Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3123: Các ngươi nghe không hiểu tiếng người đúng không?

“Ngươi nói cái gì?”
Hồ Mộc Vũ ngạc nhiên, nghiêm túc mắng to Hồ Hóa Vũ: “Đầu óc ngươi không có vấn đề gì chứ? Làm sao có chuyện gia chủ Hồ gia là một người ngoài được?”
“Vì sao lại không được?”
Hồ Hóa Vũ mỉm cười hỏi lại.
“Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng.” Hồ Mộc Vũ chưa từng nghe thấy việc này: “Ta muốn gặp tổ nãi nãi, tuyệt đối không cho phép ngươi ở đây nói hươu nói vượn.”
Hồ Hóa Vũ thản nhiên nói: “Đây chính là quyết định của nãi nãi. Lão nhân gia bà bảo ta gọi Hạ Thiên đến chính là muốn tuyên bố tin tức này.”
“Ngươi đang gạt người, nhất định là đang gạt người.” Hồ Mộc Vũ hoàn toàn không cách nào tiếp nhận chuyện như thế: “Hắn không phải họ Hồ, cũng không có bất kỳ liên quan lợi ích nào với Hồ gia, dựa vào cái gì mà hắn được làm gia chủ?”
“Nãi nãi đã quyết định.” Hồ Hóa Vũ cũng lười giải thích với anh họ của hắn ta. Dù sao hắn ta ngay cả anh ruột cũng không chào đón.
Hạ Thiên khó chịu nói: “Các ngươi có phải nghe không hiểu tiếng người hay không?”
“Hạ Thiên, ta biết ngươi không muốn làm gia chủ.” Hồ Hóa Vũ vội giải thích với Hạ Thiên: “Tuy nhiên, việc này không phải ta có thể quyết định. Đây là ý của nãi nãi, còn có Cổ Thần bà bà.”
“Ý của bọn họ liên quan đếch gì đến ta.” Hạ Thiên khinh thường nói: “Không hứng thì chính là không hứng.”
Hồ Hóa Vũ cười nói: “Ta cảm thấy ngươi không nên từ chối, bởi vì nó có chỗ tốt đối với ngươi.”
“Ta không chấp nhận. Bây giờ ta đi gặp tổ nãi nãi.” Hai mắt Hồ Mộc Vũ mở to, quay người muốn đi về phía hậu viện.
Lúc này, một giọng nói truyền đến, chỉ thấy Hồ lão thái thái được Vạn Quy Nhân đỡ, chậm rãi bước vào: “Không cần đi, ta đến rồi.”
Đi theo sau lưng bà còn có một đám lão nhân bàng chi Hồ gia, nhìn qua rất có cảm giác hội nghị gia tộc.
“Cửu nha đầu đâu? Tại sao ta không thấy nàng ấy?” Hạ Thiên nhìn lướt qua, sau đó hỏi.
Hồ lão thái thái đáp: “Cửu cô nương và Tề nha đầu tạm thời có việc, đã rời khỏi Nam Cương, hẳn là đến Phù Lương. Nàng ấy nhờ lão thân thay mặt truyền lời cho ngươi một tiếng.”
“Tổ nãi nãi, ta vừa nghe Hóa Vũ nói, người muốn truyền vị trí gia chủ cho người ngoài này?” Hồ Mộc Vũ hoàn toàn không giữ được bình tĩnh, hỏi thẳng lão thái thái: “Điều này là sự thật sao?”
Hồ lão thái thái lắc đầu: “Lời này quả thật có chút không thỏa đáng lắm.”
“Nhìn đi, ta đã nói không thể nào rồi mà.” Hồ Mộc Vũ lập tức hưng phấn lên, chỉ vào Hồ Hóa Vũ mà nói: “Ta biết ngươi chỉ nói hươu nói vượn, một người khác họ làm sao có thể làm gia chủ Hồ gia chúng ta. Nên biết rằng, chúng ta là hậu nhân cổ tộc. Tiểu tử này đoán chừng cổ là gì cũng không biết.”
Y Tiểu Âm nhìn Hồ Mộc Vũ, âm thầm lắc đầu. Người này quá ngu, đáng lý không nên có tham vọng. Nhưng thật đáng buồn, hắn ta lại có dã tâm không nhỏ, hiển nhiên sẽ không có kết quả gì tốt.
“Ngươi hiểu nhầm rồi.” Hồ lão thái thái ho nhẹ một tiếng, lập tức giải thích: “Hạ Thiên không phải người ngoài, điểm này ngươi nói sai rồi.”
Hồ Mộc Vũ sững sờ, mở to mắt, khó mà tiếp nhận: “Hắn không phải họ Hồ, cũng chưa từng có liên quan gì đến Hồ gia, tại sao lại không phải người ngoài? Tổ nãi nãi, có phải người già rồi nên hồ đồ hay không?”
“Làm càn.” Hồ Hóa Vũ khẽ quát: “Tại sao ngươi dám nói chuyện với nãi nãi như vậy?”
“Bà ta đã làm như thế, dựa vào cái gì ta phải tôn trọng bà ta chứ?” Lúc này, Hồ Mộc Vũ giống như bị một cú đánh vào đầu, máu nóng bốc lên, ngay cả Hồ lão thái cũng mắng luôn: “Tổ nãi nãi, Hồ gia chúng ta vất vả kinh doanh mấy trăm năm mới có được cục diện như bây giờ. Bây giờ người truyền vị trí gia chủ cho người ngoài, ta không phục. Mấy vạn người của bốn viện khác tuyệt đối không đồng ý.”
Những lão nhân khác của Hồ gia tán thành lời nói của Hồ Mộc Vũ. Xem ra, những người này có chuẩn bị mà đến.
“Không sai, đại tỷ, ngươi là tộc lão, chúng ta cũng là tộc lão. Mặc dù vị trí gia chủ là do ngươi chọn, nhưng ngươi cũng không thể xem nhẹ ý kiến của chúng ta chứ?”
“Chuyện của Ứng Hùng, không phải là ngươi vì người ngoài mới dẫn đến sao? Ngươi còn chưa tiếp thu được bài học?”
“Ta cảm thấy Mộc Vũ nói không sai. Ban đầu gia chủ là mở đại hội gia tộc để chọn, nào có chuyện một người định đoạt.”
“Đúng đấy, bây giờ ngươi còn muốn truyền vị trí gia chủ cho người ngoài, quả thật làm trò cười cho thiên hạ.”
“…”
“Ồ, bây giờ các ngươi muốn bức nãi nãi thoái vị?” Hồ Hóa Vũ mỉm cười hỏi: “Vậy các ngươi có biết vì sao cha của ta, nhị thúc và tam cô lại không ở đây không?”
Hồ Mộc Vũ hừ lạnh: “Đó là vì bọn họ chỉ biết giành tư lợi mà không biết tự lượng sức mình, còn ta là vì suy nghĩ cho lợi ích gia tộc Hồ gia, tuyệt đối không thể để cho một người khác họ chấp chưởng Hồ gia được.”
“Cuộc chiến tranh chấp gia chủ của các ngươi còn chưa kết thúc sao?” Hạ Thiên nhàm chán nói với Hồ lão thái thái: “Vở kịch này trước đó diễn đến phát chán. Lão thái thái, ngươi thay đĩa đi.”
Hồ lão thái thái thở dài, chậm rãi nói: “Hôm nay, tộc lão, còn có đại diện các đường các hộ Hồ gia đều ở đây, lão thân vừa lúc muốn kể một số bí mật của Hồ gia.”
“Ta và Hạ Thiên dường như không tiện nghe cho lắm.” Y Tiểu Âm do dự nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận