Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3642: Những lời ngươi nói đều là sự thật

Lại có thêm một đám người không biết từ nơi nào xuất hiện.
Bọn họ mang theo máy quay phim, máy chụp ảnh chụp lia lịa Dịch Đại Sơn đang nằm trên mặt đất.
“Ta là Trần Xảo Xảo, phóng viên của Daily Business News.”
Một nữ phóng viên tay cầm micro hướng về phía Lam Y Nhân: “Xin hỏi ngươi chính là người phụ trách của chi nhánh tập đoàn Thần Y ở Thiên Hải?”
“Gần đây, sản phẩm của công ty các ngươi xuất hiện rất nhiều vấn đề nghiêm trọng về chất lượng. Có không ít người sau khi sử dụng xong thì xuất hiện hiện tượng bị hủy dung, xin hỏi ngươi định xử lý như thế nào?”
“Bây giờ, có khách hàng tiêu dùng đến cửa yêu cầu một lời giải thích từ phía công ty của các ngươi bị trúng độc bỏ mình, xin hỏi các ngươi giải thích như thế nào?”
“Còn nữa…”
Nữ phóng viên này hiển nhiên có chuẩn bị mà đến, mỗi vấn đề đặt ra đều rất bén nhọn, không cho Lam Y Nhân có khe hở để trả lời.
Những người đi theo Dịch Đại Sơn tất nhiên không buông tha cho cơ hội ồn ào.
Người nào cũng cầm điện thoại quay chụp, miệng còn hô to khẩu hiệu thống nhất:
“Tập đoàn Thần Y chuyên bán hàng giả, xem mạng người như cỏ rác, thiên lý bất dung.”
“Tập đoàn Thần Y chuyên bán hàng giả, xem mạng người như cỏ rác, thiên lý bất dung.”
“Tập đoàn Thần Y chuyên bán hàng giả…”
Lam Y Nhân biết nhất định có người đang lên kế hoạch bôi nhọ tập đoàn Thần Y, cắt đứt khả năng phát triển của công ty ở thành phố Thiên Hải.
“Các ngươi đến đúng lúc nhỉ, giống như sớm biết nơi này sẽ có tin tức lớn.” Lam Y Nhân bình tĩnh nhìn nữ phóng viên trước mắt, cười hỏi một câu.
Nữ phóng viên nhướng mày, lập tức đáp: “Vị nữ sĩ này, mời ngươi trực tiếp trả lời câu hỏi của ta, đừng lẫn lộn trọng điểm. Chúng ta đến tham gia đại hội thương mại được tổ chức cùng tầng lầu, vừa lúc gặp phải chuyện nơi này, cho nên mới đến phỏng vấn một câu. Nhân tiện, tin tức này sẽ được phát trực tiếp trên mạng, chỉ trì hoãn khoảng một phút, ngươi có thể suy nghĩ trả lời vấn đề ta như thế nào.”
Sắc mặt Lam Y Nhân lạnh lại: “Được, cái bẫy này của các ngươi đúng là từng vòng đan xen, sợ tập đoàn Thần Y không chết.”
“Ngươi đang nói xấu tính công chính của người làm truyền thông chúng ta, mời ngươi thu lại câu nói này, đồng thời xin lỗi ta và tất cả những người làm truyền thông.” Sắc mặt Trần Xảo Xảo cứng đờ, lời lẽ càng thêm chính nghĩa: “Còn nữa, sản phẩm công ty các ngươi xảy ra vấn đề, đây là sự thật. Bây giờ có người độc phát thân vong ở công ty các ngươi, đây cũng là sự thật.”
“Có phải sự thật hay không, cái này cần phải điều tra mới được.” Lam Y Nhân lạnh nhạt nói.
Trần Xảo Xảo nghe xong, lập tức phản bác lại: “Ý của ngươi là chúng ta ngụy tạo tin tức sao? Chẳng lẽ truyền thông đều tung tin đồn nhảm? Những người bị hại kia cũng đều là giả mạo? Vừa rồi, người độc phát thân vong kia cũng là làm bộ? Tập đoàn Thần Y các ngươi hoàn toàn vô tội?”
“Không sai.” Lúc này Hạ Thiên bước ra, lười biếng nói: “Những lời ngươi nói đều là sự thật.”
Hai mắt Trần Xảo Xảo mở to lên, tức giận nói: “Ngươi không nghe ra được ta đang phản bác sao?”
“Những gì mà ngươi nói vừa nãy đều là sự thật, không cần phải phản bác gì cả.” Hạ Thiên nói: “Cho dù ngươi nhận tiền cố tình đến bôi nhọ tập đoàn Thần Y, nhưng nể tình những lời nói thật của ngươi vừa nãy, ta không đánh ngươi.”
Trần Xảo Xảo bó tay: “Vị tiên sinh này, ngươi đang cố ý giả ngu sao? Không nói trước sản phẩm công ty ngươi có vấn đề, vừa rồi có người uống trà ở công ty các ngươi, trực tiếp độc phát thân vong. Việc này mọi người tận mắt nhìn thấy, ngươi không phải nói chúng ta nói bừa chứ?”
“Ai nói hắn ta chết rồi?” Hạ Thiên hỏi lại.
Trần Xảo Xảo cảm thấy người trước mắt đúng là không biết nói lý, lập tức chỉ vào Dịch Đại Sơn đang nằm dưới đất, quát lớn với Hạ Thiên: “Hô hấp không còn, tim cũng ngừng đập, còn phun nhiều máu như thế, ngươi mở mắt vẫn còn bịa đặt được sao?”
“Mở mắt bịa đặt chính là các ngươi.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Hắn ta chết hay không, thử một lần thì biết thôi.”
“Ngươi, ngươi muốn làm gì?” Trần Xảo Xảo nhìn thấy Hạ Thiên cách Dịch Đại Sơn càng lúc càng gần.
Hạ Thiên cũng không thèm phản ứng nàng ta, bước thẳng đến trước mặt Dịch Đại Sơn. Có người muốn ngăn cản Hạ Thiên nhưng bị hắn tiện tay đẩy ra xa mấy mét.
“Đồ ngu ngốc, ta cho ngươi ba giây, lập tức nói rõ ràng mọi việc.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nếu không, ta sẽ cho ngươi chết thật ở đây luôn.”
“Ngươi… người ta chết rồi cũng không buông tha sao?” Trần Xảo Xảo trợn mắt, lập tức nói: “Quay phim đâu, mau quay lại gương mặt ghê tởm của hắn cho ta. Ta nhất định phải cho tất cả mọi người thấy rõ… A, chuyện gì xảy ra vậy?”
Nhân viên quay phim cũng phát mộng, bởi vì máy móc đột nhiên hỏng, cái gì cũng không sử dụng được nữa.
“Không đứng dậy đúng không? Vậy thì đừng đứng dậy nữa.” Giữa ngón tay Hạ Thiên sáng lên ngân châm, chậm rãi đâm tới Dịch Đại Sơn đang chết.
“Dừng tay.” Lúc này lại có người lao đến, nắm chặt tay Hạ Thiên: “Ngươi muốn làm gì?”
Lam Y Nhân nhìn người vừa đến, lại càng hiểu rõ hơn chuyện hôm nay.
“Ồ, là Hội trưởng hiệp hội cổ y Nam Cung Vũ tiên sinh.” Trần Xảo Xảo nhìn người đến, ánh mắt không khỏi sáng lên, lập tức tiến lên nói rõ tình huống: “Ngài đến vừa kịp lúc, người của tập đoàn Thần Y đã bức tử người khác, thậm chí còn không buông tha cho thi thể.”
Năm nay Nam Cung Vũ được bảy mươi tuổi nhưng bảo dưỡng không tệ, ngoại trừ râu ria hoa râm, cả người giống như nam nhân hơn bốn mươi mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận