Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1696. Mạc Bất Quý

“Tên khốn này mua quần áo cho ta nhưng lại quẹt thẻ của ta!” Trong lòng A Cửu lại đang mắng Hạ Thiên, bản thân tên khốn này không có tiền mà lại quẹt thẻ tín dụng của nàng!
Đương nhiên, A Cửu cũng không quan tâm đến vấn đề tiền bạc, chỉ muốn mắng Hạ Thiên, tên gia hỏa này miệng thì nói tặng quần áo cho nàng, nhưng trên thực tế vốn chẳng có chút thành ý nào.
Điều khiến A Cửu tức giận hơn là, tên gia hỏa này mua nhiều đồ như vậy, lại muốn nàng xách, còn nói cái gì mà nàng là nha hoàn, cho nên việc cần đến thể lực nên để nàng làm!
Còn hắn hả, rảnh tay thì ôm eo nàng chứ gì nữa!
“Luôn cảm thấy có phải kiếp trước ta và tiểu thư đã giết cả nhà ngươi, nếu không thì sao kiếp này lại gặp phải tên khốn Hạ Thiên kỳ lạ này chứ?” A Cửu đang nói thầm trong lòng.
“Cửu nha đầu, ngươi xem kìa, chiếc váy bên kia cũng không tệ, hay là ngươi đi thử xem...” Lúc này, Hạ Thiên lại vừa ý một chiếc váy khác, muốn bảo A Cửu đi mặc thử cho hắn xem.
“Không thử.” A Cửu tức giận nói: “Gần trưa rồi, không mua sắm nữa, chúng ta về đi.”
“Ờ, vậy về biệt thự của ta sao?” Hạ Thiên chớp mắt.
“Sao cũng được.” A Cửu bằng bất cứ giá nào cũng được, nàng không muốn đi mua sắm nữa, tên khốn này lại có thể mua sắm nhiều hơn một nữ nhân là nàng!
“Được, vậy chúng ta đi thôi.” Hạ Thiên ôm A Cửu quay người.
Một nhóm người đi tới trước mặt, người đứng đầu là một nam nhân trung niên, sắc mặt lạnh lùng, phía sau hắn là một đám người cao to vạm vỡ, trông có vẻ đều là vệ sĩ.
“A Cửu Tiểu thư có vẻ rất hứng thú.” Nam nhân trung niên dừng bước, nhìn A Cửu, trong giọng nói có mùi lạnh lẽo: “Có lẽ đang chúc mừng nhỉ?”
“Mạc tiên sinh, có chuyện gì sao?” A Cửu thản nhiên hỏi.
“Ồ, không có gì, chỉ là tình cờ gặp A Cửu tiểu thư nên lại đây chào hỏi thôi.” Ánh mắt của nam nhân trung niên rơi trên người Hạ Thiên: “Vẫn hay nghe đồn A Cửu tiểu thư không kết hôn, xem ra chỉ là chưa gặp được chân mệnh thiên tử thôi, không biết có thể giới thiệu vị này cho ta được hay không?”
“Không thể.” Hạ Thiên lười biếng trả lời: “Dựa vào thân phận của ngươi không có tư cách biết tên ta.”
“Ngươi nói cái gì?”
“Ngươi muốn chết sao?”
“Ngươi có biết Mạc tiên sinh của chúng ta là ai không?”
“Mau xin lỗi Mạc tiên sinh!”
...
Những vệ sĩ phía sau nam nhân trung niên quát mắng lũ lượt, trông rất tức giận.
“Được rồi, đều im miệng hết đi.” Nam nhân trung niên khẽ quát một tiếng, đám vệ sĩ phía sau hắn lập tức yên lặng.
Nhìn Hạ Thiên, ánh mắt của nam nhân trung niên lạnh lùng: “Xem ra thân phận của các hạ rất bất phàm, nhưng chuyện này cũng rất bình thường, dù sao nam nhân của A Cửu tiểu thư thì sao có thể là người bình thường chứ?”
A Cửu vốn muốn nói rằng Hạ Thiên không phải là nam nhân của nàng, nhưng cuối cùng nàng cũng không nói ra lời này.
“Mạc tiên sinh, nếu ngươi không có chuyện gì thì chúng ta chuẩn bị về đây.” A Cửu chậm rãi nói.
“A Cửu tiểu thư, không có chuyện gì, nhưng ta hy vọng ngươi có thể nói với vị Y Tiên tiểu thư kia rằng con trai của Mạc Bất Quý ta sẽ không chết vô ích đâu.” Nam nhân trung niên nhìn A Cửu, nửa câu cuối gần như là gằn ra từng từ một.
“Mạc tiên sinh, cái chết của con trai ngươi không liên quan gì đến tiểu thư nhà chúng ta!” Trong giọng nói của A Cửu có một tia tức giận: “Hắn đã bị cô bạn gái siêu mẫu của hắn giết chết, ngươi có vấn đề gì thì đi tìm bạn gái của hắn ấy!”
“Con tiện nhân đó đã chết rồi, đương nhiên ta sẽ đào ra ba đời tổ tiên của ả, tính sổ với bọn hắn!” Giọng nói của Mạc Bất Quý dần trở nên lạnh lẽo hơn: “Nhưng đầu sỏ tội ác thực sự đã hại chết con trai ta, trong lòng A Cửu Tiểu thư chắc còn rõ hơn chúng ta!”
“Mạc tiên sinh, nếu ngươi muốn trách tội chuyện này lên đầu tiểu thư nhà ta thì ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, ngươi tìm sai người rồi!” A Cửu hiểu rõ ý của Mạc Bất Quý, mà điều này khiến nàng rất tức giận, chuyện này thì có liên quan gì đến tiểu thư nhà nàng chứ?
“Ta không tìm sai người, bản thân ta biết rất rõ!” Mạc Bất Quý lạnh lùng nhìn A Cửu: “Mạc Bất Quý ta có thể có địa vị như ngày hôm nay, không phải dựa vào suy đoán vô lý!”
“Mạc tiên sinh...” A Cửu còn muốn nói gì đó, nhưng eo lại bị siết chặt.
Giọng nói của Hạ Thiên cũng đồng thời vang lên: “Cửu nha đầu, tên ngốc này chính là người cha ngốc của tên ngốc Mạc An Luân kia à? Đừng nói nhảm với hắn nữa, chúng ta về nhà đi.”
“Ngươi nói ai ngốc hả?” Mạc Bất Quý lạnh lùng nhìn Hạ Thiên.
“Đương nhiên là nói ngươi đó, con trai ngươi là đồ ngốc, ngươi cũng là đồ ngốc, cả nhà ngươi đều là đồ ngốc.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Ngay cả điều này mà ngươi cũng không biết, không phải đồ ngốc thì là gì nữa?”
“Được, được lắm!” Trong mắt Mạc Bất Quý lộ ra tức giận, nhưng rất nhanh đã kìm lại: “Tiểu tử, ta nhớ ngươi rồi!”
Mạc Bất Quý xoay người: “Chúng ta đi!”
Có lẽ sợ mình không kìm nén được tức giận, Mạc Bất Quý nhanh chóng xoay người rời đi, mà mấy tên vệ sĩ kia của hắn, thìđương nhiên cũng rời đi theo hắn.
“Ngươi có thể nói chuyện tử tế với người ta được không hả? Ngươi mở miệng không mang theo hai chữ ngu ngốc là không được sao?” A Cửu trừng mắt nhìn Hạ Thiên, tức giận nói.
“Cửu nha đầu, không thể vì người ta ngu ngốc mà ngay cả tên của hắn cũng không gọi, ngươi làm như thế rất không tôn trọng người ta.” Hạ Thiên cười nói: “Ta nói chuyện với kẻ ngốc đều sẽ gọi tên bọn hắn, tên của bọn hắn đều là đồ ngốc.”
A Cửu không phản bác được.
“A Cửu Tiểu thư, sao trùng hợp vậy?” Một giọng nói tình cờ truyền đến, lại có hai người đi tới trước mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận