Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2956: Nói về nam nhân

“Vậy tại sao ngươi không đi tìm hắn?” Y Tiểu Âm cũng không phủ nhận Hạ Thiên là “nam nhân kia”, thản nhiên đáp lại: “Hắn nhất định sẽ đồng ý nếu quen biết được mỹ nhân giống như ngươi.”
“Không, không, không, nam nhân kia tuyệt không nông cạn như vậy.” Mai Ngạo Tuyết lắc đầu, có vẻ hơi sợ: “Dung mạo cố nhiên quan trọng, nhưng hắn còn chú trọng một số thứ khác. Về phần thứ đó là gì, cho đến nay ta vẫn chưa tìm ra. Có thể là khí chất hoặc… hương vị nào đó?”
Lúc này, Y Tiểu Âm mới nở nụ cười, hơi châm chọc: “Ngươi sai rồi. Hắn chính là người nông cạn như vậy đấy. Chỉ cần ngươi đủ xinh đẹp, hắn hoàn toàn không quan tâm vật khác.”
“Ta không tin.” Mai Ngạo Tuyết suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu: “Hoặc có thể nói, ta không thể tiếp nhận.”
Y Tiểu Âm thoáng thả lỏng tinh thần, bình tĩnh nói: “Ngươi có thừa nhận hay không, hắn vốn là người như vậy, sẽ không bởi vì bất cứ kẻ nào mà thay đổi. Nếu ngươi có huyễn tưởng tốt đẹp gì với hắn, ta xin chúc mừng ngươi, ngươi thất vọng rồi.”
“Ta sinh ra trong gia tộc Warman, từ nhỏ đã phú khả địch quốc. Cho dù ta không hề làm gì, sau khi trưởng thành, ta cũng có thể kế thừa tài sản hàng trăm triệu của ông nội ta.” Mai Ngạo Tuyết bỗng nhiên đứng lên, dạo bước trong xe: “Dung mạo của ta xinh đẹp, lại có tiền, từ nhỏ đã có rất nhiều nam nhân theo đuổi ta. Bất luận vương công quý tộc hay là minh tinh phú hào, ta đều không để vào mắt. Bọn họ quá dung tục, quá nông cạn, quá…”
Y Tiểu Âm đại khái đoán ra được Mai Ngạo Tuyết muốn nói cái gì, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác kỳ quái.
“Ta cái gì cũng không thiếu, nhưng thiếu một nam nhân vô cùng hoàn mỹ.” Mai Ngạo Tuyết ngồi lại vị trí, yên lặng nhìn Y Tiểu m: “Từ khi được mười sáu tuổi, ta đã phái vô số gián điệp đến các nơi trên thế giới tìm nam nhân cho ta, tìm một nam nhân hoàn mỹ vô khuyết làm chồng của Mai Ngạo Tuyết này. Trước lúc đó, ta luôn giữ mình trong sạch, ngay cả tay cũng không để bất kỳ nam nhân nào sờ qua, bởi vì đám xú nam nhân đó không xứng.”
“Thật ra, ngươi có thể tìm nữ nhân mà.” Y Tiểu Âm lạnh nhạt đáp lại: “u Mỹ rất thoáng về phương diện này.”
“Không, không, không, ta không phải loại người như vậy.” Mai Ngạo Tuyết lắc đầu liên tục, vẻ mặt thành thật: “Theo một thuyết pháp được lưu hành ở Hoa Hạ các ngươi, ta là thẳng nữ, chỉ thích nam nhân.”
Y Tiểu Âm cũng lười nói loanh quanh, trực tiếp vào thẳng vấn đề chính: “Ngươi muốn nói ngươi coi trọng Hạ Thiên?”
“Chính xác mà nói, ta nhìn trúng ba nam nhân, Hạ Thiên là người mà ta hài lòng nhất.” Mai Ngạo Tuyết không chút kiêng kỵ nói: “Ta muốn có hắn, hoặc để hắn có được ta. Nhưng trước lúc đó, ta nhất định phải có cái nhìn toàn diện về hắn, mà ngươi chính là nhân tuyển tốt nhất để ta tìm hiểu hắn.”
“Vậy ngươi tìm nhầm người rồi.” Y Tiểu Âm khẽ lắc đầu: “Ta không phải nữ nhân mà hắn thích nhất, cũng không phải nữ nhân có quan hệ tốt nhất với hắn, càng không hiểu rõ về hắn bao nhiêu. Nếu ngươi thật sự muốn hiểu rõ hắn, ta có thể đề cử với ngươi mấy người.”
Mai Ngạo Tuyết tươi cười nói: “Những nữ nhân mà Hạ Thiên thích nhất đều không phải biến mất sao? Trong số những nữ nhân còn lại, ngươi mới là người mà hắn thích nhất.”
“Xem ra, ngươi điều tra rất cẩn thận.” Y Tiểu Âm âm thầm sinh cảnh giác. Mặc dù chuyện Thần Tiên đảo biến mất đã từng được nhắc đến, nhưng sau khi được bé ngoan xử lý, video trên mạng đã sớm không còn, ngay cả dấu vết có liên quan cũng bị xóa. Cho nên, ngoại trừ những người khá thân thiết với Hạ Thiên, người biết chuyện này thật sự không nhiều.
“Biết người biết ta mới có thể bách chiến không thua.” Mai Ngạo Tuyết nở nụ cười ngạo nghễ, chỉ vào Y Tiểu m: “Ta muốn biết chuyện của Hạ Thiên, càng muốn biết trên người ngươi rốt cuộc có đặc điểm gì có thể thu hút được hắn, đồng thời khiến cho hắn nhiều năm vẫn như cũ.”
Y Tiểu Âm thở dài, có chút bất đắc dĩ: “Thay vì phức tạp như thế, chi bằng ngươi đến trước mặt hắn hỏi thẳng hắn không phải tốt hơn sao? Nếu như hắn coi trọng ngươi, ngươi không cần có bất kỳ chuẩn bị gì, hắn sẽ quấn lấy ngươi đến chết. Nếu hắn không có hứng thú với ngươi, cho dù ngươi có nghiên cứu kỹ đến đâu cũng chẳng dùng được.”
“Ngươi nói đúng, nhưng điều này không phù hợp tính cách của ta.” Mai Ngạo Tuyết sờ ngón tay của mình, bên trên có một chiếc nhẫn màu đen rất tinh xảo: “Ta không cách nào tha thứ cho sự “từ chối” phát sinh, cũng sẽ không để cho “từ chối” phát sinh. Trong dự đoán của ta bây giờ, khả năng Hạ Thiên từ chối ta rất cao, cho nên bây giờ vẫn chưa đến lúc.”
Y Tiểu Âm thản nhiên nói: “Vậy ta chẳng có gì để nói cả. Ngươi tự giải quyết cho tốt đi.”
Mai Ngạo Tuyết nhìn Y Tiểu m, không khỏi im lặng, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
“Tiểu thư, đến hoa viên rồi.” Lúc này, Reina nhẹ nhàng lên tiếng.
“Được rồi, Y Tiểu m, đi thôi.” Gương mặt vốn lạnh lùng của Mai Ngạo Tuyết bỗng nhiên nở nụ cười: “Bạn của ngươi còn đang chờ ngươi. Đến lúc đó, chúng ta sẽ cùng nhau tâm sự.”
Y Tiểu Âm không thèm để ý, trực tiếp xuống xe.
“Ngươi dẫn ta đến đây làm gì?” Y Tiểu Âm quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Mai Ngạo Tuyết.
Chiếc xe dừng lại trước một nhà tù được canh gác nghiêm ngặt.
“Nơi này chính là đại bản doanh của Vườn Đen.” Mai Ngạo Tuyết đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận