Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2529: Lấy đâu ra cảm giác với không cảm giác?

Kiểu việc trùng hợp như này khó mà nói rõ là ngẫu nhiên hay là có chủ đích.
Cảm quan của Y Tiểu Âm và Hạ Thiên không khác nhau lắm, cảm giác việc này từ đầu đến cuối đều có mùi vị âm mưu tính toán.
Lam Y Nhân lại có ý kiến khác, bởi vì những việc này đều rất tùy ý, cho dù có giống nhau thì hoàn toàn không thể coi là trùng hợp.
Nếu như thật sự có âm mưu, vậy người sau lưng đã vượt qua thần phật rồi, tính toán quá chuẩn xác.
Y Tiểu Âm nghe phán đoán của Lam Y Nhân trong lòng cũng nghi ngờ không thôi, nhất thời không nghĩ ra được.
“Không nghĩ được thì đừng nghĩ nữa.” Hạ Thiên trước giờ không quan tâm mấy việc lằng nhằng này cho lắm, hắn cảm thấy đúng là lãng phí thời gian, nếu như là trùng hợp vậy không cần như lâm vào đại địch; nếu như là âm mưu, vậy thì chờ người đứng đằng sau xuất chiêu là được, cần gì làm khó bản thân chứ.
Y Tiểu Âm và Lam Y Nhân rõ ràng không độ lượng như thế, bọn họ cảm thấy nên tiếp tục điều tra vấn đề này, thế là Hạ Thiên bị đẩy ra phòng làm việc.
“Chuyện gì vậy, quan hệ giữa vợ Y Y và vợ Tiểu Y Y tốt như vậy từ bao giờ vậy.” Hạ Thiên có chút không hiểu, “Ta nhớ trước đó bọn họ có mâu thuẫn mà.”
Đúng lúc này, điện thoại của Hạ Thiên reo lên, hắn móc ra xem thì là một số lạ.
Sau khi Hạ Thiên bắt mắt liền hỏi: “Ai đấy?”
“Là ta, Bàng Thu Thủy.” Đầu kia vang lên một giọng nói dịu dàng.
“Ồ.” Hạ Thiên lại hỏi: “Sao ngươi lại có số điện thoại của ta? Ta nhớ là ta đâu có cho ngươi.”
Bàng Thu Thủy nhẹ giọng cười nói: “Muốn tra ra số điện thoại ngươi thật ra không khó, đặc biệt là ở Giang Hải.”
“Ý gì?” Hạ Thiên lười biếng hỏi.
Bàng Thu Thủy trả lời: “Chỉ cần tìm người quen của ngươi hỏi thử là biết thôi.”
Hạ Thiên cũng lười hỏi nàng tìm người quen nào, trực tiếp mở miệng hỏi: “Vậy ngươi tìm ta làm gì?”
“Tìm ngươi nhất định phải có việc đặc biệt gì sao?” Bàng Thu Thủy nở nụ cười phong tình vạn chủng, ngữ khí mang theo sự mê hoặc: “Chỉ là muốn liên lạc với ngươi không được sao?”
Hạ Thiên trả lời rất thẳng thắn: “Không phải không được, chỉ là ta đâu thân với ngươi.”
“Một vị mỹ nữ chủ động liên lạc với ngươi, theo lẽ thường thì đám nam nhân các ngươi phải cảm thấy hưng phấn mới đúng chứ?”
Bàng Thu Thủy cũng không biết đang làm gì, trong micro luôn lộ ra tiếng gió, cùng với âm thanh ma xát da thịt: “Hơn nữa ta vừa tắm xong, đột nhiên muốn gọi điện cho ngươi?”
“Vừa tắm xong?” Hạ Thiên cười hì hì: “Ngươi gọi hơi muộn rồi, phải gọi vào lúc chuẩn bị đi tắm ý, thật ra ta rất có kinh nghiệm giúp nữ nhân tắm rửa, đảm bảo phục vụ đến nơi đến chốn.”
“Hạ lưu.” Bàng Thu Thủy mắng một câu, sau đó cười nói: “Lần sau đi, sẽ có cơ hội cho ngươi.”
Nói thật thì tư sắc của Bàng Thu Thủy đúng là rất được, chỉ là không biết tại sao Hạ Thiên luôn cảm thấy thiếu chút cảm giác với nàng, hoặc là nói nàng không hợp khẩu vị của hắn.
Đương nhiên, nếu lời này bị Ninh Nhụy Nhụy hay là đám Tô Bối Bối nghe thấy, chắc chắn sẽ cười nhạt rồi mắng một câu: Đồ háo sắc nhà hắn chỉ cần nữ nhân xinh đẹp là được, lấy đâu ra cảm giác với không cảm giác chứ.
“Vậy lần sau nhé.” Hạ Thiên bĩu môi, chuẩn bị cúp máy.
“Chờ đã.” Bàng Thu Thủy dường như phát ra được động tác của Hạ Thiên, thế là cười nói: “Thật ra ta muốn mời ngươi đi ăn tối, không biết có vinh hạnh đấy không nhỉ.”
Hạ Thiên vốn muốn từ chối, cơ mà nhớ ra Lam Y Nhân và Y Tiểu Âm đều đang bận việc, chắc chắn sẽ không ăn cơm với hắn được, nữ nhân khác lại không ở đây, một mình ăn cơm quá nhàm chán, Bàng Thu Thủy cũng tạm được, ăn một bữa cơm vẫn ổn.”
“Được, ngươi nói thời gian và địa điểm đi.” Hạ Thiên cũng không khách khí, gật đầu đồng ý.
Bàng Thu Thủy nghe thấy Hạ Thiên đồng ý không khỏi có chút vui mừng, vừa cười vừa nói: “Vậy thì tốt quá, một giờ sau chúng ta gặp ở cổng trường đại học Giang Hải.”
Sau khi hẹn thời gian, nàng lại nhấn mạnh một lần nữa: “Đây là lần đầu tiên ta ăn cơm cùng nam nhân, ngươi đừng cho ta leo cây, ta còn có vài việc muốn nói với ngươi.”
Hạ Thiên lười biếng đáp: “Ta đã đồng ý là chưa từng thất hẹn.”
“Được, lát nữa gặp.” Bàng Thu Thủy cúp máy liền không khỏi nhảy nhót, gương mặt nở nụ cười hạnh phúc.
Bạn thân thuê phòng cùng nàng lộ vẻ ghét bỏ, vỗ một cái vào chân Bàng Thu Thủy: “Giờ mới mấy giờ hả, hôm nay gặp phải chuyện tốt gì mà vui thế, lẽ nào có tiến triển với MC Đường Hỏa hả?”
“Ngươi nói Đường Hoả?” Bàng Thu Thủy liền mất hứng, không vui nói: “Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, ta không có quan hệ gì với tên họ Đường đó mà.”
Bạn thân của Bàng Thu Thủy tên Hoa Tư Dung, cũng là giáo viên của đại học Giang Hải, dung mạo hơi kém Bàng Thu Thủy, có điều dáng người cũng được, đáng tiếc màu ra không trắng nõn bằng Bàng Thu Thủy, ở đại học Giang Hải mỹ danh lan rộng, học sinh ngồi đầy ắp phòng học, thậm chí có không ít học sinh của trường khác ngưỡng mộ nàng đến đây nghe giảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận