Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1817. Đi thuê phòng đi

"Vợ Tiểu Y Y, thật ra cái này cũng không có việc gì lớn, chính là lại có tổ chức ngu ngốc nào đó tên là Liên minh Tu Tiên có thể sẽ tới gây sự với ta." Hạ Thiên lười biếng nói: "Tóm lại nàng không cần lo lắng, có chuyện gì thì cứ để ta giải quyết."
Dừng một chút, Hạ Thiên bổ sung một câu: "Ừm, ta và vợ Y Y cùng tới giải quyết, nàng tiếp tục ở nơi này làm vợ Tiểu Y Y của ta thì tốt rồi."
Hạ Thiên không phải là muốn giấu giếm Lam Y Nhân, nhưng hắn cảm thấy vợ Tiểu Y Y vẫn còn tiếp xúc rất ít với việc của thế giới tu tiên, cho nên hiện tại không cần nói nhiều với nàng ấy.
Hơn nữa, tạm thời mà nói thì vợ Tiểu Y Y đúng là không giúp được gì, không cần thiết làm nàng ấy lo sợ.
Đương nhiên, điều chủ yếu nhất là Hạ Thiên không cảm thấy tổ chức Liên minh Tu Tiên kia thật sự cường đại tới như vậy, dù sao những người kia cũng không phải là không gì không biết, hơn nữa, rất hiển nhiên, Nghịch Thiên Bát Châm vẫn là chỗ dựa lớn nhất của hắn.
Hạ Thiên suy nghĩ một chút, lại nói: "Vợ Tiểu Y Y, thật ra ta vẫn có chút việc muốn nàng làm giùm, ta sẽ viết một danh sách, nàng giúp ta thu thập đủ những thứ có trong tờ danh sách này là được, hai ngày nữa ta sẽ tới lấy."
Hạ Thiên không chờ Lam Y Nhân trả lời, hắn lập tức tìm giấy bút rồi viết một danh sách thật dài giao cho Lam Y Nhân, sau đó mới tiếp tục nói: "Vợ Tiểu Y Y, trong đây phần lớn đều là dược liệu, nàng để cho người ta lấy từ tập đoàn Thần Y là được."
"Ta biết rồi." Lam Y Nhân gật đầu.
"Nhớ sao chép một bản danh sách khác đưa cho người ta." Lúc này, Y Tiểu Âm ở bên cạnh bổ sung một câu.
"Ta biết nên làm như thế nào!" Lam Y Nhân hừ nhẹ một tiếng.
"Ừm, vợ Y Y, ta cảm thấy nàng và vợ Tiểu Y Y ở cùng một chỗ dễ dàng đánh nhau, tốt hơn là chúng ta nên chuyển sang nơi khác thôi." Hạ Thiên nói rất chân thành.
Không đợi Y Tiểu Âm nói chuyện, Hạ Thiên lại nhìn về phía Lam Y Nhân: "Vợ Tiểu Y Y, ta và vợ Y Y đi mướn phòng, hai ngày nữa sẽ tới tìm nàng."
Nói xong câu này, Hạ Thiên ôm Y Tiểu Âm biến mất.
Mà A Cửu vẫn luôn im lặng ngay lập tức sốt ruột, vội vàng đuổi theo.
Lam Y Nhân có chút ngây ngốc, tiếp theo nàng bắt đầu cảm thấy, thật ra Y Tiểu Âm với chồng mình không có gì khác nhau, cũng là đột nhiên xuất hiện, tiếp đó đột nhiên biến mất.
"Liên minh Tu Tiên? Rốt cuộc đó là tổ chức gì?" Lam Y Nhân lẩm bẩm một câu, sau đó nàng lắc đầu, quyết định không để ý tới chuyện đấy nữa, trước mắt nàng cần giúp chồng tìm những dược liệu kia.
Nàng đúng là hiểu rất ít về thế giới tu tiên, nhưng nàng nhìn ra được, Y Tiểu Âm rất xem trọng việc xảy ra lần này, mà ông chồng háo sắc của nàng cũng đột nhiên bảo nàng tìm nhiều dược liệu như vậy, hiển nhiên có chút phiền phức.
Nhưng … chẳng lẽ hiện tại chồng và Y Tiểu Âm thật sự đi mướn phòng?
Còn đừng nói, Lam Y Nhân quả thật đã đoán đúng.
Hạ Thiên thật sự ôm Y Tiểu Âm đi tới một khách sạn, mà điều đấy lập tức khiến Y Tiểu Âm cảm thấy, bệnh tâm thần của người này đã đến trình độ không cách nào cứu vãn.
"Cửu nha đầu, ngươi đi mướn một phòng cho chúng ta đi." Hạ Thiên phân phó cho A Cửu, người mới vừa đuổi tới nơi.
"Ngươi có nhà ở khắp nơi, ta cũng có chỗ ở, làm gì nhất quyết phải chạy tới khách sạn chứ?" Y Tiểu Âm tức giận chất vấn.
Y Tiểu Âm không phải nói lung tung, cho dù đảo Thần Tiên biến mất thì Hạ Thiên vẫn còn rất nhiều chỗ có thể ở được tại thành phố Giang Hải, ví dụ như các căn nhà của Kiều Tiểu Kiều hay Diệp Mộng Oánh, bây giờ chúng vẫn còn trên danh nghĩa của các nàng, Hạ Thiên có thể vào ở bất cứ lúc nào.
Đến nỗi bản thân Y Tiểu m, mỗi thành phố đều có bệnh viện Y Nhân Các, mà trong mỗi bệnh viện Y Nhân Các đều có phòng ngủ của nàng, hoàn toàn không cần thiết tới khách sạn.
"Vợ Y Y, ta muốn mướn phòng ở với nàng nha." Hạ Thiên cười hì hì, tiếp đó lại nhìn về phía A Cửu, "Cửu nha đầu, ngươi nhanh lên, nhớ là phải chọn căn phòng tốt nhất."
A Cửu há mồm lại muốn mắng người, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, chỉ nhìn về phía Y Tiểu m, hiển nhiên, nàng muốn Y Tiểu Âm đưa ra quyết định.
"Nghe hắn." Y Tiểu Âm cuối cùng cũng lên tiếng, mặc dù nàng cảm thấy Hạ Thiên hoàn toàn là người bị bệnh thần kinh, nhưng vấn đề là, trải qua mười mấy năm, nàng cũng đã sớm hiểu một chuyện, đó chính là không cách nào nói đạo lý với người bệnh thần kinh được, mà bây giờ nàng lại không muốn cãi nhau với hắn trước mặt mọi người.
Phải biết rằng, lúc này trong sảnh chính khách sạn đã có vài người nhìn bọn hắn với ánh mắt quái dị, Y Tiểu Âm cảm thấy, một hồi nữa nàng sẽ bị mọi người nhận ra.
Dù sao thì hiện tại nàng còn rất nổi tiếng.
A Cửu cũng không nói cái gì nữa, nhanh chóng đi mướn một căn phòng tổng thống tốt nhất theo yêu cầu của Hạ Thiên.
Khi Hạ Thiên ôm Y Tiểu Âm đi vào trong thang máy, cuối cùng ở dưới đại sảnh có người la lên một câu: "Y Tiên, đó là Y Tiên!"
Nhưng vì Y Tiểu Âm đã biến mất cho nên không có người đáp lại câu nói này, kết quả là người nọ cảm thấy có chút xấu hổ sợ sệt, chỉ cho là bản thân nhận sai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận