không phải vận khí của ngươi tốt nhất sao? Nếu ngươi thắng thì có thể làm gì với Nhụy Nhụy tỷ cũng được, đây quả là một việc rất tốt nha." Thạch Thuần bĩu môi, “Không phải ngươi mới vừa đáng tiếc nàng ấy không có ở đây sao?"
“Tiểu muội chân dài không chơi trò kia thì ta cũng có thể muốn làm gì nàng thì làm, vậy ta cần làm gì với nàng ấy mới chơi cái trò đó à?” Hạ Thiên lười biếng nói: “Mới vừa rồi đúng là ta đáng tiếc Tiểu muội chân dài không ở đây, nhưng mà bây giờ nàng ấy đã trở về rồi."
Hạ Thiên nói xong thì ôm Ninh Nhụy Nhụy vào lòng, tiếp đó cười hì hì: “Tiểu muội chân dài, cô chơi với ta đi, hình như ta đã nói với cô rồi thì phải, vận khí của ta luôn luôn tốt nhất, cho nên đêm nay tuyệt đối cũng như vậy! Đợi lát nữa ta thắng thì có thể làm bất cứ chuyện gì với bất cứ ai ở đây, cô nói xem, đợi lát nữa chúng ta biến Thuần Thuần thành người câm điếc có được không?"
“Các ngươi đang chơi loại trò chơi đó?” Ninh Nhụy Nhụy rốt cuộc hiểu rõ, quả nhiên không phải trò chơi đứng đắn gì.
“Đúng thế đúng thế, Nhụy Nhụy tỷ, cái trò đấy rất vui, ta nói cho ngươi biết nha, đợi lát nữa chắc chắn ta sẽ thắng." Thạch Thuần nháy nháy mắt, “Ta mới là người có may mắn nhất, anh rể không thể so sánh với ta được đâu!"
“Thuần Thuần lừa đảo định gian lận, nhưng cho dù có gian lận thì cũng không thắng ta được." Hạ Thiên cười hì hì nói với Ninh Nhụy Nhụy nói.
“Anh rể đừng nói bừa như vậy chứ, ta xinh đẹp đáng yêu như vậy sao có thể gian lận chứ?” Thạch Thuần lập tức phủ nhận, chỉ là suy nghĩ của nàng tồn tại vấn đề nghiêm trọng, xinh đẹp đáng yêu rõ ràng là chẳng liên quan gì tới gian lận cả.
“Vị mỹ nữ kia, bây giờ đến phiên ngươi rút bài." Hiện tại, chủ trì trò chơi nói chuyện, mà người hắn nhìn chính là Thạch Thuần.
“Hừ, chờ ta rút ba tấm K cho các ngươi nhìn." Thạch Thuần hừ dỗi một tiếng, chạy tới cực kỳ tùy ý rút ba tấm bài, tiếp đó xòe ra, “Anh rể xem đi, có phải là ba tấm K không?"
“Tiểu muội chân dài, có phải đầu óc của Thuần Thuần bị hư ở đâu không?” Hạ Thiên rất nghiêm túc hỏi thăm nàng.
“Ngươi là thần y, chẳng phải ngươi mới là người hiểu vấn đề đó hơn ta sao?” Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng, thật ra nàng không cảm thấy Thuần Thuần bị hỏng đầu, nha đầu đó chỉ thích ba hoa, khoác lác mà thôi.
Không phải sao, bây giờ bị bẽ mặt.
“Mỹ nữ à, đừng nói là ba tấm K, suýt chút nữa thì ngươi rút ra được ba tấm hai rồi."
“Không phải sao, hai tấm ba, một tấm hai, mỹ nữ à, vận khí của ngươi thực sự không tốt lắm đâu."
“Đúng vậy, nếu so sánh xem ai có vận khí kém nhất ở đây, đoán chừng chính là mỹ nữ ngươi......"
......
Những người khác cười vang, bây giờ, Thạch Thuần mới lật bài nhìn xem, sau đó lập tức sửng sốt, chuyện kia là sao đây?
“Nè, có phải bài của ngươi có vấn đề gì không?” Thạch Thuần trừng mắt với chủ trì trò chơi, trên mặt lộ ra vẻ không vui.
“Mỹ nữ à, mỗi người đều rút từ bộ bài này, hơn nữa trước khi mỗi lần rút bài thì ta đã xáo bài rất nhiều lần, cho nên mỗi người rút bài đều rất công bằng." Chủ trì trò chơi giải thích không chút hoang mang.
“Hừ, nhất định là gian lận rồi!” Thạch Thuần tức giận nói một câu, tiếp đó trở lại bên cạnh Hạ Thiên.
“Anh rể, anh rể, ta nói với ngươi, mấy lá bài kia nhất định là có vấn đề! Ta rõ ràng đã nhìn thấy ba tấm K ở mấy vị trí, tuyệt đối không tính sai được." Thạch Thuần ghé vào bên cạnh Hạ Thiên rồi nhỏ giọng nói.
“Bởi vì Thuần Thuần ngươi quá ngu ngốc." Hạ Thiên thuận miệng nói: “Người ta đã đổi bài mà ngươi cũng không thấy sao?"
“A?” Thạch Thuần bĩu môi, “Anh rể à, nếu như vậy tại sao ngươi lại không nói cho ta chứ?"
“Tại sao ta phải nói cho ngươi?” Hạ Thiên có chút khó hiểu, “Ta lại không muốn để cho ngươi thắng."
Lý do của Hạ Thiên rất đầy đủ, đầy đủ đến mức Thạch Thuần không cách nào phản bác.
“Nè anh rể, nếu ngươi không thắng thì ta sẽ bị người khác muốn làm gì thì làm, đến lúc đó người thua thiệt chính là ngươi. Ta thì không sao cả, dù sao một ngày nào đó ta cũng sẽ trở thành nữ nhân của ngươi, là ngươi hay người khác thì cũng không có gì khác nhau......" Thạch Thuần nói chuyện không kiêng nể gì cả, mà xét theo một ý nghĩa nào đó thì lý luận của nàng cũng không có sai, một khi thật như thế thì người thua thiệt nhất đúng là hắn.
“Vị huynh đệ kia, đến phiên ngươi rồi." Chủ trì trò chơi nhìn về phía hắn.
“Thuần Thuần à, lần này chỉ là do vận khí của ngươi không tốt thôi, để ta rút ba tấm K cho ngươi xem một chút." Hạ Thiên cười hì hì, một tay hắn ôm Ninh Nhụy Nhụy, một tay rất tùy ý rút ra ba tấm bài poker, tiếp đó đưa bài cho Thạch Thuần nhìn: “Thấy không? Ta đã nói là vận khí của mình tốt nhất mà."
“Oa! Anh rể, vận khí của ngươi thật sự rất rất tốt!” Thạch Thuần có chút khoa trương kêu to, “Ba tấm hai mà ngươi cũng có thể rút ra được!"
“Ha ha ha......" Mọi người lập tức cười vang.
“Vận khí của tên kia quả thật không tệ, ha ha ha, ba tấm hai, ta chưa từng gặp ai có vận khí tốt hơn hắn!"
“Ha ha ha, lần này thú vị rồi, xem hắn còn làm màu nữa không!"
“Mẹ nó, diễm phúc của tên này không tệ, hai tay hai đại mỹ nữ."
“Đỏ tình đen bạc, tình trường đắc ý thì sòng bạc không được như ý, đây chính là chân lý thiên cổ!"
......
Bạn cần đăng nhập để bình luận