Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2445: Trên hòn đảo này âm Hậu chính là thần

"Ta biết, ngươi nói là Bạch Như Yên và Đinh Thắng Thiên à." Nữ tử xa lạ cười nhạt một tiếng, cũng không hề để ở trong lòng, "Hai tên hộ pháp sứ đó chính là hai tên yếu nhất."
Vẻ mặt của Hạ Thiên bực mình, nói: "Ai nói hai tên, ta thủ tiêu năm tên."
"Năm tên? Đâu ra năm tên, bọn ta cũng chỉ có bốn tên hộ pháp sứ." Nữ tử xa lạ đầu tiên là ngẩn người, sau đó có chút buồn cười, nói: "Hạ Thiên, không ngờ là ngươi cũng biết nói dóc."
"Tin hay không thì tùy ngươi." Hạ Thiên từ trước đến giờ chẳng muốn giải thích nhiều với những người không quen biết, "Nói xem ngươi là ai, và tại sao lại ở cùng với vợ Y Y của ta."
Nữ tử xa lạ kia cười nhạt, nhìn về phía Y Tiểu m: "Tiểu Y, hay là ngươi giới thiệu cho ta đi."
"Nàng tên âm Vô Vũ, là tộc trưởng đương nhiệm của Huyền âm tộc trên đảo Sương Nguyệt, là lão yêu bà hơn trăm tuổi." Y Tiểu Âm chậm rãi giới thiệu với Hạ Thiên: "Tu vi là Nguyên Anh kỳ đỉnh phong, tinh thông trận pháp, nhưng thực lực không thể coi thường, đại đa số cơ quan trận pháp trên đảo đều là do nàng bố trí."
Trên mặt âm Vô Vũ lộ ra sự bất mãn: "Tiểu Y, ngươi nói như vậy làm ta rất thương tâm, ngươi hầu như là do một tay ta nuôi nấng. Ta chính là hoàng hoa đại khuê nữ 108 tuổi, thiếu nữ thâm niên, còn danh xưng lão yêu bà này thì ngươi vẫn cứ dùng cho âm Hậu đi."
Hạ Thiên có chút kỳ quái nhìn âm Vô Vũ: "Vợ tương lai đã nói Bạch Kỳ Thạch là huyền tôn của tộc trưởng, nếu ngươi là tộc trưởng, tại sao có thể là hoàng hoa đại khuê nữ chứ."
"Ta nhớ hình như ngươi có loại năng lực này mà, lẽ nào ngươi không thấy ta là hoàng hoa đại khuê nữ à?" âm Vô Vũ hơi có chút trêu chọc nói.
Hạ Thiên thuận miệng nói: "Ngươi có phải là hoàng hoa khuê nữ hay không ta không biết, nhưng cái thân thể này của ngươi thì khẳng định là như vậy."
"Nói nghe lạ thật đấy, thân thể của ta khẳng định là hoàng hoa đại khuê nữ?" Ánh mắt của âm Vô Vũ lấp loé, không khỏi nở nụ cười: "Lẽ nào ta còn có thể sử dụng linh hồn đến sinh con dưỡng cái à?"
"Đó là việc của ngươi, liên quan gì đến ta và vợ Y Y chứ?" Hạ Thiên hờ hững trả lời một câu.
Âm Vô Vũ nói: "Quả thật không liên quan gì đến các ngươi."
Hạ Thiên không có hứng thú nói chuyện với âm Vô Vũ, chỉ là nói với Y Tiểu m: "Vợ Y Y, âm Hậu gì đó đang ở đâu, bây giờ chúng ta đi qua đó giết chết nàng."
"Chuyện này chưa vội, cứ từ từ đã." Y Tiểu Âm thuận miệng nói.
"Tiểu Y, ngươi lên đảo, quả nhiên không có ý tốt gì, lại còn muốn giết âm Hậu." âm Vô Vũ cảm thán lắc đầu không ngớt, "Tiếc là, cái bàn tính của ngươi phỏng chừng không hoạt động được, chỉ bằng hai người các ngươi có lẽ không giết âm Hậu được."
Vẻ mặt của Hạ Thiên mất hứng nói: "Giết âm Hậu gì chứ, một mình ta là đủ rồi, không cần vợ Y Y động thủ."
"Nói ra thì dễ, muốn làm được thì e là bất khả thi." âm Vô Vũ cười nói: "Chỗ dựa của ngươi chẳng qua chỉ là Nghịch Thiên Bát Châm mà thôi, nhưng mà âm Hậu cũng không phải là không có lĩnh giáo Nghịch Thiên Bát Châm. Và thủ đoạn của âm Hậu, các ngươi lại không biết gì cả, cho nên các ngươi chắc chắn là thất bại không thể nghi ngờ a."
"Nói nhảm nhiều thật." Hạ Thiên rất là khinh thường những gì nàng nói, "Có thắng hay không, đánh thử mới biết được. Ngươi nói toẹt ra âm Hậu đang ở đâu là được."
"Kỳ thực ta cũng muốn giết âm Hậu, sau đó thoát thân rời khỏi hòn đảo nát bét này." âm Vô Vũ lắc đầu, hơi có chút tiếc nuối nói: "Nhưng mà ta cũng không phải là đối thủ của nàng, hơn nữa nàng ở đâu, không có ai biết cả, nên chuyện này cần chính các ngươi tự đi tìm."
Y Tiểu Âm khá là bất ngờ, nhìn về phía âm Vô Vũ: "Là tộc trưởng của Huyền âm tộc, ngươi lại không biết nàng ở đâu?"
"Nàng đương nhiên là ở trên đảo." âm Vô Vũ giọng điệu bình tĩnh, nói: "Nhưng mà cụ thể ở chỗ nào, cụ thể là ai, thì ta không biết, cũng không ai biết."
Hạ Thiên trực tiếp nói: "Thế thì trực tiếp gọi toàn bộ người trên đảo đến đây, cho ta xem thử là biết ai ngay mà."
"Cách này hay đấy." âm Vô Vũ cười vỗ tay một cái, liền lộ ra thần sắc khó xử: "Cơ mà, có một vấn đề nhỏ."
Y Tiểu Âm hỏi: "Vấn đề gì?"
"Triệu tập tất cả mọi người trên đảo, thế cần dùng tới Sương Nguyệt Lệnh, nhưng mà chỉ có tộc trưởng là có thể sử dụng Sương Nguyệt Lệnh." âm Vô Vũ nhìn thử Y Tiểu Âm và Hạ Thiên, có chút tiếc nuối nói: "Và hiển nhiên, các ngươi cũng không có quyền hạn này."
Hạ Thiên bĩu môi: "Ngươi có là được rồi."
"Đúng ha." âm Vô Vũ như thể vừa mới nghĩ ra, vỗ tay một cái, "Ta chính là Huyền âm tộc tộc trưởng mà, suýt nữa thì quên, Sương Nguyệt Lệnh đúng là ở trên tay ta." Dứt lời, đổi chủ đề, cười ha hả nói: "Nhưng mà, tại sao ta phải giúp các ngươi chứ."
"Đầu óc ngươi không có vấn đề, nhưng mà trí nhớ có vẻ không tốt cho lắm thì phải?" Hạ Thiên nhìn âm Vô Vũ như là nhìn thấy tên ngốc: "Chẳng phải chính ngươi mới vừa nói ngươi cũng muốn giết âm Hậu à, chỉ cần tìm được người, ta liền có thể giết chết nàng."
"Ồ." âm Vô Vũ khẽ vuốt cằm, trầm ngâm vài giây, lại nói: "Lời này cũng đúng, thậm chí ta còn phải cảm ơn các ngươi nữa cơ. Nhưng mà, dựa vào cái gì mà ta tin các ngươi có thể giết âm Hậu? Lỡ mà các ngươi không giết được, đến lúc đó chẳng phải ta chết chắc sao."
Lời này cũng không phải là không có đạo lý, Y Tiểu Âm hiểu rất rõ về thực lực của Hạ Thiên, tuyệt đối tin tưởng hắn có thể chiến thắng âm Hậu, nhưng mà điều này không đồng nghĩa với việc người khác cũng có suy nghĩ này, huống chi tộc trưởng âm Vô Vũ xưa giờ sống dưới cái bóng của âm Hậu, có thể trong lòng nàng không thích âm Hậu, không có chút tôn kính nào, nhưng không có nghĩa ngoài mặt nàng dám làm như vậy.
Âm Vô Vũ cười cười, nói thêm: "Ở trên hòn đảo này, âm Hậu chính là Thần, ngươi có thể thử thí Thần, nhưng còn ta thì không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận