Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2097. n oán 2

Hạ Thiên chưa từng nghe nói tới người tên là Lâm Lãng Thiên, nhưng hắn vẫn còn có chút ấn tượng với Gia Cát Vấn Thiên, lúc trước hắn ta và nha hoàn Cố Hàm Sương đều là tán tiên, cũng là người sống sót ở trong trận đại kiếp nạn Tu Tiên giới trăm năm trước. Đáng tiếc sau này tên đó muốn dùng Cố Hàm Sương tới uy hiếp hắn nên bị hắn tiêu diệt, cho nên cũng không cần để ý. Nhưng đạo sĩ áo lam nói ra cái tên thứ ba lại khiến cho hắn khá là khó chịu.
Đạo sĩ áo lam không hiểu nhìn về phía Hạ Thiên: "Hạ tiên sinh, vì sao ngươi lại tức giận như vậy, lão đạo có nói sai gì sao?"
"Vợ Y Y của ta không có khả năng hơn một trăm tuổi." Hạ Thiên khó chịu trừng mắt nhìn đạo sĩ áo lam, "Rõ ràng tên đần nhà ngươi đang nói hưu nói vượn."
"Y Y tỷ?" Ninh Nhụy Nhụy cũng lộ ra thần sắc nghi ngờ, "Cát đạo trưởng, ta không biết ngươi từ nơi nào biết tên của Y Y tỷ, nhưng nếu như ngươi dám mưu tính nói xấu nàng ấy, đừng trách ta không khách khí với ngươi."
"Mưu tính?" Đạo sĩ áo lam thoáng có chút kinh ngạc, sau đó lập tức cười nói: "Ninh tiểu thư nói đùa, một kẻ hấp hối sắp chết như ta làm gì phải nói dối một thứ rất dễ bị vạch trần như vậy chứ?"
Ninh Nhụy Nhụy nghĩ thầm cũng đúng, một trăm năm trước lão đạo sĩ đó đã bị mắc kẹt ở thế giới dưới đáy biển, đương nhiên sẽ không nhận biết Y Tiểu m. Mà cho dù có kẻ đến sau nói cho hắn rằng có một người như thế, lão đạo sĩ cũng không cần thiết phải lôi Y Tiểu Âm vào một câu chuyện xưa hơn trăm năm trước để kể cho nàng và Hạ Thiên nghe, dù sao hẳn là không có bao nhiêu người biết mối quan hệ giữa hai người họ và Y Tiểu m. Chẳng lẽ người mà lão đạo này nhắc tới chỉ là người trùng tên trùng họ với Y Y tỷ?
"Ngươi xác định tên của nữ hài là Y Tiểu Âm sao?" Ninh Nhụy Nhụy không khỏi dò hỏi một câu, "Thật sự không có nói nhầm sao?"
"Đương nhiên rồi." Đạo sĩ áo lam gật đầu: "m là âm trong âm dương, Tiểu là tiểu trong lớn nhỏ, Y là nhất trong một hai, ta không có nói sai."
Ninh Nhụy Nhụy vừa nghe được lời kia, suýt nữa tức muốn hộc máu, náo loạn một lúc lâu mới biết hoá ra là khẩu âm gây hiểu lầm: "Người đó là âm Tiểu Nhất, không phải Y Tiểu m, làm ta sợ đến mức nhảy dựng."
(trong tiếng Trung từ Y đồng âm với từ Nhất)
"Lão đạo nói chính là âm Tiểu Nhất nha." Đạo sĩ áo lam lộ ra vẻ mặt khó hiểu, "Các ngươi cho rằng là ai?"
"Ngươi mặc kệ chúng ta nói tới ai, tiếp tục nói chuyện của ngươi đi." Ninh Nhụy Nhụy thoáng trầm tĩnh lại, "Chỉ cần không liên quan với Y Y tỷ là được rồi."
Bây giờ, Hạ Thiên lại có chút trầm tư, tự lẩm bẩm: "Chưa chắc là không hoàn toàn liên quan với vợ Y Y đâu."
"Tên lưu manh đáng chết kia, ngươi có ý gì hả?" Ninh Nhụy Nhụy liếc nhìn Hạ Thiên, "Làm sao mà Y Y tỷ lại có liên quan tới người cách đây hơn một trăm năm trước chứ? Mới vừa rồi chính ngươi còn nói nàng ấy không có khả năng hơn một trăm tuổi đâu."
"Tiểu muội chân dài à, đến khi nào thì đầu óc của cô mới có thể thông minh lên một chút hả?" Hạ Thiên thuận miệng đả kích Ninh Nhụy Nhụy một câu, sau đó giải thích: "Người hơn một trăm năm trước kia chắc chắn không thể nào là vợ Y Y, nhưng mà lại có khả năng liên quan đến nàng ấy."
"Có liên quan gì…." Ninh Nhụy Nhụy không khỏi tiếp tục truy vấn, sau đó chợt nhìn thoáng qua đạo sĩ áo lam và nữ nhân váy xanh, "Thôi, chuyện đấy lát nữa lại nói, nghe xong lão đạo sĩ này muốn nói cái gì trước đã."
Hạ Thiên đương nhiên không có ý kiến gì, dù sao hắn không gấp gáp, chỉ là nói với đạo sĩ áo lam một câu: "Ngươi tốt nhất nói nhanh một chút, đừng lải nha lải nhải nói mãi nữa."
"Tốt, lão đạo lập tức nói ngắn gọn." Đạo sĩ áo lam thở dài, "Cứ như vậy bình bình đạm đạm qua mấy năm, những người như chúng ta tu luyện cũng không có tiến triển gì, sư phụ có chút nóng nảy, thế là hắn đi ra ngoài hơn nửa năm. Lúc trở lại lần nữa, bỗng nhiên làm ra một cử động khiến mọi người vô cùng bất ngờ, hắn phát ra lệnh triệu tập tất cả người tu tiên trong thiên hạ, mời bọn hắn tới Chung Nam sơn, bảo là muốn thương nghị tương lai của người tu tiên......"
Nghe đến đó, Hạ Thiên nghĩ tới, hình như hắn từng nghe qua câu chuyện đó ở chỗ của nha hoàn Cố Hàm Sương, chỉ là có một vài chi tiết không giống với những gì lão đạo sĩ nói. Đương nhiên, hắn tự nhiên là tin tưởng một trăm phần trăm cách nói của Cố Hàm Sương, còn chuyện xưa của lão đạo sĩ này chỉ là nghe một chút mà thôi.
Đây là lần đầu tiên Ninh Nhụy Nhụy nghe được những câu chuyện cũ ở thời kỳ dân quốc ít người biết đến, hơn nữa còn có liên quan tới người tu tiên, nghe cũng là có nhiều hứng thú.
Khuôn mặt của nữ nhân mặc váy xanh tràn đầy không kiên nhẫn, hiển nhiên sớm đã nghe về đoạn chuyện xưa kia, chỉ là bây giờ bị người quản chế, không dám có chút dị động, không thể làm gì khác hơn là lẳng lặng lắng nghe.
"Khi đó chiến sự căng thẳng, lại liên quan đến an nguy tồn vong của quốc gia, sư phụ muốn hiệu triệu những tán tu kia liên hợp lại, cùng nhau ra sức vì đất nước." Đạo sĩ áo lam từ từ kể rõ ràng, khuôn mặt hiện lên chút buồn giận, "Đáng tiếc, những người kia không hiểu dụng tâm lương khổ của sư phụ, còn hiểu lầm sư phụ là muốn nuốt chửng tu vi của bọn hắn, cho nên nhằm vào sư phụ khắp nơi.”
“Hôm đó, sư phụ và những tán tu kia tan rã trong không vui, đến khi màn đêm buông xuống, không biết vì sao mà bỗng nhiên những tán tu kia lại liên hợp với nhau đánh lén sư phụ. Một hồi đại chiến đi qua, sư phụ chết trận, những tán tu kia cũng tử thương hơn phân nửa, đệ tử An Tâm Quan chúng ta cũng bị giết không ít. Sau này, An Tâm Quan cũng bị những tán tu kia chiếm đoạt, ta và mấy người huynh đệ may mắn sống sót, mang theo công pháp mà sư phụ lưu lại trốn xuống núi."
Hạ Thiên nhíu mày, đoạn này khác một trời một vực với phiên bản mà Cố Hàm Sương kể cho hắn, cái này khiến hắn có chút không vui.
"Cát lão tặc, ngươi nói xong chưa? " Nữ nhân váy xanh hoàn toàn mất kiên nhẫn, "Nói nhảm nửa ngày, rốt cuộc ngươi kể câu chuyện cũ rích này để làm gì hả? Rốt cuộc thì nó có liên quan gì tới chúng ta!"
Đây cũng câu mà Ninh Nhụy Nhụy muốn hỏi sau khi nghe xong chuyện xưa, lão đạo sĩ này đột nhiên ra tay đánh lén nữ nhân váy xanh, tiếp đó vẻ mặt hòa khí nói muốn kể chuyện xưa, với loại logic hoàn toàn không phù hợp bình thường như vậy, bên trong chắc hẳn vẫn còn ẩn giấu chút thứ gì đó.
Đại sĩ áo lam cười ha ha: "Đương nhiên là có quan hệ rồi, bởi vì trận đại kiếp nạn Tu Tiên giới trăm năm trước thật ra là một tuồng kịch do cha của ngươi Lâm Lãng Thiên và âm Tiểu Nhất bày ra."
Bạn cần đăng nhập để bình luận