Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2566: Nghi thức

Hứa Chân Chân cười một cách lúng túng, trong lòng đã coi Hạ Thiên bị tâm thần, nhẹ giọng nói với Tô Bối Bối: "Bạn trai ngươi có bị..."
Tô Bối Bối lần nữa kiến nghị: "Đầu óc của hắn quả thật có vấn đề, có điều, về phương diện y thuật quả thật rất đáng tin cậy, có cần khám cho người bạn kia của ngươi không?"
"Hay là thôi đi, nàng không có bệnh, chỉ là trúng tà mà thôi." Hứa Chân Chân suy nghĩ một hồi, vẫn cự tuyệt, "Chỉ cần làm theo nghi thức trong sách, là có thể loại bỏ, thật xin lỗi."
Tô Bối Bối nhàn nhạt nói: "Không có gì, đây là lựa chọn của mỗi người."
Lúc hoàng hôn, An An đã trở về cùng bạn trai của nàng.
Không lâu sau, muội muội mặt con nít và nam tử tóc dài cũng vừa nói vừa cười trở về, trông như chưa từng xảy ra chuyện gì.
"An An, trước đó là ta sai, ta xin lỗi ngươi." Muội muội mặt con nít vừa về tới nơi, bèn lập tức xin lỗi với mỹ nữ trang điểm đậm.
Mỹ nữ trang điểm đậm còn có chút ấm ức, sau khi bị bạn trai đẩy một cái, mới bất đắc dĩ nói: "Không sao, thật ra tâm trạng của ta cũng không tốt, nhưng cũng không nên nổi đóa với các ngươi."
Hứa Chân Chân cười cười vỗ tay một cái, nói: “Tốt rồi, tất cả mọi người đã quen biết nhau nhiều năm trời, không cần vì một chút chuyện nhỏ mà cãi nhau tới mức không thể giảng hòa, lát nữa còn có chính sự cơ mà."
Thế là, đám người trong nháy mắt cởi bỏ hiểu lầm, vui vẻ và hòa thuận trở lại, bắt đầu bố trí lửa trại, và chút đồ ăn tối.
Tô Bối Bối nhìn ngớ người ra, nhỏ giọng nói với Hạ Thiên: "Nếu ta nhớ không nhầm, người làm An An giận dỗi và chạy đi không phải là Hứa Chân Chân sao, tại sao Thẩm Anh Tử lại đi xin lỗi?"
"Bối nha đầu, nàng không cần để ý những chi tiết này, dù sao đầu óc của bọn họ đều có vấn đề." Hạ Thiên cười hì hì nói.
Tô Bối Bối có chút lo lắng nói: "Vị Hứa Chân Chân đó đến tận bây giờ cũng chưa có nói muốn chúng ta làm gì, nàng ta rốt cuộc có chủ ý gì?"
"Dù sao cũng không phải là ý kiến hay ho gì." Hạ Thiên bĩu môi.
Lúc này, lửa trại đã đốt lên, năm người kia cũng đã ngồi quanh tạo thành một nửa hình tròn, Hứa Chân Chân quay đầu hô với Tô Bối Bối và Hạ Thiên: "Bối Bối, còn có... Hạ tiên sinh, các ngươi đến đây đi."
"Coi thử nàng rốt cuộc muốn làm trò gì." Tô Bối Bối nhỏ giọng nói với Hạ Thiên: "Nếu như các nàng không có ác ý gì, thì ngươi cứ chọn một thời điểm thích hợp rồi giúp các nàng."
Hạ Thiên nhìn Tô Bối Bối: "Thế nếu có ác ý thì sao?"
"Ngươi nói xem?" Tô Bối Bối trừng Hạ Thiên một cái, sau đó dắt tay Hạ Thiên, đi tới.
"Hai người các ngươi ngồi ở đây đi." Hứa Chân Chân chỉ vị trí bên trái và phải của mình, "Cố ý để lại chỗ cho các ngươi, nhưng đúng là có chút xấu hổ thật, vì suy nghĩ cho nghi thức, nên chỉ có thể làm phiền đôi tình nhân các ngươi."
"Không sao." Tô Bối Bối liếc nhìn chỗ ngồi của mọi người, vừa vặn tạo thành một nửa hình tròn, phía trước chính là lửa trại, nàng và An An vừa vặn ở điểm cuối của cung tròn.
Nàng vừa liếc nhìn mặt đất, phát hiện rải ra một tấm bồ đoàn cổ quái, cũng không hề để ý, trực tiếp ngồi lên, còn về Hạ Thiên thì càng ngó lơ.
Hứa Chân Chân thấy thế, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lập tức vỗ tay, nói: "Hiếm khi mọi người tụ họp lại với nhau, tâm tình của ta quả thật rất cao hứng. Huống chi còn có Bối Bối và bạn trai của nàng gia nhập, mọi người vỗ tay chúc mừng nào."
Đám người lập tức lúng ta lúng túng vỗ tay.
"Được rồi, ta sẽ không nói nhảm nữa, đi thẳng vào chủ đề chính thôi." Hứa Chân Chân thấy mọi người không hứng thú lắm, bèn nói: "Sự việc ủa An An, mọi người đều biết. Thật ra là nàng trúng tà, ta từng thấy phương pháp trừ tà từ trong một quyển sách, vì vậy hôm nay liền làm phiền mọi người, cùng nhau thực hiện nghi thức đó, giúp An An thoát khỏi thống khổ."
"Ngươi muốn bọn ta làm thế nào?" Muội muội mặt con nít cúi đầu xuống nhìn hai cây nến 1 đỏ 1 trắng được bày bên chân, liền cầm lên: "Châm nến để chơi à?"
Hứa Chân Chân gật đầu: "Kỳ thực cũng gần như là thế, bên chân mỗi người đều có hai cây nến, lát nữa nghe theo ta, mọi người đốt chúng, sau đó tay trái cầm nến đỏ, tay phải cầm nến trắng, chờ ta niệm xong thần chú, thì cầm nến đỏ đưa cho người bên cạnh. Nến đỏ bắt đầu từ Bối Bối, kết thúc ở An An. Sau đó An An truyền nến trắng ngược lại, kết thúc ở chỗ Bối Bối, mọi người hiểu chưa?"
Chuyện này cũng không phức tạp, không có gì khó hiểu cả.
Những người khác đều gật đầu, biểu thị đã hiểu.
"Có vậy thôi à?" Tô Bối Bối nghi hoặc, nhìn về phía Hứa Chân Chân.
Hứa Chân Chân cười, giải thích với Tô Bối Bối: "Có vậy thôi, nhưng mà ngươi cũng đừng lo lắng, việc này sẽ không ảnh hưởng gì đến ngươi. Sở dĩ chọn ngươi ngồi bên cạnh, thật ra là vì ngươi khá xa lạ đối với An An, và còn không liên quan gì đến bọn ta, tà vật đó không quen biết ngươi, cũng sẽ không làm hại ngươi."
"Được thôi." Tô Bối Bối cũng không xem trọng, cho dù thật sự có tà vật gì, nàng đều có thể tiêu diệt hết, huống chi còn có Hạ Thiên ở đây.
Khóe miệng của Hứa Chân Chân hơi cong lên, sau đó đi lấy một cây đuốc, đốt nến của tất cả mọi người, lập tức ném cây đuốc sang một bên, trở lại chỗ ngồi.
"Mọi người nhắm mắt lại, sắp chính thức bắt đầu rồi, vì sức khỏe của An An, và cả sự bình an của mọi người."
Dứt lời, quay đầu nhìn về phía Tô Bối Bối: "Nhanh, truyền nến đỏ của ngươi cho ta."
Tô Bối Bối cũng không chần chờ, trực tiếp đưa nến đỏ sang.
"Phốc!"
Trên mặt Hứa Chân Chân bỗng nhiên nụ cười hả hê, vừa mới đưa tay tiếp xúc với nến, bỗng dưng há mồm phun ra một ngụm máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận