Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2220. Nghịch tiên hội

Hạ Thiên không sợ bất kỳ kẻ nào, cũng không sợ bất cứ tu tiên giả nào, nhưng có một số chuyện hắn bắt buộc phải hiểu rõ. Cho nên hắn dễ dàng để cho Tửu Nhi đi về cùng mình, chính là muốn nhìn xem liệu hắn có thể dẫn dụ tu tiên giả ở dị giới sử dụng nghịch thiên bát châm kia hay không.
Trước khi chưa xác định được tu tiên giả kia là địch hay là bạn, Hạ Thiên cảm thấy cần phải chuẩn bị một chút, đây cũng là lần đầu tiên hắn có chuẩn bị trước, dù sao thì hắn cũng không muốn tái diễn lại cuộc gặp gỡ đầy bối rối với Vấn Thiên Quân.
...
Lúc này, Tiên Vân đại lục.
Cơ Thị Hoàng Triều bất ngờ liên hợp với Phiêu Miểu Tiên Môn và hàng trăm môn phái tu tiên lớn nhỏ, đồng thời tung ra một tin tức nặng ký. Để chào mừng ngày quốc khánh ba ngàn năm của Cơ Thị Hoàng Triều, Nữ Hoàng Cơ Thanh Ảnh và Phiêu Miễu Tiên Tử Nguyệt Thanh Nhã đã quyết định tổ chức một sự kiện hết sức trọng đại cho tất cả tu tiên giả trên khắp Tiên Vân đại lục, nhằm bồi dưỡng những tân binh ở tu tiên giới, vì Cơ Thị Hoàng Triều và Tiên Vân đại lục mà tạo ra một cục diện hoàn toàn mới.
Sự kiện trọng đại này tạm thời được đặt tên là “Nghịch Tiên Hội”, lấy ý nghĩa “Thuận thì phàm, nghịch thì tiên”. Sự kiện lớn này được chia thành ba phần, đó là an thiên hội, vấn thiên hội và nghịch thiên hội. Nội dung cụ thể là gì đều chưa công bố, nhưng mỗi sự kiện đều có những phần thưởng vô cùng phong phú, chắc chắn sẽ khiến tất cả các tu sĩ hài lòng. Lễ khai mạc của sự kiện lớn này là ở cố đô của Cơ Thị Hoàng Triều, nhưng địa điểm tổ chức lại được chọn từ toàn bộ Tiên Vân đại lục. Sự kiện bắt đầu vào tháng chín và kéo dài trong vòng ba tháng. Phần thưởng sẽ được phát vào cuối mỗi tháng, sẽ còn nhiều hơn nữa vào lúc tổng kết đại hội cuối năm, trực tiếp ban thưởng đan dược cực phẩm, phân lượng của nó đủ để trực tiếp khiến một người phàm thăng cấp lên cảnh giới Phân Thân kỳ, không thể nói là không phong phú.
Khi tin tức này được truyền ra, toàn bộ Tiên Vân đại lục đều sôi trào, bất kể là tu tiên giả hay người phàm, thậm chí một số yêu tộc đều đang nghị luận chuyện này, rất nhiều thế lực cũng rục rịch ngóc đầu dậy.
Tất nhiên, đánh giá về sự kiện này cũng có nhiều ý kiến khen chê trái chiều. Trong những năm gần đây, Cơ Thị Hoàng Triều vẫn luôn bành trướng chinh chiến, gần như đã chiếm đoạt hết tất cả các quốc gia lớn nhỏ trên Tiên Vân đại lục. Tất nhiên là những nước nhỏ đó bị thâu tóm sẽ không cam tâm thất bại, bọn hắn cho rằng sự kiện này là để thể hiện công lao và sức mạnh của Cơ Nữ Hoàng.
Bọn hắn đang nghĩ đến lúc đó sẽ tham dự phá hỏng sự kiện. Cũng có một số môn phái tu tiên cảm thấy sự kiện này là do Phiêu Miểu Tiên Mônchỉ đạo, mục đích là để thống nhất thế lực tiên môn rồi đoạt quyền nói chuyện, từ đó thống trị toàn bộ tu tiên giới. Dù sao thì gần đây Phiêu Miểu Tiên Mônvẫn đang làm những chuyện này. Tuy nhiên vẫn còn có một vài tông môn truyền thừa lâu đời không nể mặt nàng, cho nên mới muốn làm Cơ Thị Hoàng Triều thành trò hề như vậy.
Còn có...
Tất nhiên, những chuyện liên quan đến việc lớn và những chuyện ồn ào hỗn loạn đều không có nửa xu quan hệ tới Hạ Lãnh. Kể từ khi Thiên Mị thẩm vấn xong phó môn chủ ngoại môn của Ngự Tiên tông, nàng và Mộc Hàm cũng có chút lải nhải. Thậm chí hai người còn quay trở lại đảo Thần Tiên rồi bàn bạc với đám người Nguyệt Thanh Nhã và Cơ Thanh Ảnh suốt một ngày đêm, sau đó tuyên bố đã bị hủy bỏ.
Hạ Lãnh không hiểu rốt cuộc các mẹ của hắn đang muốn làm gì, sau mấy lần mở miệng hỏi, Mộc Hàm chỉ cười nói với hắn một câu: “Ngươi cứ bận chuyện của mình là được rồi, những chuyện khác không cần hỏi.”
Thế là Hạ Lãnh lại lặng lẽ dẫn theo A Cửu, Tiêu Tú Nhi và Phong Thiên Linh rời khỏi Ngự Tiên tông, bắt đầu cuộc hành trình đi về phía bắc.
“Công tử, không phải chúng ta nên trở về Lam Kinh trước sao?” Trong xe ngựa, Tiếu Tú Nhi bĩu môi, hơi khó hiểu hỏi: “Chuyện lớn như vậy, Hoàng… nên lo lắng mới đúng, về tình về lý sẽ muốn chúng ta trở về.”
Hạ Lãnh lườm Tiêu Tú Nhi một cái, thản nhiên nói: “Ngươi còn biết lý lẽ nữa sao?”
“Công tử, lời này của ngươi khiến cho Tú Nhi có chút đau lòng.” Tiêu Tú Nhi bất mãn trừng Hạ Lãnh: “Sao ta lại không biết lý lẽ, ta cũng đọc sách mấy năm đấy.”
Lúc này, A Cửu mới giải thích: “Tin tức này quá kinh người. Trong ngoài Cơ Thị Hoàng Triều đều có sóng ngầm phun trào. E rằng nếu như công tử trở về sẽ rơi vào trong vòng xoáy tranh đấu, còn không tốt bằng tiêu diêu tự tại ở bên ngoài.”
“Nhưng chuyện như này… Không phải là công tử không chiếm được thứ gì.” Tiêu Tú Nhi chỉ xúc động lên tiếng bất bình thay Hạ Lãnh. Trong nhận thức của nàng, Hạ Lãnh chính là hoàng tử sẽ kế thừa ngôi vị trong tương lai. Kết quả lại là suốt ngày đi du đãng ở bên ngoài, hoàn toàn không xuất hiện trước tầm mắt của các vương công đại thần, chuyện này có thể rất là không ổn.
“Đầu óc của ngươi vốn không tốt, nên tiết kiệm sức lực, đừng tự làm khổ mình.” Hạ Lãnh thuận miệng khuyên một câu, sau đó chỉ vào Phong Thiên Linh nói: “Ngươi hãy học nàng một chút đi, không biết không nói, hết mức im lặng. Đây mới là hiểu rõ lý lẽ và tình hình.”
“Ta nghe không hiểu các ngươi đang nói cái gì.” Phong Thiên Linh hơi xấu hổ mà cười nói: “Cho nên cũng không biết nói gì cho phải.”
“Hừ! Tiểu Linh Nhi, ta không thèm để ý tới bọn hắn nữa.” Tiêu Tú Nhi ôm lấy Phong Thiên Linh, liếc mắt nhìn Hạ Lãnh.
Lúc này, ánh mắt của Tiêu Cửu đột nhiên ngưng lại, ghìm ngựa dừng xe, nói với đám người Hạ Liệt: “Công tử, phía trước có chuyện.”
“Không thể nào, lại gặp phải cướp sao?” Tiêu Tú Nhi vô thức kêu lên: “Chẳng lẽ số chúng ta đi ra ngoài thì nhất định phải gặp cướp sao?”
Hạ Lãnh kéo màn xe xuống, hắn nhìn thấy ở phía trước đao quang kiếm ảnh không ngừng, còn có nhiều tiếng hô quát khác nhau liên tiếp vang lên, hắn không khỏi nhíu mày.
Đây không phải là gặp cướp, mà là gặp phải một cuộc quyết đấu. Chỉ có điều không biết đây là người trong giang hồ hay tu tiên giả, nhưng hắn đoán chắc là có liên quan đến sự kiện lớn trong tin đồn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận