Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1577. Không phải nam nhân?

Lam Y Nhân đã từng tưởng tượng về cái ngày đặc biệt kia, ở trong tưởng tượng của nàng, cuối cùng nàng cũng tìm được một người nam nhân mà mình yêu, tiếp đó, vào một thời gian rất đặc biệt, lựa chọn một nơi yên tĩnh, dùng một phương thức lãng mạn hoàn thành thời khắc quan trọng kia.
Trong tưởng tượng của Lam Y Nhân, nếu như ngày đó là hôn lễ thì sẽ rất tuyệt, còn nếu không phải thì nàng cũng có thể tiếp nhận, nhưng mặc kệ là lúc nào thì đều phải có một loại cảm giác nghi thức, nàng cảm thấy đó là một thời khắc cần được xem trọng.
Nhưng bây giờ đây là cái gì nha?
Mặc dù Lam Y Nhân không chán ghét Hạ Thiên, hơn nữa còn rất tò mò về sự thần bí và cường đại của hắn, nhưng muốn nói thích hắn thì vẫn chưa đủ. Phải biết rằng bọn hắn chỉ mới quen biết nhau hai ngày, chỉ có một ít thời gian, muốn để Lam Y Nhân nàng thích một nam nhân là quá khó khăn, từ trước tới nay nàng không tin cái gì gọi là vừa thấy đã yêu.
Trong đầu Lam Y Nhân nhanh chóng lướt qua một chút cảnh tượng, việc xảy ra giữa nàng và Hạ Thiên thật đúng là không thiếu, nhưng xét đến cùng thì tất cả mọi việc đều rất đơn giản, đó chính là Hạ Thiên vừa ý nàng, quyết định để nàng làm vợ của hắn, à, là vợ nhỏ, bây giờ thì hắn chuẩn bị lên giường với nàng, mà trong toàn bộ quá trình nàng hoàn toàn không quyền lên tiếng.
Nàng có nên bày tỏ một chút phản đối hay không?
Đầu óc của Lam Y Nhân trở nên hỗn loạn, cả người có chút hoảng hốt, cho đến khi đột nhiên nghe thấy giọng nói của Hạ Thiên vang lên bên tai mình: "Vợ Tiểu Y Y, ngươi nhìn đi, dáng người của ngươi quả nhiên đã trở nên tốt hơn rồi."
Câu này khiến Lam Y Nhân đột nhiên tỉnh táo lại, tiếp đó, nàng chợt phát hiện mình đã có thể cử động và nói chuyện, hơn nữa đôi mắt của nàng cũng có thể mở ra.
Lại tiếp đó, nàng nhìn thấy chính mình.
Chính xác mà nói là bản thân ở trong gương, bởi vì bây giờ nàng đang đứng ở trước gương, ừm, không mặc gì cả, còn Hạ Thiên thì đang đứng ở sau lưng nàng.
Nhưng Lam Y Nhân vẫn không có nói chuyện, nàng có chút sững sờ khi nhìn bản thân trong gương, đây, đây thật sự là nàng sao?
Vẫn là gương mặt kia, vẫn là cái mũi kia, đôi mắt kia, ngực thì...... Nghĩ cái gì đấy?
Lam Y Nhân giơ tay sờ mặt mình một cái, người trong gương cũng giơ tay sờ mặt, xem ra người này thật sự là bản thân nàng, nhưng vấn đề là, tại sao nhìn tổng thể thì nàng lại cảm thấy như mình đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác vậy?
À đúng rồi, là làn da, da của nàng dường như trở nên tốt hơn. Mặc dù trước đó làn da của nàng cũng đã rất tốt, nhưng nếu so sánh với bây giờ thì chỉ có thể cho tám điểm, hơn nữa còn là trên thang điểm một trăm, đến nỗi bây giờ, đó chính là điểm tuyệt đối.
Không có một chút tỳ vết.
Xúc cảm vô cùng tốt.
Muốn sờ vài cái.
Nghĩ là làm, Lam Y Nhân không khỏi giơ tay sờ soạng trên mặt mấy lần, sau đó cũng sờ trên người vài cái, nàng âm thầm cảm khái trong lòng, xúc cảm thật tốt.
Chẳng trách Hạ Thiên nói dáng người của nàng trở nên tốt hơn, vóc người này ngay cả chính nàng cũng rất thích, đúng là đã biến đổi tốt hơn rất nhiều.
A, không đúng......
Cuối cùng thì Lam Y Nhân cũng nhớ tới một việc, nàng còn chưa mặc quần áo.
Lam Y Nhân lập tức phát hiện quần áo ở ngay bên cạnh, nàng vươn tay chuẩn bị lấy nó mặc vào, đúng lúc này thì Hạ Thiên lại nói: "Vợ Tiểu Y Y à, nàng đừng mặc cái đó."
Lam Y Nhân lập tức phản ứng lại, làm sao gia hỏa này sẽ để cho nàng mặc quần áo vào dưới loại tình huống này chứ? Trừ phi hắn không phải nam nhân.
"Vợ Tiểu Y Y, nàng mặc cái này đi." Hạ Thiên đưa một kiện áo choàng tắm cho Lam Y Nhân.
Lam Y Nhân có chút ngẩn ngơ, nàng vô thức cầm lấy áo choàng tắm, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ gia hỏa này thật sự không phải là nam nhân?
Nhưng đây không đúng nha, nếu không phải nam nhân thì hắn tìm nhiều vợ như vậy để làm gì?
Nhưng nào có nam nhân có thể để cho nàng mặc quần áo dưới loại tình huống này chứ? Có phải gia hỏa này bất bình thường ở chỗ nào không?
Nghĩ tới đây, Lam Y Nhân đột nhiên bình thường trở lại, nàng vừa nghĩ ra, từ lúc mới bắt đầu thì gia hỏa đó đã không có bình thường rồi.
Mặc dù nghi vấn đầy đầu, Lam Y Nhân vẫn nhanh chóng mặc áo choàng tắm vào. Có điều nàng lại có chút không nỡ, muốn đứng trước gương xem bản thân vài lần, nhưng nàng vẫn nhịn được cảm giác kích động kia, thật vất vả mới mặc quần áo vào, lỡ như gia hoả bên cạnh đột nhiên trở nên bình thường, nhịn không được nhào vào nàng, lúc đó nàng có hối hận cũng không kịp.
"Tại sao anh lại không cho ta mặc đồ cũ......" Lúc này Lam Y Nhân quyết định nói sang chuyện khác, nàng vừa hỏi vừa cầm chiếc váy dài của mình lên, "A, thối quá! Ta đi tắm một chút."
Trong phòng có máy giặt, hơn nữa còn ở ngay trong phòng tắm, nàng nhét váy vào trong máy, đổ chút nước giặt quần áo vào, tiếp đó nhấn nút khởi động nguồn điện.
Rầm!
Máy giặt hỏng.
Lam Y Nhân trợn tròn mắt, cái này, chuyện này là sao thế này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận