Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3279: Đẹp trai là trời sinh

“Bên ngoài có người muốn gặp chàng, nói có việc báo cáo.” Lam Y Nhân đến trước mặt Hạ Thiên, nhẹ giọng nói.
Hạ Thiên hỏi: “Nam hay nữ vậy?”
“Nam.” Lam Y Nhân đáp.
“Không gặp.” Hạ Thiên dứt khoát từ chối.
Lam Y Nhân mỉm cười, xích lại bên tai Hạ Thiên nói câu gì đó.
“Được, bảo hắn ta vào đây đi.” Hạ Thiên nghe xong, rất nhanh thay đổi chủ ý.
Thạch Thuần thức thời, hỏi Hạ Thiên: “Anh rể, có cần chúng ta tránh mặt không?”
“Không cần đâu.” Hạ Thiên đáp.
Rất nhanh, một gã thanh niên ăn mặc tươm tất, biểu hiện vô cùng cung kính dưới sự dẫn đầu của Lam Y Nhân chậm rãi bước vào nhà ăn.
“Hội trưởng Vương Xán của Nhân Kiệt Hội xin chào Thiên ca.” Gã thanh niên nhã nhặn nhìn thấy Hạ Thiên, cơ thể mềm nhũn, vô thức quỳ rạp xuống, âm thanh có chút run run.
Hạ Thiên nhìn hắn ta, thản nhiên nói: “Ngươi ngồi đây nói chuyện đi.”
“Cảm, cảm ơn Thiên ca, ta quỳ cũng được mà.” Vương Xán liếm môi, miễn cưỡng khống chế cơ thể đang run rẩy của mình. Hắn ta cảm thấy mình quỳ tự do hơn. Nếu ngồi bên cạnh Hạ Thiên, hắn ta đoán chừng sẽ kích động đến mức một chữ cũng không nói ra được.
Hạ Thiên nói: “Ngươi nhìn có chút quen mặt, nhưng hình như chúng ta chưa gặp nhau bao giờ.”
“A, ta là em họ của Kiệt ca.” Vương Xán vội vàng trả lời: “À, Kiệt ca chính là Vương Kiệt.”
“Ta biết.” Hạ Thiên nhìn gương mặt Vương Xán mơ hồ có cái bóng của Vương Kiệt. Đương nhiên, Vương Kiệt là tiểu đệ đầu tiên của hắn, cũng được xem là anh vợ của hắn. Bởi vì em gái của Vương Kiệt Vương Tiểu Nha là một trong những bà vợ của hắn.
Hạ Thiên hỏi tiếp: “Vương Kiệt đâu? Hắn ta không ở Giang Hải à?”
“Mấy năm trước, Kiệt ca dẫn vợ con ra nước ngoài định cư rồi.” Vương Xán cũng không biết vì sao trán của hắn ta lại rịn mồ hôi, thỉnh thoảng lại dùng tay lau một chút, sau đó mới nói tiếp: “Bởi vì Kiệt ca cảm thấy không thể chuyện gì cũng gây phiền phức cho Thiên ca, cho nên vẫn không cho chúng ta nói với ngươi.”
Thật ra Hạ Thiên biết Vương Kiệt đi đâu, lúc này chỉ là thuận miệng hỏi một chút, tiện thể thăm dò Vương Xán.
Mấy năm qua, Vương Kiệt ở trong nước dựa vào thanh danh của Hạ Thiên, tạo dựng được phong quang. Tuy nhiên, mấy năm trước, hắn ta đột nhiên cảm thấy không còn ý nghĩa, nói muốn ra nước ngoài gầy dựng một khoảng trời cho mình.
Lúc đó, Vương Tiểu Nha ngăn cản anh trai mình kịch liệt, nhưng vợ của Vương Kiệt lại thích cuộc sống phồn hoa ở nước ngoài. Không biết vì sợ vợ hay là yêu vợ, Vương Kiệt cũng không phản đối, thế là toàn bộ gia đình đã di cư sang nước ngoài.
Tuy nhiên, một số thế lực của Vương Kiệt cũng không phải vì hắn ta rời đi mà giải tán, ngược lại do em họ của Vương Kiệt là Vương Xán kế thừa, tạo thành một tổ chức gọi là Nhân Kiệt Hội.
“Ngươi đến tìm ta có việc gì?” Hạ Thiên cũng không hỏi tiếp chủ đề này.
Vương Xán lại liếm môi lần nữa, cung kính đáp: “Nửa tiếng trước, có một đại thiếu gia đến từ Vọng Cảng sai người đến tìm ta, muốn ta đi dạy cho hai người một bài học. Bởi vì đây là một trong những kinh doanh của chúng ta trong hội, ta liền đi. Sau đó, ta gặp được chính chủ, chỉ là không nghĩ đến người mà hắn ta muốn ta xử lý lại là Thạch Thuần Thạch tiểu thư, còn có Thiên ca. Ta nhất thời không nhịn được, trực tiếp phế đi tiểu tử kia, còn sai người mang đến, mời Thiên ca xử lý.”
Thạch Thuần nghe xong, lập tức có thể khẳng định Từ Hoằng Trí đã lọt vào tay người này.
“Người chết chưa?” Hạ Thiên hỏi.
Vương Xán vội đáp: “Còn chưa chết.”
“Vậy thì hắn ta ở đâu thì trả hắn ta về chỗ đó là được.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Còn nữa, về sau mấy chuyện này, ngươi không cần để ý đến, cứ để bọn họ đến tìm ta là được.”
Vương Xán không dám có chút dị nghị, gật đầu đáp: “Vâng.”
Tiếp theo, Vương Xán cẩn thận nói: “Gần đây, trên thị trường có một số tin tức bất lợi cho Thiên ca và tập đoàn Thần Y. Nếu Thiên ca không tiện ra mặt, Nhân Kiệt Hội chúng ta có thể ra tay…”
“Chuyện này không liên quan đến ngươi.” Hạ Thiên thản nhiên nói: “Ngươi chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được.”
Vương Xán biến sắc: “Ta sai rồi, xin Thiên ca trách phạt.”
“Được rồi, không liên quan đến ngươi.” Hạ Thiên không kiên nhẫn khoát tay.
“Thiên ca, hẹn gặp lại.” Vương Xán chậm rãi đứng lên, khom người thối lui ra khỏi phòng.
Thạch Thuần cũng chẳng có cảm giác gì quá lớn đối với chuyện này. Nàng biết Hạ Thiên là ai, cũng biết địa vị của Hạ Thiên trong mắt người khác ở Giang Hải là gì.
Liễu Hàm và Vân Tiểu Đông rất ít khi nhìn thấy tình huống như thế này. Lần này bọn họ thật sự biết được Hạ Thiên giống như một số người đã nói, chính là thần không thể xâm phạm.
Có thể nói như vầy, nếu công ty Thuần Nội Hàm của các nàng không có Lam Y Nhân âm thầm chống đỡ đằng sau, đoán chừng khả năng một ngày cũng không mở được.
Lúc này, bọn họ mới biết được nguy hiểm bên trong, gương mặt nào cũng căng lên vì khẩn trương.
“Làm gì mà ngẩn ra vậy, mau ăn cơm đi.” Hạ Thiên thấy ba cô gái đều nhìn hắn chằm chằm, tức giận nói: “Các ngươi nhìn ta làm gì? Mặc dù ta đẹp trai, nhưng các ngươi có nhìn nhiều cũng vô ích. Đẹp trai là trời sinh, đời này các ngươi chỉ có thể chạy sau hít khói mà thôi.”
Ba cô gái liếc nhìn nhau, cùng nhau che miệng: “Ọe!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận