Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3206: Ngươi không có tư cách làm tiểu đệ của ta

Chiếc du thuyền chậm rãi di chuyển.
Đa số du khách bình thường đều không cảm nhận được điều gì bất thường, vẫn vui chơi cười đùa như cũ, hưởng thụ đoạn đường dài khó có được.
Đám phú hào tầng cao nhất vẫn còn sợ hãi trong lòng.
Ban đầu, bọn họ đều nhận được lời mời đến đảo Cuồng Hoan, đến vui chơi trên hòn đảo huyền thoại này.
Kết quả còn chưa đến đảo Cuồng Hoan, bọn họ đã gặp phải sự việc như thế.
Điều này cũng làm cho bọn họ thoáng bình tĩnh lại một chút, nói rõ chuyến đi đến đảo Cuồng Hoan không đơn giản, lúc nào cũng có nguy hiểm đến tính mạng.
Trong đó có không ít phú hào lo lắng cho cái mạng nhỏ của mình, đã nghĩ đến chuyện đánh trống lui quân, chuẩn bị thương lượng với thuyền trưởng thay đổi hướng đi.
Ngô Chính Nghiệp vừa sợ hãi vừa hưng phấn.
Đến hôm nay hắn ta mới nhận ra cuộc sống ăn chơi sa đọa, nhục dục trước đây quá nhàm chán và tẻ nhạt, hiện tại trong lòng hắn ta dâng lên một niềm phấn khích khó tả, dĩ nhiên điều hắn ta lo lắng nhất vẫn là cái mạng nhỏ của mình.
Thịnh tam gia là cha của hắn ta cố ý mời đến làm bảo tiêu cho hắn ta. Kết quả, ngay từ ban đầu đã không thấy tung tích của ông ta đâu.
Vì vậy, muốn giữ mạng chỉ có thể dựa vào người trước mặt.
Ngô Chính Nghiệp một lần nữa nhìn Hạ Thiên, vô cùng cung kính nói: “Hạ đại ca, cảm tạ ơn cứu mạng của ngươi, tiểu đệ cảm kích vô cùng. Sau khi về nước, ta nhất định sẽ hồi báo.”
“Ngươi đừng có ăn nói lung tung, ta không phải đại ca của ngươi.” Hạ Thiên nói: “Ngươi không có tư cách làm tiểu đệ của ta.”
Ngô Chính Nghiệp phát hiện những lời hắn ta muốn nói bị chặn lại, không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng hắn ta vẫn quyết định tiếp tục lôi kéo làm quen: “Ha ha, nếu ngươi không chê, chúng ta có thể kết giao bằng hữu. Dù sao nhiều bạn nhiều đường mà.”
“Ngươi không xứng kết giao bằng hữu với ta.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Ta xử lý nữ nhân xấu xí kia bởi vì nàng ta khiến ta khó chịu, chẳng có nửa xu quan hệ với ngươi, ngươi không cần cảm ơn ta.”
Cuộc trò chuyện xem như chết rồi. Ban đầu, Ngô Chính Nghiệp cũng không phải là người có tính cách có thể gợi chuyện phụ họa người khác, nhất thời trong lòng cũng dâng lên sự bất mãn.
“Ngươi tốt nhất đừng nên làm phiền hắn, nếu không, ngươi sẽ bị hắn ném thẳng vào biển đấy.”
Lúc này, tác dụng của Hứa Kiều Na đã phát huy. Nàng ta nói với Ngô Chính Nghiệp: “Tên gia hỏa đó, ngoại trừ vợ của hắn, cũng chỉ có nữ nhân xinh đẹp mới có thể tiếp cận.”
Nữ nhân xinh đẹp?
Ngô Chính Nghiệp chớp mắt, nghĩ đến một suy nghĩ không tồi.
“Mặc dù ta không biết ngươi đang suy nghĩ chuyện gì, nhưng ta khuyên ngươi nên bỏ suy nghĩ đó đi.” Hứa Kiều Na nhìn biểu hiện của Ngô Chính Nghiệp, trong nháy mắt đoán được hắn ta muốn làm gì, lập tức nhắc nhở: “Đám dung chi tục phấn mà ngươi tiếp xúc hoàn toàn không lọt nổi mắt xanh của hắn đâu, ngược lại còn khiến cho tâm trạng của hắn khó chịu.”
Ngô Chính Nghiệp cảm thấy lạ, nhỏ giọng hỏi: “Hứa tiểu thư, chẳng lẽ ngươi và hắn là…”
“Ngươi đừng có đoán mò, ta và hắn hoàn toàn không phải loại quan hệ đó.” Hứa Kiều Na lắc đầu, phủi sạch quan hệ: “Hắn cũng chướng mắt ta. Đám nữ nhân mà ngươi quen biết ngay cả ta cũng không sánh bằng, ngươi nên từ bỏ suy nghĩ đó đi. Hắn hoàn toàn không giống như ngươi đã nghĩ đâu.”
Ngô Chính Nghiệp có chút cảm thán: “Hứa tiểu thư quốc sắc thiên hương, thế gian hiếm thấy. Đám nữ nhân mà ta biết, ngay cả một phần mười của ngươi cũng không sánh bằng.”
“Ngươi đừng nịnh nọt ta nữa.” Hứa Kiều Na nhìn Ngô Chính Nghiệp, nhỏ giọng nói: “Muốn tạo mối quan hệ tốt với Hạ Thiên, quan trọng nhất không phải là làm sao để lấy lòng, mà là thuận theo ý của hắn, tận lực ít phiền hắn.”
“Mặc dù ta không biết cái gì là tuyệt thế mỹ nữ, nhưng trên thuyền thật sự có một vị tiểu thư cực kỳ xinh đẹp, có thể giới thiệu cho Hạ tiên sinh làm quen.” Ngô Chính Nghiệp cố ý lớn tiếng nói cho Hạ Thiên nghe: “Tuy nói có khả năng mạo phạm Hứa tiểu thư, nhưng dung mạo của nàng ấy đích thật cao hơn Hứa tiểu thư một bậc.”
“Hạ Thiên không cảm thấy hứng thú đâu.” Sắc mặt Hứa Kiều Na trong nháy mắt trở nên khó coi. Ngô Chính Nghiệp này muốn bỏ qua nàng, trực tiếp liên hệ với Hạ Thiên.
Hạ Thiên đột nhiên xuất hiện trước mặt Ngô Chính Nghiệp, ngồi xổm trên mặt bàn, cười hỏi: “Nữ nhân mà ngươi nói ở đâu?”
“Nàng đang ở tầng thứ năm.” Ngô Chính Nghiệp thấy Hạ Thiên thật sự hứng thú, không khỏi hưng phấn hẳn lên: “Nghe nói nàng là nữ thần do Bá tước Cuồng Hoan đặc biệt mời đến mừng năm mới. Buổi tối sẽ có tiệc, nàng ấy chắc chắn sẽ có mặt.”
Hạ Thiên đang cảm thấy nhàm chán, lại không có vợ bên cạnh. Hứa Kiều Na hoàn toàn không hợp khẩu vị của hắn, đoạn đường này thật sự quá nhàm chán. Nếu có thể quen biết một tiểu thư xinh đẹp nào đó để giết thời gian cũng không tệ.
“Nếu như nàng ấy thật sự xinh đẹp, vậy ta có thể miễn cưỡng nhận ngươi làm tiểu đệ.” Hạ Thiên hờ hững nói: “Nếu là người quái dị, ta sẽ ném thẳng ngươi xuống biển.”
Ngô Chính Nghiệp vỗ ngực nói: “Yên tâm đi, ta cam đoan là tuyệt thế mỹ nữ, nhưng nàng ấy mang theo mười hộ vệ áo đen, có vẻ không dễ làm quen cho lắm.”
“Ta chính là bảo tiêu mạnh nhất thế giới, bảo tiêu nào cũng không làm khó được ta.” Hạ Thiên nhếch miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận