Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2241. Nhuận ca

Cách Thạch Thuần và hai cô bạn không xa có một chiếc xe thể thao màu hồng khá nổi đang đậu, trong xe có một nam một nữ, người vừa nói chuyện là nam nhân mập mạp đang ngồi ở ghế lái. Thật ra các đường nét trên khuôn mặt của người này không tệ, mặt chữ điền mắt to mày rậm, nếu như có thể giảm cân, thực sự cũng được coi như là một soái ca.
Nữ nhân thì ăn mặc rất thời thượng, nhưng trên đầu lại đội mũ, trên mặt đeo kính râm nên không thể nhìn rõ khuôn mặt ra sao.
Thạch Thuần nhàn nhạt liếc nhìn nam nhân mập mạp. Nếu là bình thường thì có thể nàng sẽ có hứng thú đùa nghịch một chút với đối phương, thế nhưng hiện tại tâm trạng của nàng đang bực bội, không rảnh nói chuyện với hắn.
Hai thiếu nữ còn lại đều rất xinh đẹp nên hoàn toàn không có chút hứng thú nào với loại người mập ngoài mức tiêu chuẩn này.
“Ba vị mỹ nữ, đừng làm lơ ta như vậy chứ." Tên mập mặt chữ điền không có chút tự giác nào, mở cửa xe bước đến trước mặt ba người Thạch Thuần: “Các ngươi muốn đi đâu, ta sẽ đích thân đưa các ngươi đến đó, thế nào?"
Thiếu nữ mặt tròn và thiếu nữ cao gầy nghe vậy lại có chút động lòng, dù sao thì các nàng đã đứng ở đây một hồi lâu, hơn nữa trời cũng rất nắng. Chỉ là hai người các nàng không làm chủ được, vô thức đưa mắt nhìn về phía Thạch Thuần đang đứng gọi điện thoại bên cạnh.
Nam nhân mập mạp mặt chữ điền lập tức biết thiếu nữ xinh đẹp nhất trong ba người chính là người làm chủ, vì vậy hắn nhẹ nhàng nói với Thạch Thuần: “Vị tiểu tỷ tỷ này xin yên tâm, ta tên là Viên Nhuận, là người sáng tác nhạc, trên Weibo cũng có hơn mấy chục vạn người hâm mộ. Các ngươi có thể gọi ta là Nhuận ca, ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì xấu với các ngươi đâu."
Tên mập mạp này vừa mở miệng ra là nói chuyện rất lưu loát, cũng không biết trong lời nói của hắn có mấy phần là thật. Có điều không biết vì sao về phương diện tương tác thì người béo vẫn luôn được cộng điểm thêm, khiến cho người ta vô thức hạ thấp sự đề phòng.
“A, ngươi chính là nhà sản xuất âm nhạc nổi tiếng Nhuận ca!” Thiếu nữ mặt tròn bất ngờ hét lên một tiếng, phấn khích nói: “Ta biết ngươi, Khôn Khôn nhà ta đã từng hát bài hát của ngươi trong chương trình “Thần tượng vương trung vương” ở vòng thăng cấp."
Viên mập mạp cười híp mắt, chỉ vào thiếu nữ mặt tròn: “A, ngươi là fan của Tiểu Khôn à? Vậy thì tốt qua, đúng lúc tối nay ta có hẹn ăn cơm với Tiểu Khôn, các ngươi có thể đi cùng ta."
“Thật sao, vậy thì tốt quá rồi!” Thiếu nữ mặt tròn phấn khích vỗ tay, sau đó nói với thiếu nữ cao gầy và Thạch Thuần: “Ny Ny, Tiểu Thuần, chúng ta lên xe của Nhuận ca đi."
Thiếu nữ cao gầy vẫn có chút cảnh giác, kéo ống tay áo thiếu nữ mặt tròn: “Tốt gì mà tốt, mẹ ngươi không dạy ngươi đừng tùy tiện đi với người xa lạ à?"
“Nhuận ca không phải là người xa lạ, hắn rất nổi tiếng trong giới. Hơn nữa hắn còn biết Khôn Khôn nhà ta, chắc chắn không phải là người xấu!” Thiếu nữ mặt tròn cảm thấy bạn của mình quá cẩn thận rồi, không cho là đúng: “Với lại trên thế giới này đâu có nhiều người xấu như vậy, hơn nữa chúng ta còn đen đến mức gặp phải luôn sao?"
“Ta cảm thấy tốt hơn hết là nên cẩn thận." Thiếu nữ cao gầy lắc đầu: “Hay là hỏi ý kiến của Thuần Thuần xem, không phải nàng đang gọi điện thoại bảo người đến đón chúng ta sao?”
Nàng không thể nào đồng ý với thiếu nữ mặt tròn, rõ ràng đây mới là lần đầu gặp, chẳng lẽ cứ nổi tiếng thì không phải là người xa lạ.
Thiếu nữ mặt tròn nóng lòng muốn được gặp thần tượng của mình, không kìm được mà nói với Thạch Thuần đang gọi điện thoại: “Thuần Thuần, ngươi gọi được chưa? Ta thấy hay là thôi đi, tín hiệu ở đây khi có khi không, cho dù ngươi gọi được thì bạn của ngươi chạy tới đây cũng tối rồi. Còn không bằng ngồi xe Nhuận ca vào thành phố rồi tính sau, đến lúc đó cũng dễ tìm bạn của ngươi, đúng không?”
Thạch Thuần vẫn chưa gọi được cho Hạ Thiên, tâm trạng lập tức có chút không tốt.
Tín hiệu ở cái nơi chết tiệt này thật sự làm cho người ta không biết nói gì, lúc thì đầy vạch, lúc thì không có vạch nào, bây giờ đã là thời đại nào rồi, sao còn có thể xảy ra chuyện này chứ?
“Tín hiệu ở nơi này luôn luôn không tốt, ngươi sốt ruột cũng vô ích." Viên mập mạp cười ha ha nói với Thạch Thuần: “Ta vẫn đề nghị như cũ, các ngươi muốn đi đâu thì lên xe, ta sẽ đưa các ngươi đến đó."
“Lên xe rồi, hẳn là ngươi muốn đi đâu thì phải đi đến đó thì có." Thạch Thuần thuận miệng trả lời một câu.
Viên mập mạp thở dài, có chút chân tình nói: "Mặc dù có câu khi con gái ra ngoài cần phải cẩn thận một chút, nhưng mà cũng không cần thiết trông gà hoá quốc. Ta thật sự là người tốt, chiếc xe này của ta cũng hơn mấy trăm vạn, như vậy ta có cần phải làm chuyện gì xấu không?"
“Lái siêu xe thì liên quan gì đến phẩm chất của ngươi?” Thạch Thuần học giọng điệu của Hạ Thiên, cười hì hì nói: “Trong lòng ngươi chắc chắn đang suy nghĩ, nhẫn nhịn một chút, lừa được ba con nhỏ ngốc này lên xe rồi nói sau, đến lúc đó muốn chơi thế nào thì chơi, đúng không?”
“Ngươi, ngươi nói hươu nói vượn gì đó!” Viên mập mạp nổi giận vì bị người khác nhìn thấu: “Đúng là có lòng tốt mà bị xem như lòng lang dạ thú, các ngươi muốn đợi ở đây đến tối thì tuỳ các ngươi, thật sự coi ta rảnh đến mức không có chuyện gì làm à?”
Thấy Viên mập mạp nói như vậy, thiếu nữ mặt tròn và thiếu nữ cao gầy đã bắt đầu tin tưởng hắn.
“Thuần Thuần, ta thấy hắn cũng không giống kẻ xấu, hơn nữa chẳng phải còn có người khác trên xe sao?” Thiếu nữ cao gầy chỉ vào nữ nhân đeo kính râm ở bên trong xe thể thao màu hồng.
Thiếu nữ mặt tròn gật đầu: “Đúng vậy, còn có một đại tỷ tỷ nữa, hắn sẽ không làm gì chúng ta đâu."
Thạch Thuần còn đang muốn nói gì đó thì điện thoại đột nhiên bắt sóng, cuối cùng cũng gọi điện thoại được: “Các ngươi đừng làm phiền, ta gọi điện thoại đã."
Bạn cần đăng nhập để bình luận