Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1674. Ngươi không định làm chút gì sao?

"Y Tiểu m, ta chỉ hỏi ngươi một câu, tiểu tử kia thật sự là nam nhân của ngươi?" Mạc An Luân nghiến răng nghiến lợi, đến bây giờ hắn vẫn khó mà tin được, tên tiểu tử họ Hạ đó sao có thể là nam nhân của Y Tiểu Âm được chứ?
Y Tiểu Âm là ai? Đó là Y Tiên! Nàng có cái danh xưng này không chỉ là vì y thuật như thần tiên, mà còn vì dung nhan như tiên nữ của nàng. Khí chất của nàng ấy không khác gì một tiên nữ, mà một tiên nữ nhìn như không dính khói lửa trần gian thế mà lại có một nam nhân như vậy?
Không tin!
Hắn thật sự không tin!
"Vợ Y Y, nàng có muốn biết biện pháp tốt nhất để thoát khỏi người theo đuổi là cái gì không? Chính là nói cho hắn biết là nàng đã có chồng rồi, tên đần kia thoạt nhìn vẫn không tin, không bằng nàng lại để cho ta ôm một chút......" Hạ Thiên mới nói tới đây thì phát hiện ánh mắt của Y Tiểu Âm có chút lạnh lẽo, hắn lập tức đổi giọng, "Ừm, vợ Y Y, ta thấy nàng tới ôm ta thì tốt hơn, hoặc nàng hôn ta một cái, như vậy thì có thể để cho tên ngu ngốc kia tuyệt vọng rồi."
"Ngươi rất rảnh phải không?" Y Tiểu Âm lạnh lùng nhìn Hạ Thiên, tên khốn kiếp này chỉ biết tìm cớ để sàm sỡ nàng, chẳng lẽ trong đầu của hắn không có chuyện gì là bình thường sao?
"Vợ Y Y, bây giờ ta đúng là rất nhàm chán." Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt vô tội, "Ta vốn dĩ còn muốn diễn thêm một lúc nữa, nào biết tên đần đó nhanh như vậy đã không nhịn được rồi, không thú vị gì cả."
Hạ Thiên quay đầu nhìn Mạc An Luân, lại nói: "Nè đồ ngốc, ngươi đừng hỏi nữa, ta đương nhiên là nam nhân của vợ Y Y rồi! Có phải ngươi muốn cướp vợ của ta không? Ta cho ngươi biết, người dám cướp vợ của ta chỉ có hai cái kết cục, một là bị ta đánh chết, hai là biến thành thái giám, ngươi chọn cái nào?"
"Y Tiểu m, đường đường là Y Tiên, ngay cả nam nhân của mình mà ngươi cũng không dám thừa nhận sao?" Mạc An Luân vẫn cố chấp nhìn Y Tiểu m, hắn không muốn tin lời nói của Hạ Thiên, hắn cần Y Tiểu Âm chính miệng nói ra thì mới có thể hết hi vọng.
"Mạc tiên sinh, đây là chuyện riêng của ta, ta không nhất thiết phải trả lời vấn đề này cho bất kỳ ai." Ánh mắt của Y Tiểu Âm thanh lãnh, "Ta cũng không có gì không dám thừa nhận, đúng vậy, hắn đã từng là nam nhân của ta"
"Vợ Y Y, tại sao nàng muốn thêm hai chữ "đã từng" chứ? Rõ ràng bây giờ ta cũng là nam nhân của ngươi mà!" Hạ Thiên lập tức không vui, cái gì gọi là đã từng, vợ Y Y muốn tạo phản rồi sao?
"Tại sao ta lại muốn thêm hai chữ "đã từng", chẳng lẽ trong lòng ngươi không rõ sao?" Y Tiểu Âm có chút tức giận nhìn Hạ Thiên, tên khốn kiếp này đã từng dùng loại thủ đoạn không biết xấu hổ để có được nàng, nhưng hiện tại nàng sẽ không lại để cho hắn đắc thủ!
"Vợ Y Y, bây giờ ta cũng là chồng nàng nha." Hạ Thiên vẫn còn bất mãn, "Không được, nàng không thể thêm đã từng, nàng phải nói bây giờ ta cũng là nam nhân của nàng."
"Bây giờ có phải hay không chẳng lẽ ngươi không biết sao!" Y Tiểu Âm hừ nhẹ một tiếng.
"Tốt thôi, vợ Y Y, nàng như vậy là không đúng." Hạ Thiên có chút không vui, "Ta phát hiện nàng mới là người không ngoan nhất, Muội muội chân dài cũng không hư bằng nàng."
"Vậy thì ngươi đi tìm ai đó ngoan ngoãn hơn đi, đừng đến quấn lấy ta!" Y Tiểu Âm gần như buột miệng thốt ra, mà trong câu đó dường như có thêm nhiều hơn một chút hương vị tức giận.
"Đủ rồi, các ngươi chớ ở đây liếc mắt đưa tình trước mặt ta!" Mạc An Luân rống giận, "Y Tiểu m, ta thật sự đã nhìn lầm ngươi rồi, ta còn tưởng rằng ngươi thật là một tiên nữ, nhưng ngươi cũng chỉ là thứ tiện...... A!"
Mạc An Luân còn chưa mắng xong thì đã hét thảm một tiếng, một cái đĩa đập vào miệng hắn.
"Nè, thằng ngu kia, đừng có ở đó mà hô to gọi nhỏ với vợ của ta, càng đừng nghĩ tới việc mắng nàng ấy!" Hạ Thiên không vui nhìn Mạc An Luân.
"Là ngươi đánh ta? Là ngươi đánh lão tử? Tốt, rất tốt!" Mạc An Luân nhìn Hạ Thiên, tức giận thở hổn hển, "Lên đi, lên hết cho ta, đánh chết cái tên vương bát đản này cho ta!"
Sau tiếng rống giận của Mạc An Luân, có hai bóng người nhào về phía Hạ Thiên, nhìn qua thì thân thủ không tồi.
"Các ngươi muốn làm cái gì?" Y Tiểu Âm cau mày.
Người động thủ cũng không phải vệ sĩ của Mạc An Luân, trên thực tế thì vệ sĩ của Mạc An Luân không có đi vào, hai người lao về phía Hạ Thiên chính là nữ bác sĩ và người đàn ông đầu trọc.
"Làm cái gì à?" Mạc An Luân nở nụ cười mỉa mai, "Đương nhiên là giết chết tiểu tử này, nhưng yên tâm đi, ngươi sẽ không chết, ngươi sẽ bình yên vô sự. Nếu ngươi thích nam nhân như vậy, ta sẽ......"
"A!"
"Ách!"
Hai tiếng kêu thảm cắt đứt câu nói của Mạc An Luân, nữ bác sĩ và gã đầu trọc kia đã bay ngược về phía sau, tiếp đó ngã mạnh xuống đất bên cạnh Mạc An Luân.
"Vợ Y Y, dạo gần đây hình như nàng đã trở nên hơi ngốc rồi, chẳng lẽ nàng không nhận ra hai tên ngu si kia không phải bác sĩ chân chính sao?" Hạ Thiên cười hì hì, "Vẫn là chồng của nàng thông minh nhất, vừa nhìn thấy bọn hắn ở trên du thuyền thì ta đã biết hai tên kém thông minh kia có vấn đề rồi."
Y Tiểu Âm không nói gì, đúng là nàng vẫn cho rằng hai người kia là bác sĩ chân chính, dù sao thì mấy năm trước nàng đã thấy bọn hắn ở trong hiệp hội Trung y Vọng Cảng, nhưng điều này đã chứng minh Mạc An Luân muốn đánh chủ ý tới nàng ngay từ đầu rồi.
Mà lúc này Hạ Thiên lại nói: "Nè nè, vị mỹ nữ Ba Lê kia, ngươi không định làm chút gì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận