Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2058. Khảo hạch nhập môn

Ngày đó, Hạ Lãnh đã gặp phải cướp ở biên giới Vân Châu, cũng không phải là một tên cướp bình thường, trong lúc hắn đang không biết phải làm sao thì Mộc Hàm kịp thời xuất hiện giết chết tên cướp đó, sau đó nàng trực tiếp dẫn ba người Hạ Lãnh đến Ngự Tiên tông.
Ngự Tiên tông chính là một môn phái nhỏ, nhưng chữ nhỏ ấy xét trên toàn bộ Tiên Vân đại lục lại là một trong những môn phái lớn nhất ở Vân Châu, hơn nữa nội bộ bên trong khá phức tạp, tổng cộng được chia thành thất phong bát đường thập nhị chi.
Tuy nhiên, trong đó thập nhị chi thuộc về các thế lực thế tục dựa vào Ngự Tiên tông, mà bát đường lại là các thế lực bên ngoài, chỉ có thất phong là cốt lõi bên trong của Ngự Tiên tông. Mộc Hàn chính là chủ nhân của Thanh Vân Phong trong thất phong (bảy đỉnh núi).
Trên Thanh Vân Phong, Mộc Hàm sắp xếp tì nữ Tiêu Tú Nhi và thị vệ Cơ Cửu đi thu dọn phòng và hành lý, còn nàng thì tự mình đưa Hạ Lãnh đến một căn phòng bí mật, Mị Nhi cũng đang ở đó chờ hắn.
“Lãnh nhi, ngươi đến rồi.” Mị Nhi vẫn mang dáng vẻ mị hoặc chúng sinh như vậy, thân hình của nàng vẫn vô cùng đẹp, hơi thở cũng ẩn chứa sự quyến rũ, người bình thường chắc chắn sẽ không khống chế được.
Hạ Lãnh khá lạnh nhạt, hắn chỉ khẽ "ừm" một tiếng rồi nói: “Đừng gọi ta là Lãnh nhi, bây giờ ta là Lãnh Hạ.”
“Ồ, ngươi có cần làm bài bản với ta như vậy không?” Mị Nhi trực tiếp nhéo má Hạ Lãnh: “Ngươi thật giống với phụ thân ngươi, vô cùng muốn ăn đòn.”
Mộc Hàm đánh vào tay Mị Nhi, bất mãn nói: “Sao dùng sức lớn như vậy, nếu bóp hỏng thì phải làm sao bây giờ?”
“Chậc chậc, ngươi đúng là hiền thê của tên lưu manh kia, luôn quan tâm đến nhi tử của hắn như vậy.” Mị Nhi không nhịn được cười hai tiếng: “Ta không thể bắt nạt được tên lưu manh đó, cho nên giờ ta bắt nạt nhi tử của hắn cũng không được sao?”
Hạ Lãnh xoa xoa khuôn mặt, bất mãn nói: “Đừng lôi ta ra đánh đồng với hắn, ta là ta, hắn là hắn.”
“Ta lại muốn thế đấy, tiểu lưu manh, ngươi có thể làm gì?” Mị Nhi cười ha hả nhìn Hạ Lãnh, sau đó nàng lại vươn tay ra nhéo nhéo: “Ai bảo ngươi nhìn giống hắn như vậy chứ.”
“Nhưng sau khi đến nơi này, tính cách của ngươi đã thay đổi rất nhiều.” Mộc Hàm không nhịn được nói: “Được rồi, nếu ngươi còn nhéo nữa, mẫu thân của hắn sẽ tới tìm chúng ta tính sổ đó.”
“Tính sổ cái gì, ta cũng là di nương của hắn mà.” Mị Nhi không tình nguyện buông tay ra, trước đây nàng thật sự bị Hạ Thiên ức hiếp, nhưng lại không thể làm gì tên đấy, bây giờ nàng chỉ có thể tìm cách bắt nạt Hạ Lãnh một chút.
Mộc Hàm liếc nhìn nàng một cá: “Nói chuyện chính đi.”
“Chuyện chính?” Mị Nhị đổi tư thế ngồi, có chút uể oải nói: “Có chuyện gì tốt để nói chứ, chúng ta đã điều tra từ trong ra ngoài môn phái tồi tàn này rồi, kết quả vẫn không lấy được một chút thông tin hữu ích nào cả. Bây giờ, ta nghi ngờ liệu tin tình báo của vị Nữ Hoàng kia có vấn đề hay không?”
Mộc Hàm cũng từng có nghi ngờ đấy, nhưng nàng lắc đầu nói: “Mặc dù ta và nàng ấy không ngừng đối đầu với nhau, nhưng nàng ấy không phải loại người như vậy, nàng ấy cũng khinh thường làm loại chuyện đó đâu.”
“Ta không thực sự nghi ngờ nàng ấy, chỉ là phàn nàn một chút mà thôi.” Mị Nhi ngáp một cái: “Ở đây, mỗi ngày chính là tu luyện tu luyện rồi tu luyện, lúc rảnh rỗi lại đi luyện đan, vẽ bùa... Rất buồn chán.”
“Tuy hiện tại chúng ta đã đứng đầu trong Ngự Tiên tông, nhưng cốt lõi của truyền thừa vẫn không được động tới.” Mộc Hàm suy nghĩ rồi nói tiếp: "Mấy lão già kia vẫn đang đề phòng chúng ta, cho nên chúng ta bắt buộc phải chuẩn bị những chuyện khác nữa.”
“Chưa chắc là bọn hắn đang đề phòng chúng ta, mà là đề phòng tất cả mọi người.” Mị Nhi giải thích: “Chỉ có chưởng môn và người thừa kế chưởng môn mới có thể tiếp xúc với truyền thừa của tông môn, chỉ là ta vẫn nghi ngờ truyền thừa ấy cũng không có hữu ích gì.”
“Bây giờ, không biết nó có hữu ích gì hay không, nhưng chúng ta bắt buộc phải lấy được nó.” Mộc Hàm quay đầu nhìn Hạ Lãnh vẫn luôn giữ im lặng: “Cho nên, lúc này rất cần ngươi ra tay.”
Hạ Lãnh cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: “Cần ta làm gì?”
Mị Nhi vừa cười vừa nói: “Rất đơn giản, tiến vào nội môn, trở thành đệ tử nòng cốt, cuối cùng trở thành người thừa kế vị trí chưởng môn, tiếp nhận truyền thừa của tông môn.”
“Chuyện đó không phải rất đơn giản sao?” Mặc dù Hạ Lãnh còn nhỏ nhưng hắn không phải là kẻ ngốc: “Mị Nhi di, không phải là ngươi đang hố ta đó chứ?”
Mộc Hàm nhìn Hạ Lãnh và Mị Nhi đang đấu võ mồm, không nhịn được khẽ cười nói: “Ngươi đừng nghe nàng ấy nói bậy bạ, ngươi chỉ cần vào trong nội môn, làm một đệ tử bình thường là được rồi, đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân.”
Hạ Lãnh cảm thấy Mộ Hàn chắc chắn chưa nói ra hết tất cả, cũng không phải muốn giấu diếm hắn chuyện gì, mà là vì nàng thật sự quan tâm đến hắn.
“Mộc Hàm trưởng lão có ở nhà không?”
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên một giọng nói sang sảng: “Vừa rồi có một đệ tử nội môn nhìn thấy trên Thanh Vân Phong có trận pháp truyền tống. Ta đoán chính là ngươi trở về.”
Trong mật thất, trên mặt Mị Nhi lộ rõ vẻ chán ghét, bất mãn nói: “Con ruồi đáng ghét kia, tại sao ngươi còn chưa giải quyết?”
“Dù sao hắn cũng là đại đệ tử của trưởng môn, trước mắt cũng là người có hy vọng nhất trở thành trưởng môn tương lai.” Tâm trạng của Mộc Hàm không tốt, nhưng trên mặt của nàng không lộ ra vẻ gì," Đáng tiếc người này tâm tư quá kín đáo, lòng phòng bị cũng rất cao, ta vẫn không moi được chút tin tức hữu ích nào từ trong miệng hắn.”
Mị Nhi xua xua tay: “Ngươi mau đuổi hắn đi đi, ta không muốn gặp người này.”
“Hạ Lãnh, ngươi đi theo ta ra ngoài xem sao.” Mộc Hàm đứng dậy, vẫy vẫy tay về phía Hạ Lãnh: “Hắn là người phụ trách cuộc khảo hạch nhập môn lần này, trước tiên giao thiệp với hắn chút, đến lúc đó ngươi đi ngang qua sân khấu là được rồi.”
Hạ Lãnh gật đầu, không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận