Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1752. Không cảm thấy mất mặt

Rất nhanh, hai người đã tìm được một tiệm giày rất nhanh, tuy rằng không có bán các loại cao cấp, cơ bản đều là mấy trăm khối một đôi, nhưng Ninh Nhụy Nhụy cũng không ngại, nàng không để ý chất lượng có tốt hay không, chỉ có hai yêu cầu.
Đầu tiên là phải đẹp.
Là một thiếu nữ trẻ tuổi, Ninh Nhụy Nhụy đương nhiên thích chưng diện, tuy dung nhan của nàng đã rất xinh đẹp, nhưng nàng cũng không ngại bản thân càng đẹp mắt, đặc biệt là sau khi thường xuyên bị Hạ Thiên ghét bỏ làm nàng luôn có chút không phục, muốn làm cho bản thân càng trở nên đẹp mắt hơn một chút.
Còn về yêu cầu thứ hai, đó chính là đế giày phải cao, càng cao càng tốt!
Tìm một hồi, cuối cùng Ninh Nhụy Nhụy đã tìm được một đôi giày cao gót như vậy, giày rất đẹp, giống như giày thủy tinh, đương nhiên, thủy tinh chỉ là đồ giả, dù sao thì cũng là món đồ mấy trăm tệ.
Tiếp theo, gót giày cũng khá cao, hơn mười centimet, vì sau khi Ninh Nhụy Nhụy mang giày vào thì thật đúng là suýt nữa đã cao hơn Hạ Thiên một cái đầu.
Ninh Nhụy Nhụy soi vào gương một chút, rất hài lòng, chiều cao hiện tại của nàng rất dễ tổn thương tới lòng tự ái của nam nhân, nam nhân bình thường thấy nàng đều sẽ cách nàng xa một chút.
Bây giờ, trong tiệm có hai nam nhân đi mua giày với bạn gái, lúc này cả hai đều theo bản năng trốn sang một bên, tuy Ninh Nhụy Nhụy rất xinh đẹp, nhưng bọn hắn vẫn cảm thấy tránh xa một chút sẽ tốt hơn.
"Tiểu muội chân dài, dáng vẻ bây giờ của ngươi rất đẹp nha." Lời tán thưởng của Hạ Thiên truyền đến, tiếp theo hắn lại vòng tay ôm eo của Ninh Nhụy Nhụy, "Không hổ là vợ nhỏ nhỏ của ta, dáng người thật không tồi."
Cuối cùng Hạ Thiên lại bổ sung một câu: "Ừm, mặc dù ngực hơi nhỏ một chút, nhưng không có vấn đề gì lớn cả."
"Nè, ngươi như vậy đứng chung với ta không cảm thấy mất mặt sao?" Ninh Nhụy Nhụy có chút cạn lời, tại sao hắn lại không hề có chút giác ngộ nào vậy?
"Tại sao ta lại phải cảm thấy mất mặt chứ?" Hạ Thiên có chút khó hiểu.
"Ngươi không có phát hiện ngươi thấp hơn ta nhiều như vậy sao?" Ninh Nhụy Nhụy tức giận hỏi.
"Ta vốn dĩ thấp hơn ngươi mà, có chuyện gì ghê gớm chứ?" Hạ Thiên có chút mê mang, "Thật ra Muội muội chân dài cũng cao hơn ta một chút, nhưng không sao, soái ca như ta thấp một chút vẫn đẹp trai như thường."
Ninh Nhụy Nhụy bó tay rồi, náo loạn nửa ngày, người này lại có suy nghĩ hoàn toàn không giống với người khác, rất nhiều nam nhân không muốn mình thấp hơn bạn gái, nhưng gia hỏa này hình như lại cảm thấy rất hãnh diện khi có bạn gái cao hơn mình.
"Vị huynh đệ này, ngươi tìm bạn gái cao như vậy, chẳng lẽ không có một chút áp lực nào sao?" Bên cạnh có nam nhân nhịn không được hỏi một câu.
"Nàng ấy không phải bạn gái, là vợ." Hạ Thiên nghiêm túc sửa cho đúng, "Nam nhân đẹp trai như ta mới có thể tìm được một cô vợ cao như vậy, dáng người còn rất tốt, đây là bản lĩnh của ta, tại sao lại phải có áp lực chứ?"
Nam nhân kia ngẩn ngơ, trong lúc nhất thời không cách nào phản bác được.
"Tiểu muội chân dài, chúng ta đi thôi." Hạ Thiên ôm Ninh Nhụy Nhụy đi ra ngoài, còn tiền mua giày thì Ninh Nhụy Nhụy đã trả rồi.
"Ai, vị huynh đệ này, ngươi không cảm thấy muốn hôn vợ của mình sẽ rất khó khăn sao?" Đằng sau lại truyền tới một giọng nói.
"Để ta làm mẫu cho ngươi xem." Hạ Thiên không quay đầu lại, mà Ninh Nhụy Nhụy lập tức cảm thấy cơ thể mình ngã về phía sau, tiếp theo nàng phát hiện bản thân nằm nghiêng trong ngực Hạ Thiên, tiếp theo, đã phát hiện Hạ Thiên cúi người xuống hôn nàng.
Cuối cùng Ninh Nhụy Nhụy đã hiểu cái gọi là làm mẫu của hắn, cũng may lần này nàng phản ứng nhanh, vội vàng giơ tay che miệng của mình lại, không để cho Hạ Thiên được như ý, nhưng không hề nghi ngờ, ví dụ của Hạ Thiên đã thành công.
"Tiểu muội chân dài, là một cô vợ nho nhỏ biết nghe lời, lần sau ngươi nên phối hợp với ta một chút." Hạ Thiên đỡ Ninh Nhụy Nhụy đứng thẳng, tiếp theo dạy dỗ một cách rất nghiêm túc.
"Ngươi có thể coi ta là phiên bản không nghe lời!" Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, còn lâu nàng mới nghe lời hắn.
Ninh Nhụy Nhụy dừng lại một chút, lại nói: "Nè, ngươi có biện pháp tìm được nhà của Tề Tề không?"
"Chuyện đó thật ra rất đơn giản." Hạ Thiên cười hì hì, "Tiểu muội chân dài, ngươi cần phải sử dụng thành thạo thính lực của mình, nào, để ta dạy cho ngươi, hiện tại bắt đầu lắng nghe động tĩnh xung quanh đây...... Ừm, bên kia có người đang cãi nhau...... Xa một chút có người đang bán đồ...... A, ban ngày ban mặt lại có người đang xxx...... Ừm, nghe được rồi, cách nơi này hai cây số có một đám người đang cãi nhau, đang nói về cái người tên Tề Tề kia, nơi đó chắc là...... Ai, Tiểu muội chân dài, ngươi đừng chạy nhanh như vậy chứ."
Ninh Nhụy Nhụy đã tránh thoát cái ôm của Hạ Thiên, lập tức chạy như bay về phía nơi có cãi nhau, đương nhiên, cho dù nàng chạy nhanh như thế nào thì cũng không sánh bằng Hạ Thiên, không phải sao, vì hắn rất nhanh đã đuổi kịp nàng.
Nhưng hiện tại thì hai người cũng đã tới nơi.
Đây là một căn nhà trệt, còn có một cái sân không nhỏ, trong sân còn có mấy gốc cây, nhưng bây giờ có rất nhiều người đang đứng ở trong sân, trong đó có một nữ nhân trung niên đang kêu la um sùm: "Nhà họ Tề các ngươi nghe cho rõ đây, nếu các ngươi chịu phối hợp, thừa nhận hai người bọn hắn đang yêu đương, hơn nữa viết cho Uy Tử nhà chúng ta ra một lá thư hòa giải, nhà họ Hoàng chúng ta nhất định sẽ đền tiền bồi thường cho các ngươi, nhưng nếu như các ngươi muốn Uy Tử chết thì không đời nào!"
Nữ nhân này càng nói càng lớn tiếng: "Các ngươi muốn lo hậu sự cho Tề Tề đúng không? Nếu các ngươi không đồng ý thì ta sẽ đi xin kiểm tra thi thể lần nữa, Tề Tề nhà các ngươi sẽ lại bị người ta mổ xẻ. Nếu các ngươi không chịu phối hợp, chờ sau khi có kết quả kiểm tra thi thể thì ta sẽ còn tiếp tục xin kiểm tra, nếu không muốn Tề Tề nhà các ngươi bị giải phẫu nhiều lần thì nên biết điều làm theo lời của ta đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận