Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1652. Không làm vợ ta thì quá đáng tiếc

Tô Bối Bối đúng là trúng độc, hơn nữa còn không phải là loại độc thông thường, nhưng đối với Hạ Thiên thì thứ này tương đối bình thường. Hắn muốn giải độc cũng rất dễ dàng, căn bản không cần dùng tới thủ đoạn như tẩy tủy, nhưng vì để chứng minh suy nghĩ của mình, Hạ Thiên vẫn quyết định trực tiếp tẩy tủy cho Tô Bối Bối.
Loại việc tẩy tủy đó đối với Hạ Thiên mà nói là đã sớm xe nhẹ đường quen, ngay cả Tô Bối Bối cũng không phải rất hiếm lạ, dù sao nàng từng được tẩy tủy một lần rất nhiều năm về trước, mà lần tẩy tủy kia cũng đã mang đến cho nàng vô số chỗ tốt.
Khi Tô Bối Bối cảm thấy trong cơ thể lại có thứ gì đó chảy ra, hai mắt lại bắt đầu bị một vật gì đó che kín, nàng đã biết tẩy tủy thành công. Tiếp đó, nàng cảm giác rất nhiều linh khí tiến vào cơ thể của mình, nhưng rất nhanh nàng đã phát hiện, những linh khí kia không có giữ lại trong cơ thể nàng mà đều rời đi theo ngân châm.
"Quả nhiên là có thể tiến hành tẩy tủy lần thứ hai." Hạ Thiên có chút hưng phấn, hơn nữa toàn bộ linh khí lấy được từ lần tẩy tủy thứ hai đều tiến vào trong cơ thể của hắn, vì trước mắt cơ thể của Tô Bối Bối đã không cách nào dung nạp nhiều linh khí hơn nữa.
"Vợ Tiểu Y Y, ngươi cũng nằm xuống, ta lại giúp ngươi tẩy tủy một chút." Lúc này, Hạ Thiên lại quay sang nói với Lam Y Nhân.
"Ừm, được." Lam Y Nhân cũng không hỏi nhiều, nhanh chóng nằm sát bên cạnh Tô Bối Bối.
"Nè, tên biến thái chết tiệt kia, ngươi có thể để ta cử động trước được không, ta muốn đi tắm rửa!" Tô Bối Bối vội kêu lên, bây giờ nàng cảm thấy cực kỳ không thoải mái.
"Bối nha đầu, đợi lát nữa ta sẽ tắm cho ngươi." Hạ Thiên thuận miệng nói một câu, tiếp đó bắt đầu tập trung châm kim lên người Lam Y Nhân.
Mấy phút sau.
Hạ Thiên có chút buồn bực, tẩy tủy thất bại.
Nói cách khác, Tô Bối Bối có thể tiến hành tẩy tủy lần thứ hai nhưng Lam Y Nhân lại không được, mà hắn cũng đại khái đoán được nguyên nhân. Nói cho cùng thì tẩy tủy chính là thanh trừ tạp chất trong cơ thể, mà lần tẩy tủy trước đó của Lam Y Nhân đến bây giờ vẫn còn quá ngắn, hiện tại trong cơ thể của nàng ấy không có tạp chất mới.
Nếu Lam Y Nhân có thể tích lũy tạp chất chừng mấy năm thậm chí mười mấy năm giống như Tô Bối Bối thì đúng là nàng ấy có thể tẩy tủy lần thứ hai, nhưng nếu chỉ mới ngắn ngủi hơn mười ngày thì chắc không có cách nào làm được.
"Vợ Tiểu Y Y, ngươi đi tắm rửa giúp Bối nha đầu đi." Hạ Thiên thuận miệng nói một câu, bây giờ hắn có chút buồn bực, ngay cả mỹ nữ sắp tới tay cũng từ bỏ.
Lam Y Nhân không nói gì, nàng đứng dậy ôm Tô Bối Bối đi vào phòng tắm, mà Tô Bối Bối cũng nhẹ nhàng thở ra. Mặc dù bây giờ nàng còn không thể cử động, nhưng để Lam Y Nhân tắm cho nàng dù sao cũng tốt hơn nhiều so với việc để tên háo sắc Hạ Thiên kia ra tay.
"Bối Bối, dáng người của ngươi thật tốt." Trong phòng tắm, Lam Y Nhân không khỏi cảm khái, chẳng trách chồng mình cứ nhìn chằm chằm Tô Bối Bối không buông, nếu nàng là nam nhân thì cũng sẽ không nỡ.
Thật ra trước đó Lam Y Nhân cũng coi như là đại khái thấy qua dáng người của Tô Bối Bối, nhưng khi đó nàng còn có chút mờ mịt, thấy không rõ lắm. Khi Tô Bối Bối mặc quần áo, mặc dù nhìn dáng người cũng rất tốt, nhưng dường như cũng không hơn gì nàng, có điều bây giờ Lam Y Nhân mới chính thức phát hiện, nếu bàn về dáng người thì Tô Bối Bối thực sự tốt hơn nàng rất nhiều.
"Y Nhân, ngươi đừng có bày ra dáng vẻ như nữ lưu manh được không?" Tô Bối Bối có chút cạn lời, "Còn nữa, ngươi mau giúp ta rửa sạch rồi mặc quần áo đi, không biết tên biến thái Hạ Thiên kia sẽ vào đây lúc nào đâu...... A!"
Tô Bối Bối còn chưa dứt lời thì đã kêu to một tiếng, vì lúc này Hạ Thiên đã tiến vào.
"Nè, tên háo sắc chết tiệt kia, ngươi mau đi ra ngoài!" Tô Bối Bối có chút xấu hổ.
"Ừm, dáng người của Bối nha đầu rất tốt, không làm vợ ta thì thật sự quá đáng tiếc." Hạ Thiên lẩm bẩm, tiếp theo quay người đi ra ngoài.
Lam Y Nhân và Tô Bối Bối có chút ngây ngốc, gia hỏa này đột nhiên bị hư đầu rồi? Nếu không thì tại sao hắn lại nghe lời đi ra ngoài như vậy chứ?
"Vợ Tiểu Y Y, nàng mặc quần áo cho Bối nha đầu xong rồi ôm nàng ấy ra đây, ta muốn tiếp tục thi triển nghịch thiên Đệ Ngũ Châm cho nàng ấy, làm cho nàng ấy trở nên lợi hại hơn một chút." Giọng nói của Hạ Thiên truyền tới từ bên ngoài.
Cuối cùng Hạ Thiên còn tự lẩm bẩm: "Tại sao nhìn nha đầu đó lại ngon như vậy chứ? Làm ta suýt chút nữa nhịn không được."
"Y Nhân, ngươi mau mặc quần áo vào cho ta đi!" Tô Bối Bối lập tức luống cuống, hóa ra tên biến thái kia lo lắng sẽ không thể kiểm soát bản thân được!
Lam Y Nhân cũng không hề nhiều lời, nàng nhanh chóng mặc quần áo vào cho Tô Bối Bối rồi ôm đối phương ra ngoài, đặt lên trên giường.
Tô Bối Bối phát hiện Hạ Thiên đang đứng bên mép giường, hai mắt nhắm lại, nàng không khỏi nói một câu: "Nè, ta đã mặc quần áo tử tế rồi, ngươi không cần nhắm mắt lại...... Nè, ngươi đừng có ghim kim bậy bạ!"
Tô Bối Bối đột nhiên kinh hô một tiếng, vì nàng phát hiện Hạ Thiên nhắm mắt lại rồi đâm một châm xuống người nàng.
Nghịch Thiên Đệ Ngũ Châm, Đan Thành.
Đây là châm pháp mà Hạ Thiên nhắm mắt cũng có thể thi triển, thật ra thì hắn rất lâu không có thi triển châm pháp kia, dù sao thì những cô vợ của hắn đã trải qua giai đoạn này từ rất nhiều năm trước.
Bây giờ hắn giống như đang ôn tập một chút mấy châm pháp trong Nghịch Thiên Bát Châm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận