Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1768. Chỉ là chuyện nhỏ so với hình tượng

“Thằng nhóc, chẳng cần biết ngươi là ai, bây giờ hãy chết đi cho ta!” Một trong những kẻ bắt cóc đã lao về phía Hạ Thiên, trong tay hắn cầm một con dao. Tất nhiên vì muốn tới bắt cóc nên hiển nhiên bọn hắn còn mang theo vũ khí bên mình.
Dù sao thì nữ hiệp Triệu Thanh Thanh tên tuổi vẫn còn ở đó, nàng cũng phải là một nữ nhân yếu đuối gì, nếu cộng lại năm tên bắt cóc này với nhau, thực sự đánh nhau, hơn nửa là đánh không nổi Triệu Thanh Thanh.
“Tên đần độn.” Hạ Thiên vung tay lên, tên bắt cóc kia đã bay ngược ra xa mấy mét, rơi mạnh xuống khe núi.
Sau đó, Hạ Thiên lại vung tay lên, bốn tên bắt cóc còn lại cũng bay vào trong khe.
Năm tên bắt cóc lập tức bò dậy. Tiếp theo thì thấy Hạ Thiên đã nhảy xuống xe, một tay di chuyển, chiếc xe lật lại.
“Quỷ, cái này, mẹ nó hắn là quỷ!”
“Chạy a.”
“Chạy mau!”
...
Năm kẻ bắt cóc sợ hãi bỏ chạy, bọn hắn từ trong khe lao ra, chạy về phía bên đường.
“Sư phụ, đừng để bọn hắn chạy!” Triệu Thanh Thanh vội vàng kêu lên.
“Yên tâm, không chạy thoát được đâu.” Hạ Thiên khẽ vươn tay rồi kéo Triệu Thanh Thanh từ trong xe ra ngoài. “Chà, Triệu Thanh Thanh, đầu óc của ngươi hình như bị ngã hỏng rồi, nhưng không sao. Dù sao thì ngươi cũng khá ngốc, cho dù ngươi có ngốc hơn chút vẫn không có việc gì.”
“Sư phụ, trên mặt ta có vết thương nào không?” Bây giờ Triệu Thanh Thanh không quan tâm đến đầu óc của mình ra sao, nàng chỉ để ý tới khuôn mặt.
Người trở nên ngu ngốc cũng không sao, dù sao thì sư phụ biến thái này tìm vợ sẽ không quan tâm tới vấn đề trí thông minh, nhưng nếu khuôn mặt không xinh đẹp, đó lại là vấn đề lớn.
“Ồ, không có việc gì, chỉ trầy một chút, tối nay ta sẽ chữa lành vết thương cho ngươi, sẽ không bị huỷ dung đâu.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
Triệu Thanh Thanh nghe được Hạ Thiên nói như vậy, lập tức an tâm, nhưng hiện tại, nàng bắt đầu cảm thấy choáng váng, chắc là do đầu đã thật sự bị thương.
Còn bị thương thành dáng vẻ gì, trái lại Triệu Thanh Thanh cũng không lo lắng, dù sao thì sư phụ đang ở đây, chắc chắn sẽ khỏi bệnh.
Bây giờ trong lòng Triệu Thanh Thanh rất vui vẻ, ít nhất sư phụ vẫn quan tâm đến nàng, nàng gọi điện cầu cứu, hắn đã lập tức xuất hiện.
“Sư phụ, bọn hắn thật sự chạy mất rồi...” Lúc này, Triệu Thanh Thanh phát hiện năm tên bắt cóc đã leo đến ven đường, nàng vội vàng kêu lên, nhưng một giây sau, nàng nhận ra lo lắng của mình thật sự không cần thiết.
Bởi vì ngay lập tức, một chiếc xe ô tô đột nhiên lao về phía năm tên bắt cóc, trong xe cũng không có người, nó chính là một trong những chiếc xe của mấy tên bắt cóc kia. Mà giờ khắc này, chiếc xe ô tô giống như đột nhiên không kiểm soát được, đụng tới ven đường..
“A!” Một trong những kẻ bắt cóc kêu thảm một tiếng, cứ như vậy hắn đã bị chiếc xe đâm xuống khe, sau đó trực tiếp nằm dưới gầm xe.
Bốn kẻ bắt cóc khác hành động khá nhanh nhẹn né được, thế nhưng bọn hắn tránh thoát được chiếc xe thứ nhất, vẫn không thể tránh khỏi chiếc xe thứ hai. Dù có tránh được xe thứ hai thì vẫn còn có xe thứ ba, xe thứ tư và một xe thứ năm nữa.
Tất cả năm chiếc xe của bọn hắn đều tự động phóng tới, cuối cùng cả năm tên bắt cóc đều bị đâm lao xuống khe rồi nằm dưới gầm xe.
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, rõ ràng là bọn hắn đều bị đâm đến rất thảm.
“Hừ, đáng đời, cho ngươi dám bắt cóc ta!” Lúc này, Triệu Thanh Thanh có chút hưng phấn, nàng đương nhiên biết rõ đây đều là do Hạ Thiên ra tay.
Mặc dù đầu có hơi choáng váng, nhưng Triệu Thanh Thanh vẫn không có thật sự ngốc, cho nên nàng lập tức nhớ tới một chuyện khác: “Đúng rồi, sư phụ, ngươi giúp ta hỏi một chút, là ai sai bọn hắn tới bắt cóc ta?”
“Cứu mạng, cứu mạng, chúng ta cái gì cũng sẽ nói hết, cái gì cũng sẽ nói ra hết...” Một kẻ bắt cóc hét lên trong đau đớn: “Chúng ta chỉ lấy tiền rồi làm việc, chính là Kiếm Nữ đã sai chúng ta làm.”
“Kiếm Nữ? Là một nữ nhân rẻ tiền sao?” Hạ Thiên hơi ngạc nhiên: “Ai lại dùng cái tên đó chứ?”
(Kiếm đồng âm với Tiện trong tiếng Trung)
“Là nàng?” Triệu Thanh Thanh sửng sốt, sau đó nhanh chóng giải thích: “Sư phụ, không phải tiện nhân kia rồi. Mặc dù nữ nhân kia rất rẻ mạt, nhưng tên của nàng là Kiếm Nữ. Thực ra đó là nghệ danh, nàng đã từng diễn một vai như vậy, sau đó vì nhân vật này nổi tiếng, nên nàng đã dứt khoát đổi thành nghệ danh này.”
Nói đến đây, Triệu Thanh Thanh lại nhìn về phía bọn bắt cóc: “Tại sao nữ nhân đó lại muốn bắt cóc ta?”
“Nàng, nàng chỉ yêu cầu chúng ta trói ngươi lại mang về, sau đó để chúng ta, để chúng ta chuẩn bị cho ngươi một vụ bê bối, chẳng hạn như các loại hình ảnh khiêu dâm…” Đúng lúc này, bọn bắt cóc lại kêu thảm lên một tiếng: “Nhanh, xin các ngươi, nhanh cứu ta...”
“Sư phụ, đầu ta rất choáng váng, hay chúng ta đi trước thôi, nữ nhân đó, qua một khoảng thời gian nữa ta sẽ đi tìm nàng ta tính sổ... A, đúng rồi, sư phụ, trong xe của ta có một cái va li, ngươi giúp ta lấy ra.” Triệu Thanh Thanh không muốn tiếp tục hỏi nữa. Bây giờ đối với nàng mà nói, vụ bắt cóc chỉ là chuyện nhỏ. Sau khi nói xong lời đó, nàng lại cảm thấy choáng váng, sau đó lại hôn mê bất tỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận