Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1642. Ngươi thực sự là hố chết ta rồi!

“Chồng, anh đừng làm loạn nữa, trước tiên anh tự mình đi tìm chỗ chơi đi, ta không muốn từ chức cũng không muốn nghỉ, ta thích làm việc.” Lam Y Nhân bất đắc dĩ: “Tối nay ta xong việc thì gọi điện cho anh nhé.”
“Vợ Tiểu Y Y, nàng thật sự thích công việc này sao?” Hạ Thiên nhìn Lam Y Nhân, có phần ngạc nhiên.
“Đương nhiên là thật rồi, một ngày không làm gì thì rất nhàm chán.” Kỳ thật Lam Y Nhân không phải nói dối, nàng quả thật thích có chút việc để làm.
Mà nàng cũng am hiểu mấy loại chuyện quản lý công ty.
“Được rồi, ta tìm Bối nha đầu kia chơi, nàng ấy dám trốn việc, nhất định là không thích đi làm.” Hạ Thiên lẩm bẩm, hắn quyết định đi tìm Tô Bối Bối.
Tuy Tô Bối Bối bỏ chạy, nhưng nếu như hắn thật sự muốn tìm nàng thì vẫn có thể tìm được, trong không khí khắp nơi đều là mùi của Tô Bối Bối, hắn rất dễ dàng có thể tìm được nàng.
“À, Hạ Thiên, ngươi có thể giúp ta một việc được không? Ta đã hứa với Loan Loan sẽ cho nàng ấy một chai Tiểu Mỹ Nhân phiên bản giới hạn gì đó...” Lúc này, Kiều Đông Hải đã không nhịn được mà nói.
“A, không thành vấn đề, vợ Tiểu Y Y, nàng cho hắn một chai đi.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ta đi trước đây.”
Hạ Thiên nói đi là đi, nhưng lần này lại chạy vào phòng ngủ trước, sau đó từ cửa sổ phòng ngủ nhảy ra ngoài, mà đây chính là tuyến đường lúc trước Tô Bối Bối lựa chọn.
Đối với phong cách này của Hạ Thiên, Lam Y Nhân đã không cảm thấy kỳ lạ, mà Kiều Đông Hải cũng cảm thấy rất bình thường, hắn nhìn về phía Lam Y Nhân, mở miệng nói: “À, xin chào, tôi là Kiều Đông Hải, anh trai của Kiều Tiểu Kiều, ừm, không biết ngươi có nghe nói qua không, Kiều Tiểu Kiều cũng giống như cô, đều là người của Hạ Thiên...”
“Kiều tiên sinh, ta hiểu ý ngươi rồi.” Trong giọng nói của Lam Y Nhân ít nhiều có chút bất đắc dĩ: “Thời gian ta quen được chồng ta tương đối ngắn, đối với chuyện của chàng ấy cũng biết không nhiều lắm, nhưng tình huống cơ bản vẫn hiểu rõ đôi phần.”
Lam Y Nhân dừng một chút, lại nói: “Kiều tiên sinh, mời ngươi và vị tiểu thư kia ngồi xuống trước, ta gọi điện thoại hỏi thử, kỳ thật sáng nay ta mới tới Giang Hải, mới bắt đầu làm việc ở đây mấy tiếng trước, còn chưa hiểu rõ tình huống trong tập đoàn Thần Y, nhưng chỉ cần công ty có loại sản phẩm đó, nhất định sẽ mau chóng mang tới cho ngươi.”
“Được rồi, cám ơn...” Kiều Đông Hải nói tới đây, mới nhớ ra không biết nên xưng hô thế nào: “Khụ, xin lỗi, xin hỏi gọi ngươi như thế nào thì mới thích hợp?”
“A, ta là Lam Y Nhân, Lam trong màu lam, Y Nhân trong Y Nhân Các.” Lam Y Nhân cười nhạt.
“A, Y Nhân Các.” Kiều Đông Hải như hiểu ra: “Lam tiểu thư, cô và Hạ Thiên thật đúng là rất có duyên, tóm lại cảm ơn Lam tiểu thư trước.”
Kiều Đông Hải kéo Loan Loan ngồi xuống sô pha bên cạnh, còn Lam Y Nhân thì bắt đầu gọi điện thoại, trong lòng lại nói thầm, xem ra Kiều Đông Hải kia cũng biết chuyện của Hạ Thiên và Y Tiểu m.
Mà giờ phút này, Hạ Thiên đang trên đường tìm kiếm tung tích của Tô Bối Bối, sở dĩ hắn muốn đi tìm Tô Bối Bối, không chỉ vì vóc người của Tô Bối Bối đẹp, cũng không chỉ vì hiện tại Lam Y Nhân không chơi với hắn, còn vì Hạ Thiên nhớ tới một chuyện, đó chính là lần tẩy tuỷ thứ hai.
Vốn dĩ Hạ Thiên cảm thấy mình có thể không ngừng tẩy tủy cho Lam Y Nhân, sau đó không ngừng hấp thu công lực, nhưng phương pháp đó đã thất bại, sau đó Hạ Thiên lại cảm thấy, có lẽ qua một thời gian, còn có thể tẩy tủy lần thứ hai cho Lam Y Nhân, nhưng việc này cần có thời gian, mà trên thực tế, hiện tại Hạ Thiên có một đối tượng để thực hành tốt hơn, chính là Tô Bối Bối.
Phải biết, từ lần trước tẩy tủy cho Tô Bối Bối đến bây giờ, cũng đã mười hai năm, nếu suy đoán của hắn là đúng, muốn lần nữa tẩy tủy cho Tô Bối Bối nhất định là không có vấn đề.
“Người có bộ dáng xinh đẹp, sẽ có nhiều công dụng lớn như thế.” Hạ Thiên lẩm bẩm, trước kia vóc người của Tô Bối Bối không đẹp thì hắn chỉ thích gây phiền toái, hiện tại bề ngoài của nàng ấy đã trở nên tốt hơn, mọi thứ sẽ không giống vậy.
Nếu Tô Bối Bối biết suy nghĩ của Hạ Thiên, chắc chắn sẽ muốn giết hắn.
Nhưng trên thực tế, hiện tại tâm trạng của Tô Bối Bối khá tốt.
Bây giờ, nàng đang uống cà phê một mình.
Trước đó, ở trong văn phòng thấy Hạ Thiên đánh người xong chuẩn bị tiến vào, nàng đã quyết định rút lui, vì nàng cảm thấy tạm thời cách Hạ Thiên xa một chút thì tốt hơn, chờ tên lưu manh kia tìm được mỹ nữ khác, nói không chừng sẽ không còn hứng thú gì đối với nàng.
Sau khi trực tiếp chạy trốn từ phòng ngủ, Tô Bối Bối tìm một quán cà phê cách tòa nhà Thần Y mấy cây số, nhàn nhã uống cà phê, nàng đột nhiên cảm thấy, chỉ cần làm Tô đại tiểu thư thuần túy sẽ tốt hơn, làm tổng giám đốc tập đoàn Thần Y gì chứ, thật sự quá mệt mỏi.
“Chị họ ơi chị họ, ngươi thật sự là hố ta rồi.” Tô Bối Bối bắt đầu chửi thầm Diệp Mộng Oánh trong lòng, chị họ nhờ nàng quản lý công ty thì thôi đi, còn không mang tên biến thái kia đi, hiện tại hại nàng bị tên háo sắc kia để mắt đến.
“Mỹ nữ, ngồi một mình à?” Lúc này, một người đàn ông ngồi xuống đối diện với Tô Bối Bối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận