Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1830. Buông tay

"Vợ Y Y, Thanh Thanh đâu?" Hạ Thiên kỳ quái hỏi.
"Đi rồi." Y Tiểu Âm trả lời vấn đề của Hạ Thiên, "Đi kinh thành."
"Ồ." Hạ Thiên cũng không tiếp tục hỏi nữa, với hắn thì chuyện đó hiển nhiên cũng không phải chuyện lớn gì.
"Ta đã hỏi thăm một chút chuyện vụ nổ, cảnh sát đang điều tra, giám sát xung quanh đều bị hủy, bọn hắn không biết chúng ta đã từng đến nơi đó." Y Tiểu Âm lại mở miệng nói: "Nhưng xe của Triệu Thanh Thanh ngừng ở bên ngoài có thể sẽ gây nên chú ý, ngươi có thể sai người xử lý một chút, hoặc ta trực tiếp sai người xử lý."
"Vợ Y Y, nàng sai người của ngươi tự xử lý là được." Hạ Thiên thuận miệng nói.
Về phần Y Tiểu Âm sai ai xử lý và xử lý như thế nào thì Hạ Thiên không quan tâm chút nào. Bây giờ, hắn đang tương đối quan tâm một chuyện khác.
"Vợ Y Y, trưa nay chúng ta đi đâu ăn cơm đây?" Hạ Thiên rất chăm chú hỏi.
"Khách sạn có cơm ăn." Y Tiểu Âm tức giận nói.
"Vợ Y Y, những thứ đó không thể ăn, hay chúng ta ra ngoài tìm chỗ ăn đi." Hạ Thiên cười một tiếng, "Nhưng nếu nàng không muốn ăn cơm thì chúng ta có thể ở lại khách sạn, cùng nhau luyện công cũng được."
"Ngươi muốn đi đâu ăn cơm?" Y Tiểu Âm trực tiếp hỏi.
"Vợ Y Y, nàng muốn đi đâu thì chúng ta đi đến đó." Hạ Thiên trả lời.
"Vậy đi thôi." Y Tiểu Âm quyết định đi ra ngoài, nếu còn ở trong phòng, người này sẽ không ngừng có ý đồ xấu.
Thật ra bây giờ vẫn còn sớm, mới có mười một giờ, nhưng đi ăn cơm trưa cũng không phải là không thể được.
Y Tiểu Âm đi ra khỏi phòng khách sạn, Hạ Thiên theo sau dùng tay ôm vòng eo mềm mại của nàng.
"Buông tay ra." Giọng nói của Y Tiểu Âm rất bình tĩnh, nhưng lại rất kiên quyết.
"Ừm." Hạ Thiên buông tay ra.
Một giây đồng hồ sau, hắn lại ôm vào.
"Ngươi nhất định muốn ta bỏ ngươi một mình ở nơi này sao?" Y Tiểu Âm hơi tức giận nói.
"Vợ Y Y, không phải vừa rồi ta rất nghe lời buông tay ra sao?" Hạ Thiên vô tội hỏi, vợ Y Y chỉ nói hắn buông tay, nhưng không nói không cho hắn tiếp tục ôm.
"Bây giờ cũng buông tay!" Y Tiểu Âm tức giận nói.
Y Tiểu Âm dừng một chút, lại bổ sung một câu: "Không có lệnh của ta, không được động tay động chân với ta!"
"Vợ Y Y, chuyện đó không thể được, vạn nhất nàng gặp nguy hiểm thì sao?" Hạ Thiên lại nói tiếp, "Lại nói, ta là chồng của nàng, ta có thể ôm nàng, không cần nàng đồng ý."
"Ngươi có biết, cho dù ngươi là chồng ta, nhưng ta không cho ngươi chạm vào ta thì ngươi cũng không thể chạm vào ta hay không?" Y Tiểu Âm hừ nhẹ một tiếng.
"Hả, chuyện đó ta thật không biết." Hạ Thiên trả lời rất thành thật, nhưng hắn vẫn tiếp tục ôm Y Tiểu m.
Y Tiểu Âm muốn sụp đổ, nàng thật muốn ném Hạ Thiên ở đây một mình, còn nàng thì chạy đến nơi khác, nhưng vấn đề ở chỗ, lần này là nàng chủ động tới tìm Hạ Thiên, muốn gặp Hạ Thiên.
Nếu nàng thật chạy mất, nàng lo lắng chuyện sẽ trở nên loạn hơn.
"Đã mười mấy năm qua, ngươi không thể trở nên bình thường một chút sao?" Y Tiểu Âm không nghĩ ra, những nữ nhân ở với Hạ Thiên đều rất bình thường, vì sao nàng luôn cảm thấy, những năm qua, Hạ Thiên càng ngày càng trở nên không bình thường chứ?
Trước kia còn có thể nói vì hắn ở trên núi thời gian dài, hắn bị mấy sư phụ kia dạy linh tinh vớ vẩn, nhưng bây giờ, chuyện này nên giải thích thế nào?
"Vợ Y Y, ta vẫn rất bình thường." Hạ Thiên lại không đồng ý đối với chuyện này, "Nàng mới là không bình thường. Ừm, thật ra thì Muội muội chân dài nói nếu nàng như vậy nên đánh một trận, vợ Nữ Hoàng cũng nói nàng quá không nghe lời, nhưng các nàng lười quản nàng, nếu không thì các nàng đã sớm đến đánh nàng."
Vừa nghe đến đây, Y Tiểu Âm lập tức hiểu được.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong số những nữ nhân của cái tên này cũng có rất nhiều người không bình thường. Ví dụ như Dạ Ngọc Mị kia, chính là người không bình thường nhất, mà tên háo sắc này mê luyến Dạ Ngọc Mị nhất, thời gian đi cùng với nàng ấy chắc chắn là nhiều nhất, vậy đương nhiên cũng trở nên càng không bình thường.
"Được rồi, chúng ta xuống lầu đi." Y Tiểu Âm vẫn từ bỏ, Hạ Thiên không nói đạo lý, nàng chỉ có thể chạy trốn thật xa, hoặc chỉ có thể để cho hắn làm càn như vậy.
Cứ như vậy, Hạ Thiên ôm Y Tiểu Âm đi vào thang máy, thang máy một đường đi xuống, cho tới khi đến lầu một của khách sạn, sau đó Hạ Thiên tiếp tục ôm Y Tiểu Âm đi ra ngoài.
"Vợ Y Y, trưa nay nàng muốn ăn cái gì?" Lúc này, Hạ Thiên mở miệng hỏi.
"Tìm chỗ vắng người là được." Y Tiểu Âm thuận miệng nói.
"Được." Hạ Thiên một dáng vẻ rất nghe lời vợ nói.
Mấy phút sau.
Trong một nhà hàng nào đó.
Y Tiểu Âm trừng mắt Hạ Thiên, bộ dáng rất muốn đánh nhau với hắn, nàng cảm thấy người này tuyệt đối là cố ý.
"Không phải nói ngươi tìm chỗ vắng người sao?" Y Tiểu Âm tức giận hỏi, nơi này thật ra nhìn qua rất cao cấp, đại sảnh tráng lệ, không gian rất lớn, nhưng vấn đề chính là, người tuyệt đối không ít.
Nơi này, giữa trưa rõ ràng là có tiệc cưới, cách đó không xa, cô dâu cũng đã ở đây, nhưng vì không đặt bao hết nên khách bình thường cũng có thể đi vào ăn cơm.
"Vợ Y Y, chúng ta vừa có thể ăn cơm vừa nhìn người khác kết hôn, rất thú vị." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Nếu nàng cảm thấy chơi không vui thì chúng ta sẽ thuận tiện kết hôn luôn cho vui."
Hạ Thiên cười nói: "Vợ Y Y, thật ra kết hôn rất thú vị, kết hôn xong là chúng ta có thể đi động phòng, động phòng sẽ rất vui."
Bạn cần đăng nhập để bình luận