Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4068: Ngươi thua rồi

“Như thế nào? Nhận một kiếm này của ta có dễ chịu không?”
Thiên Sát Ma Chủ nhếch miệng cười, ánh mắt tràn ngập sự khinh thường: “Trước khi chết, ngươi có nguyện vọng gì? Có lẽ ma ta có thể giúp ngươi thực hiện.”
Lâu rồi Hạ Thiên chưa bị đánh, cũng lâu rồi chưa từng bị thương thế nặng như vậy. Lôi đình màu trắng đánh vào cơ thể của hắn, mạnh mẽ đâm tới, không chút kiêng kỵ tiến hành phá hư.
“Đừng vùng vẫy, tạng phủ bên trong cơ thể của ngươi đã bị băng nát, bách hải trở thành một cái xác không.”
Hạ Thiên không nói gì, gương mặt cũng chẳng có biểu cảm.
“Có phải ngươi cảm thấy nghi hoặc lắm phải không?”
Thiên Sát Ma Chủ nhìn chằm chằm mắt Hạ Thiên, giống như từ bên trong nhìn ra được cảm xúc khiến mình hài lòng: “Có phải ngươi không nghĩ ra được vì sao ngươi không thể động đậy? Vì sao ngươi không cách nào vận dụng linh khí?”
Không đợi Hạ Thiên trả lời, nó đã cất cao giọng cười ha hả: “Không cần đoán, ta sẽ trực tiếp nói cho ngươi biết, bởi vì ao linh tương trải qua vạn năm thấm vào, đã sớm bị ta thay đổi thành ma chủng. Từ lúc ngươi tiến vào cái hồ này, ngươi đã thua, hơn nữa còn thua không thể nghi ngờ, không hề có chút phần thắng nào.”
“Nói nhảm xong chưa?”
Hạ Thiên chưa chết, cũng không hề sợ hãi, ngược lại còn có chút hưng phấn. Đã lâu rồi hắn không có cảm giác này: “Chút khí lực đó của ngươi ngay cả con kiến cũng đánh không chết, còn muốn đánh chết ta?”
“Sao?”
Thiên Sát Ma Chủ nghe xong, không khỏi nghi ngờ: “Ngươi chẳng qua chỉ là phàm nhân, linh khí bị đông cứng, nhục thân cũng bị ma ta đánh nát, vì sao ngươi vẫn còn sống?”
“Linh khí bị đông cứng, vậy thì không cần linh khí chứ sao.”
Hạ Thiên nhếch miệng, khinh thường nói: “Không phải ngươi nghĩ rằng ta chỉ biết dùng linh khí thôi sao? Không thể nào.”
Nói xong, một cây ngân châm đột nhiên lóe lên, bắn thẳng vào mắt phải Thiên Sát Ma Chủ.
“A!”
Thiên Sát Ma Chủ ngẩn người, vô thức sờ vào mắt phải, nhưng tay đè Hạ Thiên vẫn không thu lại.
Hạ Thiên có chút khó chịu nói: “Đến bây giờ mà ngươi còn muốn đè ta. Ngươi cũng không ngốc đến mức không có thuốc chữa chứ?”
“Không thể nào. Mắt của ta có cương khí che chở, làm sao có thể bị ngân châm đâm rách?”
Mắt phải Thiên Sát Ma Chủ chảy ra máu đen, chỉ càng làm cho nó cảm thấy khó chịu và nghi hoặc: “Rốt cuộc ngươi đã dùng thủ đoạn gì? Hay là ngươi có pháp bảo gì?”
“Dùng pháp bảo vô dụng làm gì?”
Hạ Thiên mỉm cười, lấy ra một cây ngân châm khác: “Chỉ muốn chọc mù ngươi mà thôi.”
“Ta ngược lại đã xem thường ngươi.”
Thiên Sát Ma Chủ cũng không bối rối, con mắt còn lại tăng thêm mấy phần hung lệ: “Mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, trước thực lực tuyệt đối, ngươi chẳng qua chỉ là điêu trùng tiểu kỹ, quyết không được thắng cục.”
“Ngươi nói đúng.”
Hạ Thiên gật đầu, lập tức tách ra, nhẹ nhàng đẩy cái tay đang đè mình, cười nói: “Cho nên, ngươi thua rồi.”
Thiên Sát Ma Chủ nổi giận gầm lên một tiếng, thu cánh tay về, dùng tốc độ nhanh hơn, một quyền đánh tới: “Ta sẽ đánh ngươi chết trước.”
Bành.
Một quyền đánh vào, vách tường bị đánh thành một cái hố to, toàn bộ bí cảnh Thiên Cung lắc lư lần nữa.
Ao linh tương không ngừng tràn ra ngoài.
Tuy nhiên, lần này Hạ Thiên không còn ở trong hồ nước.
Hắn lách mình xuất hiện trên đỉnh đầu Thiên Sát Ma Chủ, bước chân thong thả giống như đang đi tản bộ.
“Sao?”
Thiên Sát Ma Chủ đấm ra một quyền mới biết mình đánh hụt, nhưng nó vẫn trăm mối không có cách giải: “Trong cơ thể của ngươi rõ ràng đã bị ma chủng ta ăn mòn, tại sao ngươi còn có thể động đậy?”
“Ma chủng của ngươi chẳng làm gì được ta.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Nó đã bị ta phá giải. Thật ra, tác dụng của nó đối với ta không lớn.”
Nghe xong, Thiên Sát Ma Chủ không khỏi cười nhạo.
“Có thể phá ma chủng của ta chỉ có kiếp lực mà thôi.”
Trong con ngươi Thiên Sát Ma Chủ hiện thị sự ưu việt, bày ra tư thái cao lâm thiên hạ: “Ở cái nơi tiên khí không có này, linh khí cực kỳ mỏng manh, chỉ sợ gần vạn năm qua cũng không có nổi một thiên kiếp.”
Ngụ ý chỉ rằng Hạ Thiên hoàn toàn không có khả năng có kiếp lực.
“Cho nên nói tầm mắt của ngươi chẳng có gì đặc biệt, tư duy đã bị cổ hóa.”
Hạ Thiên khẽ thở dài, có chút tiếc nuối: “Cái gì Ma chủ, bị giam gần vạn năm, đầu óc cũng không được thanh tỉnh.”
Thiên Sát Ma Chủ cảm thấy bị sỉ nhục, quát lớn: “Đã như vậy, nhiều lời vô ích, so tài xem hư thực đi.”
Rống.
Nó nổi giận gầm lên một tiếng, cơ thể rúng động.
Chấn động Hạ Thiên có chút đứng không vững, đầu óc cũng sôi trào lên.
Cơ thể cao lớn có chút vặn vẹo, trong nháy mắt lập tức thay đổi phương hướng, biến thành kiểu chổng vó, hai tay hợp lại giống như đập con ruồi, muốn đập Hạ Thiên giữa hai tay của mình.
“Sao?”
Hạ Thiên siết chặt quả đấm, đánh vào một bàn tay.
Kết quả, hắn phát hiện không có tác dụng. So sánh cường độ cơ thể, hắn quả thật không bằng đối phương.
Lúc này, hắn thử dùng ngân châm đâm vào mấy yếu huyệt của Thiên Sát Ma Chủ, kết quả đâm không vào.
Không thể không nói, lân giáp trên người Thiên Sát Ma Chủ xác thực rất lợi hại.
Cho dù Hạ Thiên chọc mù con mắt còn lại của Thiên Sát Ma Chủ, trên cơ bản cũng không làm nên chuyện gì, huống chi đối phương nhất định có phòng bị.
Trừ phi ngân châm có thể phá vỡ vòng bảo hộ cương khí trong mắt đối phương, sau đó đi thẳng vào não, có lẽ có thể một kích giết địch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận