Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1589. Lại một tên họ Quang

Người thanh niên kia còn chưa kịp nổi giận, Ninh Nhuỵ Nhuỵ ở bên cạnh đã tức giận.
“Hạ Thiên, đồ lưu manh đáng chết, ai quấy rối ngươi? Sao ta phải quấy rối ngươi?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ nghiến răng: “Rõ ràng là tên lưu manh nhà ngươi không đứng đắn với ta!”
“Tiểu muội chân dài, đừng nghĩ chỉ số IQ của cô không cao là cô có thể vô lý.” Hạ Thiên nhìn Ninh Nhuỵ Nhuỵ: “Ta vốn định đi rồi, cô nhất định muốn gọi ta lại, không phải quấy rối ta thì là cái gì? Ta không có không đứng đắn với cô, nhưng cô nhất quyết nói ta là tên lưu manh, ta không đánh cô có phải là quá thua thiệt rồi không?”
Lam Y Nhân ở một bên đột nhiên cảm thấy đầu của chồng mình có chút kỳ quái, nhưng thật ra rất rõ ràng, tuy rằng suy nghĩ của hắn thường ngày rất kỳ quái, nhưng ít nhất lần này, cách nghĩ của hắn cũng không phải là vấn đề lớn.
“Ngươi!” Ninh Nhuỵ Nhuỵ cũng có phần không thể phản bác: “Dù sao thì ta không có quấy rối ngươi!”
“Ồ, kỳ thật, nếu cô thật sự muốn quấy rối ta, Tiểu muội chân dài, ta không ngại, ta nghĩ, có lẽ ta vẫn sẽ để cho cô làm vợ ta.” Vẻ mặt Hạ Thiên vô cùng nghiêm túc: “Mặc dù, ta đã tìm được vợ rồi, nhưng khi luyện công với vợ Tiểu Y Y ta có gặp phải chút rắc rối, cho nên, Tiểu muội chân dài, cô vẫn có thể làm một người vợ dự bị.”
“Có quỷ mới làm vợ dự bị của ngươi!” Ninh Nhuỵ Nhuỵ muốn bóp cổ Hạ Thiên lắm, tên khốn nạn kia lại dám suy nghĩ hão huyền như vậy!
Khoan đã, hình như có gì đó không ổn, tên này đã “làm” Lam Y Nhân rồi sao?
Ninh Nhuỵ Nhuỵ theo bản năng nhìn Lam Y Nhân, sau đó phát hiện Lam Y Nhân thực sự có gì đó không ổn, hình như nàng ấy càng xinh đẹp và gợi cảm hơn, nàng nghe nói phụ nữ một khi…
“Lưu manh đáng chết!” Nghĩ đến đây, Ninh Nhuỵ Nhuỵ nhìn Hạ Thiên một cách dữ tợn, hai người đã hỗn chiến mấy ngày, đã làm xong mọi chuyện hơn phân nửa rồi.
“Vị tiên sinh này, ta không quan tâm ngươi là ai, xin đừng quấy rầy Ninh tiểu thư, nếu không, với tư cách là vệ sĩ của Ninh tiểu thư, ta sẽ phải yêu cầu ngươi rời đi.” Một giọng nói từ bên cạnh truyền đến, chính là nam nhân vừa nãy đang nói chuyện, lúc này, hắn cũng báo ra thân phận của mình, hắn chính là vệ sĩ của Ninh Nhuỵ Nhuỵ.
“Tiểu muội chân dài, sao cô lại tìm một vệ sĩ ngốc như vậy chứ?” Hạ Thiên hơi khó hiểu: “Chỉ số thông minh của hắn còn không bằng cô, đánh nhau chắc cũng không giỏi bằng cô nhỉ, vậy cũng có thể là vệ sĩ của cô à?”
“Này, ngươi có thể đừng nói chuyện khó nghe như vậy nữa được không?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Ông nội nói bây giờ không an toàn nên tìm mấy vệ sĩ, cho dù hắn không lợi hại bằng ngươi cũng không cần phải nói như vậy được không?”
Rõ ràng Ninh Nhuỵ Nhuỵ cũng đồng ý với lời nói của Hạ Thiên, nàng cũng cảm thấy Hạ Thiên có tư cách xem thường người khác, dù sao thì hắn thật sự rất lợi hại.
Nhưng lúc này, vệ sĩ đứng bên cạnh Ninh Nhụy Nhụy không vui, bị Hạ Thiên mắng thì thôi đi, thật ra nàng cũng có vẻ không tin vào năng lực của mình?
Chuyện này tuyệt đối không thể nhịn nổi, phải biết, hắn không phải vệ sĩ bình thường, người có thể mời được hắn cũng không nhiều, quan trọng hơn hắn có chút tình cảm với mỹ nữ Ninh Nhuỵ Nhuỵ trước mặt, nhất định phải không để mất mặt mới được!
“Ngươi nói ta không lợi hại bằng ngươi?” Vệ sĩ nhìn Hạ Thiên: “Ngươi có dám so tài với ta không?”
Người vệ sĩ không thể tức giận với Ninh Nhuỵ Nhuỵ, cho nên hắn đành tìm Hạ Thiên, hắn quyết định dạy cho Hạ Thiên một bài học, đồng thời cũng muốn thể hiện mình trước mặt Ninh Nhuỵ Nhuỵ.
“Quan tiên sinh, chuyện đó vẫn nên thôi đi.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ nói.
“Ninh tiểu thư, tuy Quang Bắc ta không dám khẳng định mình là số một thế giới, nhưng ta tin ở Thành phố Quế này, ta không phải sợ ai cả.” Người vệ sĩ tên Quang Bắc trông không muốn bỏ cuộc.
Sau đó, Quang Bắc quay đầu nhìn về phía Hạ Thiên: “Ta là Quang Bắc, Quang trong họ Quang ở thành phố Quế, Bắc trong đông nam tây bắc, nào, chúng ta cạnh tranh đi!”
“Vợ Tiểu Y Y, sao tên ngốc đó lại ở cùng một nhà với tên ngốc Quan Tây kia vậy?” Hạ Thiên quay đầu nhìn Lam Y Nhân, có phần ngạc nhiên hỏi.
“Chồng, họ vốn là người một nhà.” Giọng điệu của Lam Y Nhân có cảm giác bất lực: “Quang Bắc là em trai của Quang Tây.”
Lam Y Nhân quay đầu nhìn về hướng Quang Bắc, lại lên tiếng: “Quang Bắc, ta khuyên ngươi đừng động thủ, để không sẽ giống như anh trai của ngươi đó.”
“Lam Y Nhân?” Quang Bắc thật sự đến tận bây giờ mới nhìn thấy Lam Y Nhân, mọi sự chú ý của hắn đều đổ dồn vào Ninh Nhuỵ Nhuỵ, lúc này khi hắn liếc qua khuôn mặt xinh đẹp của Lam Y Nhân, đôi mắt hắn cũng lộ ra vẻ rực lửa.
Nhưng ngay sau đó Quang Bắc đã nghĩ thông suốt một chút chuyện: “Chờ đã, người này là chồng ngươi? Vậy hắn chính là tiểu tử tên Hạ Thiên kia?”
Lam Y Nhân còn chưa kịp trả lời, Quang Bắc đã nhìn Hạ Thiên: “Tốt lắm, hóa ra ngươi là Hạ Thiên, ngày hôm qua, ta mới trở về Thành phố Quế, ta còn định tính sổ với ngươi… ách!”
Quang Bắc đột nhiên rên lên một tiếng, rồi ngã xuống đất.
“Con mẹ nó, ngươi dám đánh lén…” Quang Bắc cố gắng đứng dậy, sau đó lại hét lên một tiếng nữa: “A!”
Hạ Thiên đá Quang Bắc xuống đất, vẻ mặt hoàn toàn đã mất hết kiên nhẫn: “Nhà họ Quang các ngươi đều là đồ ngốc, ta lười nói nhảm với ngươi.”
Lại thêm một cú đánh khác.
Lần này, Quang Bắc không có la hét, vì đã trực tiếp hôn mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận