Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3460: Ta chẳng là người phát ngôn của ai cả

Trong màn đêm, ánh trăng tràn đầy.
Hàng trăm nghìn sợi dây như thiên ti vạn lũ, như mưa to trút xuống.
Đám bạch quang hắc tuyến này quả thật khiến người ta phải chán ghét.
Một lát sau, thật sự không cách nào có thể thanh trừ bọn chúng sạch sẽ.
Hạ Thiên gia tăng Phiếu Miểu Bộ lên một cấp bậc, xê dịch trong không gian có hạn, tìm kiếm thời cơ phản kích.
Thật ra, lão giả tóc trắng không mạnh, tương đương với tiêu chuẩn Nguyên Anh Kỳ. Lấy tu vi của Hạ Thiên hiện tại, muốn vượt cấp đánh giết cũng không phải việc khó.
Vấn đề lớn nhất chính là không cách nào đến gần.
Mỗi khi Hạ Thiên muốn đột kích đến bên cạnh lão giả tóc trắng, lúc nào cũng có một luồng sức mạnh khổng lồ cưỡng ép đẩy hắn ra.
Huống chi, hắn cũng không có cách nào nhìn thẳng đám ánh sáng đang nhảy loạn kia.
Mặc dù không thể tạo thành nguy hiểm trí mạng đối với Hạ Thiên, nhưng dính vào thân cũng sẽ gặp phiền phức không nhỏ.
Khi Hạ Thiên đánh nhau, hắn thích mạnh, nhưng không có nghĩa hắn là mãng phu vô não.
Ngược lại, trí thông minh chiến đấu của hắn rất cao, thường xuyên trưởng thành nhanh chóng trong chiến đấu.
Ví dụ như lần thứ nhất đối chiến Dạ Ngọc Mị, hắn thảm bại. Nhưng khi đối chiến lần thứ hai, hắn lại thắng hiểm.
Hoặc như lần chiến đấu với Tô Diệp, ban đầu hắn có vẻ yếu thế, nhưng rất nhanh hắn đã điều chỉnh xong, trực tiếp đánh cho Tô Diệp không còn cách nào khác. Nếu không có vướng bận, đoán chừng hắn đã giải quyết Tô Diệp lúc đó rồi.
Hạ Thiên cũng không vội. Khó khăn lắm mới gặp được người thú vị, vừa lúc có thể chơi lâu một chút, xem người này còn có chiêu thức nào nữa không.
“Ha ha, ngươi không phải tự xưng vô địch thiên hạ sao, tại sao ngươi chỉ biết trốn đông trốn tây thế?” Gương mặt lão giả tóc trắng hiện lên nụ cười lạnh, có chút mỉa mai: “Ngươi giống như một con chuột bị một con mèo già đuổi theo, hoảng sợ chạy trốn tứ phía nhưng lại không có sinh cơ.”
“Ngươi nói nhảm nhiều quá, ngươi còn chiêu thức nào nữa không?” Hạ Thiên vẫn khí định thần nhàn né tránh, lười biếng nói: “Cái này chơi chán rồi.”
Lão giả tóc trắng nhịn không được cười nhạo: “Sắp chết đến nơi rồi mà còn mạnh miệng như thế. Chỉ dính chút khí tức ý chí đã cuồng vọng đến mức như vậy, tưởng mình là người phát ngôn của ý chí trái đất. Ngươi không giết đến được liên minh tu tiên đâu.”
“Ta chẳng biết ngươi đang nói cái gì.” Hạ Thiên trả lời: “Ta chẳng là người phát ngôn của ai cả, cũng không có khí tức của người nào. Ta chính là ta, ta chính là Hạ Thiên, Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong đệ nhất thiên hạ.”
“Không có ý chí trái đất che chở, làm sao ngươi có được thành tựu như ngày hôm nay?” Lão giả tóc trắng càng thêm khinh thường, chỉ vào Hạ Thiên quát mắng: “Ngươi thật sự cho rằng dựa vào chút tư chất đó của ngươi, cùng với linh khí mỏng manh trên trái đất như thế này, ngươi có thể tu luyện đến Kim Đan Kỳ đỉnh phong sao?”
“Chỉ có thể nói tầm mắt của ngươi quá hẹp.” Hạ Thiên cười nói: “Trước kia ta là Độ Kiếp Kỳ, chẳng qua bị muội muội chân dài hút phần lớn tu vi mới rớt xuống Kim Đan Kỳ. Hơn nữa, các bà vợ của ta đều đã tăng lên Độ Kiếp Kỳ hết rồi.”
Lão giả tóc trắng nghe xong, chỉ bật cười lắc đầu: “Chẳng những cuồng mà còn vọng, đúng là không còn thuốc chữa. Với chút linh khí đó trên trái đất, hoàn toàn không có khả năng thai nghén tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ. Cho dù Phân Thân Kỳ cũng không thể.”
“Có thể hay không không do ngươi nói, chỉ có ta nói mà thôi.” Hạ Thiên nhếch miệng.
“Ha ha ha, ngươi cho rằng tu tiên đơn giản như vậy sao?” Lão giả tóc trắng vừa dùng ánh sáng tiêu hao linh lực Hạ Thiên vừa giễu cợt: “Linh khí trên Xích Nguyệt giới chúng ta gấp mấy vạn lần trái đất, nhưng cũng chỉ là tinh cầu tu tiên trung đẳng trong liên minh tu tiên. Một vạn năm cũng có chưa đến một trăm tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ. Chân Tiên Cảnh cũng chỉ có hai người. Ở cái nơi tiên khí bỏ đi như thế này, làm sao có tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ? Ngươi chỉ sợ vọng tưởng thành bệnh.”
Hạ Thiên hời hợt nói: “Các ngươi không được không có nghĩa là ta không được.”
“Đúng là một tên không biết trời cao đất rộng.” Lão giả tóc trắng càng nghĩ càng cảm thấy không cam lòng, gằn giọng nói: “Tại sao ý chí trái đất lại chọn người như thế, đúng là không thể tưởng tượng được, khiến người ta phải cảm thấy khó hiểu. Trong liên minh tu tiên, người đại diện cho ý chí người nào mà không tư chất ngút trời, giống như thiên thần hàng thế, nhìn một lần cũng khiến người ta tâm trí hướng về.”
“Nói xong chưa?” Hạ Thiên bỗng nhiên không né tránh được, đứng nguyên tại chỗ, lười biếng nói: “Ta đã hiểu rõ những tia sáng này rồi, tiện tay là có thể phá. Nếu ngươi không có chiêu thức nào khác, ngươi có thể đi chết rồi.”
“Dõng dạc.” Lão giả tóc trắng chỉ cảm thấy buồn cười, lạnh lùng nói: “Thiên Ma Ảnh Nguyệt Ti là thiên phú thần thông của Xích Nguyệt ma tộc chúng ta, thí thần diệt Phật cũng không đáng kể. Ngươi chẳng qua chỉ là phàm nhân mà cũng nói mình phá giải được.”
Hạ Thiên khinh thường nói: ‘Thứ này đúng là rất lợi hại, nhưng ngươi… tuyệt không lợi hại.”
“Ngươi dám sỉ nhục lão phu.” Lão giả tóc trắng bị chạm đến chỗ đau, siết chặt nắm đấm, vô số khí tức màu đen trong nháy mắt cuồng bạo hẳn lên: “Vốn ta muốn ngươi sống thêm một khoảng thời gian, bây giờ xem ra, ngươi nên đi chết đi.”
“Ảnh nguyệt tuyến, thiên ma cuồng.”
Ông ta thét lên ra lệnh, vô số bạch quang hắc tuyến trong nháy mắt đều biến thành màu vàng đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận