Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3525: Rất nhanh sẽ có tác dụng

Một nửa nào?” Nhiếp Tiểu Lý hỏi: “Ý ta là sai ở một nửa nào?”
“Nàng ta chỉ có thể đánh lén nàng, chứ không đánh lén được ta.” Hạ Thiên nói: “Ta có thể giết nàng ta bất cứ lúc nào. Mấy chiêu thức đó của nàng ta hoàn toàn vô dụng đối với ta. Ta chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn thấy được nàng ta ở đâu.”
Lúc này, tiếng cười của nữ nhân mặc sườn xám lại vang lên từ bốn phương tám hướng, rất nhanh phân tán đến khắp ngõ ngách.
“Đúng là dõng dạc. Đây chính là thân pháp vô thượng của người tu hành, gọi là Phân Thân Nhất Thuấn.” Nữ nhân mặc sườn xám trào phúng, âm thanh gần gần xa xa, lơ lửng không cố định: “Ta ở khắp mọi nơi, không cố định, các ngươi không nhìn thấy ta, cũng không có khả năng cảm giác được ta… Hả?”
Lời còn chưa nói hết, nữ nhân mặc sườn xám phát hiện Hạ Thiên và Nhiếp Tiểu Lý đã xuất hiện trước mặt nàng ta.
“Người ở đây này.” Hạ Thiên đưa tay chỉ vào nữ nhân mặc sườn xám, nói với Nhiếp Tiểu Lý; “Vợ tiếp viên hàng không, muốn tìm ra chân thân của nàng ta chỉ đơn giản như vậy thôi.”
Nhiếp Tiểu Lý gật đầu: “Ta hiểu rồi.”
“Các ngươi khinh người quá đáng.” Nữ nhân mặc sườn xám thẹn quá hóa giận, hai tay thành trảo, dẫn ra vô số sương mù hồng phấn cuốn về phía Hạ Thiên và Nhiếp Tiểu Lý.
Hạ Thiên cũng không phản ứng, vẫn mỉm cười đứng im ngay tại chỗ.
“Cười cái gì mà cười, bây giờ lão nương sẽ khiến cho các ngươi thịt nát xương tan.” Lửa giận nữ nhân mặc sườn xám càng sâu hơn, phổi như muốn nổ tung: “Phấn sương mù này đều là độc tố ảnh hưởng đến thần kinh. Cho dù chỉ dính một chút xíu, các ngươi cũng sẽ thần tiêu xương vỡ, trực tiếp biến thành một đống mủ… A!”
Nhiếp Tiểu Lý đấm thẳng vào mặt nàng ta, cắt ngang lời nói nhảm.
Bành.
Nữ nhân mặc sườn xám lăn xuống tế đàn, thiếu chút nữa ngã xuống nước.
“Không thể nào.” Sau khi đứng lên, nàng ta kinh ngạc nhìn Nhiếp Tiểu Lý. Trước đó, nữ nhân này rõ ràng chỉ là người bình thường, tại sao lại bỗng nhiên lợi hại như thế?
Tiếp theo, nàng ta nhìn thấy Hạ Thiên, trong lòng lại càng thêm kinh sợ. Nam nhân này thật sự quá lợi hại, chỉ mấy câu ngắn ngủi đã đào tạo ra một cao thủ võ công. Quá kinh khủng!
“Ngươi, rốt cuộc các ngươi có lai lịch gì?” Nữ nhân mặc sườn xám đã kinh khiếp, không dám tùy tiện ra tay nữa.
Nhiếp Tiểu Lý thản nhiên đáp: “Bây giờ hỏi cái này cũng không còn ý nghĩa gì cả.”
“Được, ta thua.” Nữ nhân mặc sườn xám cũng không giãy dụa, chỉ thở dài: “Nhưng ta vẫn không muốn chết, các ngươi có thể tha cho ta một mạng không?”
Nhiếp Tiểu Lý quay lại nhìn Hạ Thiên: “Ngươi cảm thấy thế nào?”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Vợ tiếp viên hàng không, nơi này là địa bàn Nhiếp gia, nàng muốn tiếp quản Nhiếp gia, nàng cứ quyết định, không cần phải hỏi ta.”
“Được.” Nhiếp Tiểu Lý nhìn nữ nhân mặc sườn xám: “Ta có thể thả ngươi một lần, nhưng ngươi nhất định phải nói hết những gì mà ngươi biết. Nếu không, ta sẽ giết ngươi, chấm dứt hậu hoạn trong tương lai.”
“Các ngươi muốn biết cái gì?” Nữ nhân mặc sườn xám từ bỏ chống cự, cảm thấy dễ dàng hơn không ít: “Ta nhất định biết gì nói nấy.”
Nhiếp Tiểu Lý nhất thời không biết nên hỏi cái gì. Nàng im lặng hai ba giây, sau đó mới hỏi: “Rốt cuộc đáy giếng cất giấu bí mật gì? Hội tộc lão Nhiếp gia đang mưu đồ chuyện gì?”
Nữ nhân mặc sườn xám có chút ngoài ý muốn: “Ngươi không biết? Vậy tại sao ngươi lại đến đây?”
“Ngươi cứ trả lời ta là được. Bây giờ là ta đang hỏi ngươi.” Nhiếp Tiểu Lý lạnh lùng nói.
Nữ nhân mặc sườn xám nhớ lại tình huống của mình, đành phải ngoan ngoãn phối hợp: “Đáy giếng đan thông đến linh mạch Hoàng Sơn. Rất nhiều năm trước, Nhiếp gia đã đánh chủ ý vào linh mạch. Mục đích tất nhiên là trường sinh bất lão. Còn cái gì nữa không thì ta không rõ. Ta vẫn luôn canh giữ bên ngoài, cũng chưa từng xuống linh mạch.”
Nhiếp Tiểu Lý nghe xong, cảm thấy rùng mình: “Mấy chuyện này, hội tộc lão Nhiếp gia đều biết, nhưng có liên quan gì đến Long Hành Vũ hay không?”
“Một trăm năm trước, Long Hành Vũ cứu được rất nhiều người giống như ta, sau đó sử dụng linh khí màu đen giúp cho chúng ta có thể trường sinh bất lão, với điều kiện là nghe theo lệnh của ông ta.” Thời gian dần trôi, nữ nhân mặc sườn xám nói càng lúc càng trơn tru, gánh nặng trong lòng cũng không còn: “Khi đó, ông ta mang chúng ta đến Nhiếp gia, đạt thành giao dịch với gia chủ Nhiếp gia. Về phần là cái gì thì ta không biết. Dù sao, bắt đầu từ lúc đó, ta đã canh giữ nơi này rồi.”
Nhiếp Tiểu Lý lại hỏi thêm một vài vấn đề. Nữ nhân mặc sườn xám xác thực biết gì nói nấy, rất phối hợp, đến mức Nhiếp Tiểu Lý hoài nghi nàng ta đang giở trò.
Tuy nhiên, đã đồng ý thả nữ nhân mặc sườn xám, Nhiếp Tiểu Lý đương nhiên sẽ không nuốt lời: “Ngươi có thể đi rồi. Nơi này không cần bất cứ kẻ nào trông coi nữa.”
‘Ta muốn hỏi một chút, Long lão chết thật rồi sao?” Nữ nhân mặc sườn xám do dự một chút, sau đó lên tiếng hỏi.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Chết rồi, người đã hóa thành tro, Kim Đan cũng bị lấy đi.”
“Được, ta biết rồi.” Nữ nhân mặc sườn xám chậm rãi phủi bụi trên người, thở dài nói: “Ta còn chưa thể rời khỏi chỗ này. Ngoại trừ Long lão, có thể giải trừ lệnh cấm túc trên người ta cũng chỉ có gia chủ Nhiếp gia.”
Nói xong, ánh mắt của nàng ta đau thương nhìn Nhiếp Tiểu Lý: “Ngươi vô dụng thôi.”
Nhiếp Tiểu Lý thản nhiên đáp: “Nhưng rất nhanh sẽ có tác dụng.”
Nữ nhân mặc sườn xám không rõ lời này của Nhiếp Tiểu Lý là có ý gì. Nàng ta cũng không muốn hiểu, chỉ nói: “Đằng sau tế đàn có đạo môn, có thể thẳng đến linh mạch dưới lòng đất.”
“Được, chúng ta đi.” Nhiếp Tiểu Lý gật đầu, sau đó quay sang nói với Hạ Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận