Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4223: Đầu của hắn ta bị đốt đến không còn

“Ngươi muốn dẫn em họ ta đi đâu?” Trong lòng Lạc Khả Uy dâng lên sự sợ hãi: “Nàng ấy là hậu duệ Thần tộc, trên người lại có… Tóm lại, các ngươi tốt nhất nên thả nàng ấy ra.”
Hạ Thiên hờ hững nói: “Nàng ta không chết được đâu. Mặc dù trước đây vợ tóc vàng thường xuyên giết người nhưng trên cơ bản không giết nữ nhân và trẻ em.”
Nghe xong, trong lòng Lạc Khả Uy lại càng thêm lo lắng cho an nguy của Doris.
“Chỉ cần các ngươi thả em họ của ta ra, ta có thể mặc cho các ngươi xử trí.” Lạc Khả Uy đành phải hạ tư thái xuống mức thấp nhất: “Hơn nữa ta còn giúp các ngươi loại bỏ tất cả những thế lực tham gia vây công các ngươi còn sót lại.”
Kiều Tiểu Kiều nghe xong, lạnh lùng nói: “Sắp chết đến nơi mà còn tính toán. Ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.”
“Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, bây giờ ta tiễn ngươi lên đường.” Hạ Thiên xác thực không muốn dông dài với loại ngu ngốc như thế. Hắn còn muốn tranh thủ thời gian tâm sự với Kiều Tiểu Kiều nữa.
Lạc Khả Uy nhìn thấy Hạ Thiên móc ra ngân châm đâm về phía hắn ta, hắn ta vội nói: “Khoan đã, Hạ Thiên, chẳng lẽ ngươi không muốn biết người này là ai sao?”
“Cái này tự ta nhìn là được.” Hạ Thiên cười một tiếng, đâm ngân châm vào đỉnh đầu Lạc Khả Uy.
Lạc Khả Uy còn đang định phản kháng, nhưng đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Hạ Thiên rất nhanh thu ngân châm lại, gương mặt không có biểu cảm gì đặc biệt.
“Trong đầu hắn ta có tin tức gì hữu dụng hay không?” Tô Vô Song hỏi.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Trong đầu tên ngốc đó ngoại trừ tiệc tùng thì chính là tiệc tùng, còn lại thì bắt người làm thí nghiệm, cũng chẳng có tin tức hữu dụng nào khác.”
“Vậy có tin tức của người kia không?” Kiều Tiểu Kiều chỉ vào người đã bị đốt não trước đó.
“Người này hẳn là vật thí nghiệm của xí nghiệp dược đó.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
Kiều Tiểu Kiều cau mày: “Vậy làm sao hắn ta biết đến sự tồn tại của Tiên Vân đại lục?”
“Vậy thì không rõ nữa.” Hạ Thiên nói: “Tuy nhiên, dựa theo ký ức của cái tên ngu ngốc này mà nói, hắn ta đến từ một giáo hội có tên là Ngu Giả Chi Trác đưa đến làm vật thí nghiệm.”
Tô Vô Song bất mãn nói: “Trước đó là Thần Dụ, bây giờ lại có Ngu Giả. Ở đâu ra nhiều tổ chức loạn thất bát tao như vậy chứ? Rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?”
“Trên thế giới này, loại tổ chức bàng môn tả đạo như vậy nhiều vô số kể.”
Kiều Tiểu Kiều lắc đầu, có chút cảm khái nói: “Bởi vì người vốn thiên hình vạn trạng mà. Huống chi trên thế giới còn có vô số sinh linh không phải người.”
Tiếp theo, nàng có chút trầm ngâm: “Chỉ là ta cảm thấy hơi lạ, chẳng lẽ Ngu Giả Chi Trác cũng biết đến sự tồn tại của Tiên vân đại lục?” “Vậy thì cũng khó nói.” Tô Vô Song vốn là người của Tiên Vân đại lục. Nàng cẩn thận suy nghĩ một chút rồi nói: “Từ tình huống hiện tại xem ra, Tiên Vân đại lục và trái đất nhất định có liên hệ với nhau, hơn nữa nhóm người Nguyệt tỷ tỷ cũng không phải nhóm đầu tiên, nhất định còn có vô số người thông qua khe nứt thời không đến đây, thậm chí không chỉ trong nước mà thôi.”
Biểu hiện Kiều Tiểu Kiều có chút ngưng trọng: “Ý của ngươi là, nước ngoài cũng có khe nứt thời không nối liền Tiên Vân đại lục?” “Điều này rất có khả năng.” Phù Diêu Tiên Tử lên tiếng: “Chỉ là người phương Tây không có truyền thống tu tiên, cũng không hiểu biết về khe nứt thời không. Bọn họ chỉ dựa vào loại hình tông giáo, cho nên bọn họ sẽ phong tỏa khe nứt thời không, coi chúng như cấm địa.”
Kiều Tiểu Kiều suy nghĩ cẩn thận, có chút lo lắng nói: “Như vậy, chúng ta lại càng phải nghĩ cách tìm hiểu cho kỹ chuyện này. Bằng không, nếu xảy ra vấn đề, chúng ta hoàn toàn không biết gì cả.”
“Vợ Tiểu Kiều, nàng không cần phải lo lắng. Mặc kệ bọn họ từ đâu đến, có ta ở đây, nhất định sẽ không tạo thành bất cứ tổn thương gì.” Hạ Thiên cười nói.
“Cho dù không tạo được tổn thương, nhưng ngẫm lại cũng cảm thấy buồn nôn.” Kiều Tiểu Kiều thản nhiên nói: “Không biết sự tồn tại của nó thì cũng thôi. Nhưng nếu đã biết, cách tốt nhất chính là một lần quét sạch.”
Tô Vô Song nói: ‘Chỉ là trước mắt chúng ta không có đầu mối. Nếu không, mình cứu tỉnh người này lại hỏi một chút.”
“Vừa rồi người này bị thiêu chết, còn có thể cứu được sao?” Kiều Tiểu Kiều hơi nghi hoặc một chút.
Hạ Thiên liếc mắt nhìn qua người đang nằm dưới đất, cười nói: “Vợ Tiểu Kiều, nàng nói vậy là không đúng rồi. Chồng của nàng không có cái gì là làm không được. Cứu sống người chết cũng chẳng phải việc khó.”
Kiều Tiểu Kiều nói: “Nhưng não của hắn ta đã bị đốt đến không còn.”
“Không sao.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nếu là trước đó, khả năng có chút phiền phức. Nhưng bây giờ, nó chỉ là việc rất nhỏ.”
Lần này, Hạ Thiên có thu hoạch không nhỏ ở thế giới địa tâm. Quan trọng nhất chính là thu được tĩnh linh văn, có thể giúp chuyển hóa kiếp lực một cách vô dùng dễ dàng. Hơn nữa, kiếp lực đối với Nghịch Thiên Bát Châm cũng có sự tăng lên rất lớn.
Trước kia, hắn chỉ có thể cứu sống người chết trong vòng vài ngày, nhưng bây giờ, hắn có thể giúp cho tế bào khôi phục một cách nhanh chóng. Đương nhiên, hành động này cần tiêu hao rất nhiều kiếp lực.
Hạ Thiên đâm ngân châm vào đầu người kia, Băng hỏa kiếp lực thông qua Nghịch Thiên Bát Châm rót vào trong đầu hắn ta.
Cái đầu vốn đã bị đốt thành tro, bây giờ lại nhanh chóng khôi phục sinh cơ, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục sức sống, chậm rãi biến thành bộ dạng như lúc trước.
Những bộ phận khác trên cơ thể cũng nhanh chóng khôi phục, thậm chí còn sống lại một con mắt.
“A!” Nửa phút sau, người kia rên rỉ một tiếng, chậm rãi mở mắt. Sau khi nhìn thấy mặt Hạ Thiên, đầu tiên là do dự, sau đó hắn ta la lên: ‘Ngươi, ngươi chính là Hạ, Hạ Thiên. Quá tốt rồi, ngươi mau đi cứu…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận