Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4158: Ba cấm kỵ lớn

Liên La thật ra không phải hòa thượng mà là một sát thủ, còn là một sát thủ dày dạn kinh nghiệm.
Danh hiệu của hắn ta trong giới chính là sát thủ A Sai, hoặc có thể gọi là A Sai chó dại.
Mấy năm trước, bởi vì cừu gia truy sát, hắn ta lăn lộn không nổi ở Xiêm La, thành ra mới đến Trung Quốc, đi theo người đại diện sát thủ tên Lạc ca, đổi tên thành A Sai.
Ban đầu, sát thủ A Sai cũng chỉ là tránh đầu gió, thuận tiện tiếp đơn kiếm ít đồng.
Thời gian trước, hắn ta không cẩn thận giẫm phải tấm sắt, nhiều lần còn suýt mất mạng.
Tuy nói cuối cùng nhân họa đắc phúc, hắn ta không những còn sống mà còn tiếp nhận nghiệp vụ của Lạc ca, trở thành người đại diện của liên minh sát thủ, dưới tay cũng có một vài sát thủ không tệ.
Nhưng gia tộc ngang tàng nhất Quế thành cũng vì sự kiện đó mà tan thành mây khói, trong lòng A Sai cảm thấy có chút bất an.
Trước kia, hắn ta muốn thừa cơ gia nhập Ám Ảnh Đoàn, cũng tiện có cái che chở nhưng Ám Ảnh Đoàn lại chướng mắt hắn ta.
Tuy nhiên, bởi vì chút quan hệ với Đoàn trưởng Ám Ảnh Đoàn là Hạ Thiên, Ám Ảnh Đoàn vẫn cho hắn ta một cơ hội.
Gia nhập Ám Ảnh Đoàn thì không, nhưng trở thành đối tác thì vẫn có thể.
Ban đầu, hắn ta không rõ đối tác là gì, về sau, hắn ta lên mạng tra một chút thì đại khái cũng đã hiểu ra.
Ám Ảnh Đoàn muốn hắn ta về Xiêm La thành lập một tổ chức sát thủ, sau đó dùng danh nghĩa của tổ chức này gia nhập dưới cờ của Ám Ảnh Đoàn.
Cứ như vậy, hắn ta không phải là thành viên của Ám Ảnh Đoàn nhưng tổ chức của hắn ta thì phải.
Ám Ảnh Đoàn sẽ trợ giúp hắn ta, để hắn ta có thể nhanh chóng đặt vững nền móng ở Xiêm La.
Trong đó, sự trợ giúp lớn nhất chính là giết chết cừu gia của hắn ta trước kia.
Sát thủ A Sai về đến Xiêm La, dùng nghiệp vụ quản lý của Lạc ca, thành lập một tổ chức sát thủ có tên là Thiên Sai. Hiện tại đang có tám sát thủ dưới tay.
Vừa khai trương, hắn ta đã nhận được một đơn làm ăn lớn đến từ Ám Ảnh Đoàn.
Mục tiêu là một tên hòa thượng hiện đang rất nổi tiếng ở Xiêm La.
Sát thủ A Sai là một tên cặn bã, không tin thần Phật, cũng được xem là dị loại ở Xiêm La này.
Nhiệm vụ này có chút khó khăn nhưng A Sai lại rất hưng phấn. Đây là đơn đầu tiên sau khi hắn ta thành lập tổ chức sát thủ Thiên Sai, tuyệt đối phải tiến hành đến kinh thiên động địa. Nếu không, hắn ta sẽ làm mất mặt Ám Ảnh Đoàn, còn có tên tuổi của đại sư huynh Hạ Thiên.
Hắn ta vẫn luôn xem sát thần Ngải Luân là sư phụ, cho nên Hạ Thiên dĩ nhiên là Đại sư huynh trong lòng hắn ta.
Mấy ngày trước, A Sai tìm người gầy dựng quan hệ, muốn tiến vào chùa của mục tiêu để quy y xuất gia.
Vừa lúc phu nhân Chung gia muốn tìm hòa thượng thế thân cho con trai của mình, Chung gia lại thường xuyên quyên góp đồ đạc cho chùa chiền gần đó, đã sớm có thiện duyên. Cho nên hắn ta cũng không phí tâm khổ sức tiến vào thiền chùa Kim Cương.
Chỉ là sau khi tiến vào, hắn ta lập tức phát hiện có chút không ổn.
Mục tiêu của hắn ta chính là trụ trì của ngôi chùa Long Bà âm La.
Nhưng Long Bà âm La vẫn luôn ở thiền viện phía sau nhất của ngôi chùa, chưa từng lộ diện.
Càng quỷ dị hơn chính là, mỗi đêm ngôi chùa sẽ phái một số tiểu hòa thượng đến, nói là nghe phương trượng giảng kinh giải thiền, nhưng chưa từng thấy những tiểu hòa thượng đó trở lại.
Hoặc thiền viện có lối đi khác, hoặc Long Bà âm La kia có vấn đề.
Sát thủ A Sai trải qua suy tính sâu kỹ mấy ngày, quyết định chủ động xuất kích đi điều tra hậu viện kia.
Lúc này, trên dưới trong chùa vừa mới dùng bữa cơm chiều xong, hòa thượng lớn nhỏ trong chùa đều ngồi trên bồ đoàn của mình niệm kinh tụng Phật, xem như tiêu cơm trước khi đi ngủ.
Hòa thượng giám tự bước đến, lớn tiếng nói: ‘Tối nay sẽ chọn ra tăng nhân có tư chất thượng đẳng, phẩm hạnh ưu thiện, hơn nữa mới vào chùa không bao lâu đến phụng dưỡng phương trượng giảng thiền hậu viện, ai nguyện ý đến đó?”
Tiểu hòa thượng có mặt trong điện nhìn nhau, ai cũng không lên tiếng.
Mặc dù lời nghe rất hay, nhưng tất cả mọi người cũng không phải kẻ ngu. Những người đến đó trước kia, toàn bộ đều không thấy trở về, ai dám đến đó nữa.
“Nghe phương trượng giảng kinh giải thiền là phúc khí cả đời tu luyện của các ngươi.”
Gương mặt hòa thượng giám tự lập tức lộ ra vẻ không thích, khiển trách: “Những người đến đó, toàn bộ đều nhận được lợi ích thực tế. Chỉ cần chờ tròn một năm, tất cả đều có thể ra ngoài làm chủ trì của một chùa nhỏ.”
Lời này nếu nói lần thứ nhất, đa số tiểu hòa thượng ở đây sẽ động tâm.
Nhưng bây giờ, trải qua một khoảng thời gian dài từ đầu đến cuối không nhìn thấy người ra, ai biết là lên chức hay là chết chứ?
“Tiểu tăng nguyện đi.” Sát thủ A Sai đứng lên, thành kính nói: ‘Nhà ta từ nhỏ đã tin Phật. Nguyện vọng duy nhất trước khi chết của mẹ ta chính là cho ta xuất gia. Phương trượng là cao tăng nghe tiếng cả nước, có thể nghe ông ấy giảng kinh, ta nghĩ mẹ ta trên trời linh thiêng cũng sẽ cảm thấy vui vẻ.”
“Giỏi cho một hiếu tử.” Hòa thượng giám tự rất hài lòng, gật đầu: “Tính ngươi một suất.”
Đợi vài giây, cũng không có ai giơ tay, hắn ta tiện tay chỉ hai người: “Ngươi, còn ngươi, cộng lại vừa đủ ba người, tất cả đi theo ta.”
Hai hòa thượng còn lại lộ vẻ sợ hãi, nhưng cũng không có gan phản kháng, đành phải theo sát thủ A Sai đi đằng sau hòa thượng giám tự.
Hòa thượng giám tự mang theo ba người trẻ tuổi đi qua tiền điện, chậm rãi đi về phía hậu viện.
Mắt sát thủ A Sai không chút dấu vết đánh giá chung quanh, hai người còn lại thì kinh sợ, đầu cũng không dám ngẩng lên.
“Hai người các ngươi nhớ kỹ, đến hậu viện có ba cấm kỵ lớn, tuyệt đối không thể phạm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận