Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1832. Ăn chùa

"Chuyện kia…. vị tiên sinh này, nếu bạn gái người ta mang thai thì sao ngươi lại nói là tin tức xấu chứ?" Một nữ phục vụ không khỏi lên tiếng hỏi, mà nàng còn nói thầm trong lòng, dung nhan của chồng của Y Tiên tiểu thư rất bình thường, chỉ là nhìn hơi nhỏ tuổi một chút.
"Đúng vậy, điều đó sao có thể là tin xấu được?" Nam nhân trẻ tuổi cũng nhìn về phía Hạ Thiên.
"Bây giờ ngươi muốn nghe tin tức tốt sao?" Hạ Thiên hỏi rất nghiêm túc.
"Ách, mời, mời anh nói." Nam nhân trẻ tuổi vẫn rất khách khí đối với Hạ Thiên, nhưng điều đấy hiển nhiên là vì có sự tồn tại của Y Tiểu m.
"Tin tức tốt chính là đứa bé trong bụng nàng ta không phải là của ngươi." Hạ Thiên cười hì hì nói.
"Ngươi nói bậy bạ gì đó?" Nữ nhân trẻ tuổi kia có chút tức giận, "Cuối cùng thì ngươi là ai? Đừng có ở đây mà nói mò."
"Y Tiên tiểu thư, vị này, vị này thực sự là chồng của cô à?" Nam nhân trẻ tuổi nhìn sang Y Tiểu m, thoạt nhìn cũng muốn nổi lửa giận, chỉ là còn cố kỵ Y Tiểu m.
Y Tiểu Âm muốn nói lại thôi, nàng muốn phủ nhận nhưng lại phát hiện không tốt, nếu nàng nói không phải, vậy vì sao nàng lại bị Hạ Thiên ôm, nhưng nếu nàng gật đầu nói đúng vậy thì nàng lại không muốn thừa nhận.
Mà nàng không có phủ nhận, mọi người hiển nhiên xem như là chấp nhận.
"Thật đúng là chồng của Y Tiên tiểu thư! Người kia là ai, thật sự là quá may mắn!"
"Điều đấy thì chưa chắc đâu, nói không chừng người ta là phú nhị đại ẩn hình gì đó."
"Dù sao thì hắn rất trẻ tuổi, trẻ tuổi chính là ưu thế......"
......
Mấy người nhân viên phục vụ khẽ thấp giọng bàn tán, mà người nhân viên phục vụ lên tiếng trước đó lại hỏi: "Phải đấy, nếu đứa nhỏ trong bụng không phải của hắn, như vậy điều đó sao có thể là tin tức tốt chứ?"
"Sao ngươi lại ngốc như vậy?" Hạ Thiên có chút không vui, "Bây giờ hắn đã biết đứa nhỏ không phải của mình, sau này không cần phải đổ vỏ, như vậy chẳng lẽ còn không phải tin tức tốt sao?"
Đám người ngẩn ngơ, tiếp đó suy nghĩ một chút, hình như đạo lý này không sai.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là lời nói của hắn là sự thật, nhưng tại sao hắn lại biết đứa nhỏ trong bụng bạn gái người ta là của người khác?
"Vợ Y Y, hình như đầu bếp nơi này đã nghỉ việc hết rồi, ta thấy chúng ta nên đi nơi khác ăn cơm thôi." Lúc này, Hạ Thiên lại lên tiếng.
"Tốt thôi." Y Tiểu Âm đồng ý, nàng cũng cảm thấy không thể ở lại nơi đây được nữa.
Mà khi Y Tiểu Âm vừa mới nói đồng ý thì Hạ Thiên đã nhanh chóng bế nàng lên.
Một phút sau.
Y Tiểu Âm bó tay rồi, nàng phát hiện mình đã trở về đại sảnh tiệc cưới trước đó, mà điều càng khiến Y Tiểu Âm cạn lời chính là bây giờ Hạ Thiên đã ngồi vào bên bàn tiệc cưới!
"Ngươi có biết cái này gọi là ăn chùa không hả?" Y Tiểu Âm nhỏ giọng nói với Hạ Thiên.
"Vợ Y Y, điều này sao có thể gọi là ăn chùa chứ? Chúng ta là cho bọn hắn mặt mũi, tiệc cưới của người bình thường, chúng ta còn không thèm đi đâu." Hạ Thiên nói rất chân thành.
Y Tiểu Âm có chút cạn lời, thật ra Hạ thiên nói không sai, cho dù nàng và Hạ Thiên đi tham gia tiệc cưới của ai thì đều sẽ khiến cho đối phương nở mày nở mặt, nhưng mấu chốt là người ta căn bản không có mời hai người!
Xét đến cùng thì vẫn là ăn chực.
Cách đó không xa, cô dâu và chú rể đang chuẩn bị lần cuối để tiến hành nghi thức hôn lễ, Y Tiểu Âm nhìn về phía hai người, phát hiện cả hai thoạt nhìn rất bình thường, điều đấy khiến nàng không thể hiểu được tại sao Hạ Thiên phải tới đây ăn cơm?
Mặc dù đây có vẻ chỉ là ý muốn nhất thời của Hạ Thiên, hơn nữa còn muốn nàng cùng chơi với hắn trò kết hôn động phòng gì đó, nhưng Y Tiểu Âm có chút hoài nghi Hạ Thiên còn có mục đích khác, vì nàng vẫn luôn cảm thấy rất nhiều chuyện mà Hạ Thiên làm cũng không phải do tùy ý.
Có lẽ vì năm đó nàng bị lỗ nặng khi chơi âm mưu trước mặt Hạ Thiên, cho nên bây giờ nàng luôn cảm thấy Hạ Thiên mới là người giỏi giở trò ngấm ngầm hơn cả nàng.
"Quý cô này nhìn có chút quen mắt, có phải cô họ Y đúng không?" Một giọng nói truyền tới từ bên cạnh.
Y Tiểu Âm quay đầu nhìn lại, phát hiện người vừa hỏi mình là một người khách cùng bàn. Người đó là một nam nhân chừng ba mươi tuổi, dáng người hơi mập, trên mặt đeo một cặp kính.
"Vợ Y Y, dung nhan của nàng xinh đẹp như vậy, quả nhiên chỉ thích hợp để ta giấu ở trong nhà, vừa ra ngoài thì đã bị người khác nhận ra rồi." Hạ Thiên cười hì hì nói.
"Thì ra đây là Y tiểu thư." Giọng điệu của nam nhân kia hiển nhiên càng thêm tôn kính, "Không biết cô là bạn của cô dâu hay chú rể vậy?"
"Vợ Y Y đi tới đây với ta." Hạ Thiên lười biếng nói.
“Anh là......" Nam nhân hơi mập kia nhìn Hạ Thiên với ánh mắt dò hỏi.
"Chuyện đó không liên quan tới ngươi." Hạ Thiên có chút không kiên nhẫn, "Đừng tới làm phiền vợ của ta."
"Ngươi không thể nói chuyện đàng hoàng sao?" Y Tiểu Âm không khỏi lên tiếng.
"Vợ Y Y à, ta không thích nói chuyện với nam nhân, cũng không thích nói chuyện với người xấu xí." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Tên mập xấu xí kia bắt chuyện với nàng, ta không đánh hắn đã là rất tốt rồi."
Nói đến đây, hắn trừng mắt với nam nhân hơi béo kia: "Nè, ngươi cách vợ của ta xa một chút, nếu không coi chừng ta đánh ngươi đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận