Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4276: Xem ra uy vọng của chàng không đủ

Giang Hải, cao ốc Thần Y.
Hạ Thiên cùng với Diệp Mộng Oánh và Vương Tiểu Nha vừa đến, ban đầu cả ba tưởng rằng sẽ có một buổi đón tiếp thật long trọng.
Kết quả phát hiện, chỉ có Lam Y Nhân đang lười biếng nằm trên ghế salon xem phim Hàn.
“Vợ Tiểu Y Y, tại sao chỉ có một mình nàng ở đây thế?”
Hạ Thiên có chút khó hiểu nhìn Lam Y Nhân: “Ta nhớ vợ Thần Tiên Tỷ Tỷ có nói nàng ấy đã thông báo cho các nàng hôm nay ta sẽ trở về, chẳng lẽ các nàng không nhận được tin tức sao?”
“Đều nhận được.” Lam Y Nhân gật đầu, sau đó bốc một ngụm bắp rang bỏ vào trong miệng: “Cho nên các nàng mới không đến.”
Hạ Thiên vẫn không hiểu: “Vì sao?”
“Bởi vì các nàng đều biết chuyện mà chàng đã làm ở Tiên Vân đại lục một tháng trước.”
Lam Y Nhân cười nói: “Nghe nói chàng sắp trở về, Bối Bối tỷ là người đầu tiên xin nghỉ phép ra ngoài du lịch. Mặc dù những người khác rất kích động, nhưng sau khi nghe thuật lại, đều cảm thấy nên tạm lánh phong mang của chàng thì tốt hơn.”
“Lộn xộn cái gì thế?” Hạ Thiên nhếch miệng: “Thế vợ Phù Diêu, vợ Thiên Cung đâu?”
“Hai người bọn họ quay về kiểm tra bí cảnh Thiên Cung rồi.” Lam Y Nhân thản nhiên đáp: “Nói là muốn tu sửa một chút, về sau còn có thể dùng. Nếu cứ như vậy mà vứt bỏ thì thật đáng tiếc.”
Hạ Thiên thuận miệng nói: “Chữa trị một bí cảnh không cần hai người bọn họ đi cùng một lúc, cũng không cần đến một tháng.”
“Vậy thì ta cũng không biết.” Lam Y Nhân lắc đầu.
“Tiểu muội chân dài, A Cửu, còn có vợ Y Y đâu?”
“Ồ, không phải sắp đến thế vận hội mùa đông sao? Các nàng được chính phủ mời đến làm cố vấn rồi.”
Lam Y Nhân trả lời rất nhanh, thậm chí còn có chút kiêu ngạo: “Đây chính là một vinh dự rất lớn. Các nàng đều không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt này. Tối thiểu còn phải chờ đến khi thế vận hội mùa đông kết thúc, các nàng mới về được.”
“Tiểu muội chân dài được mời thì còn có thể hiểu được, dù sao nàng ấy đạt giải quán quân cũng rất nhiều lần.” Hạ Thiên nhếch miệng, có chút khó hiểu hỏi: “Cửu nha đầu, còn có vợ Y Y là sao?”
Lam Y Nhân mỉm cười đáp: “Là cố vấn về y học. Trước kia, Y Tiểu Âm có tiếng là đệ nhất nữ thần y ở kinh thành. Bây giờ cũng được xưng tụng là nữ thần y đệ nhất thế giới. Mời nàng đến cố vấn phương diện y học có cái gì không đúng?”
Không đợi Hạ Thiên lên tiếng, nàng lại bổ sung một câu: “Chàng nhất định muốn hỏi vì sao A Cửu cũng được mời đi chứ gì? Đương nhiên là làm trợ thủ cho Y Tiểu Âm rồi.”
Hạ Thiên bĩu môi: “Thế vợ tóc vàng, còn có Thanh Thanh nha đầu đâu?”
“Gần đây Thiên Đạo Tổ xảy ra một số chuyện, thành viên phân bộ nước ngoài đột nhiên mất tích vô cớ.” Lam Y Nhân hiển nhiên sớm biết Hạ Thiên sẽ hỏi như vậy, liền nói tiếp: “Sau khi chàng giải quyết Ngũ Hành Lão Tổ kia xong, mặc dù có một số thành viên được cứu, nhưng vẫn còn một ít không biết tung tích. Mộc tỷ tỷ, còn có Triệu Thanh Thanh đều có quan hệ mật thiết với Thiên Đạo tổ, đương nhiên sẽ không bỏ mặc không quan tâm rồi.”
Hạ Thiên lại hỏi: “Thế…” Không đợi Hạ Thiên nói ra, Lam Y Nhân đã sớm trả lời: “Tô Vô Song thì không biết đi đâu, Tiểu Lý Ngư, còn có Thạch Thuần đã bị Bối tỷ tỷ kéo đi du lịch, nói chàng trở về nhất định thú tính đại phát, không thể để các nàng bị chàng gây họa được.”
Nói đến đây, nàng ngóc đầu lên, cẩn thận nhớ lại một chút: “Còn ai nữa nhỉ?”
Rất nhanh nghĩ ra: “A, còn có Tiêm Tiêm và Dương lão sư. Các nàng một người đến Nam cực, một người đến Tiểu Tiên Giới rồi.” “Ta biết vợ Tiêm Tiêm đang ở Tiểu Tiên Giới.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Chúng ta từ Tiểu Tiên Giới đến mà. Vợ đại yêu tinh cũng đang ở đó, cùng với vợ Tiêm Tiêm nói muốn chữa trị trận pháp Thiên Ngoại Thiên, tạm thời thoát thân không được.”
Diệp Mộng Oánh nghe đến đó, ngược lại có chút hiếu kỳ: “Dương San đến Nam cực làm gì?”
“Đúng vậy, không có việc gì, nàng ấy đến Nam cực làm chi?” Hạ Thiên bó tay: “Cho dù vợ Tiểu Tiểu Dương muốn khai thác điểm du lịch mới cũng không cần đến Nam cực. Cái nơi rách nát đó cái gì cũng không có, chẳng lẽ đi trượt băng.” Lam Y Nhân đáp: “Là Dạ Ngọc Mị mang nàng ấy đi, nói phát hiện đồ thú vị, cần một người tinh thông địa lý làm trợ thủ. Đúng rồi, hai bé ngoan cũng ở đó nhưng không đi cùng Dạ tỷ tỷ.”
“Này, chồng, xem ra uy vọng của chàng không đủ rồi.” Vương Tiểu Nha sớm nằm lên ghế salon, cười nhạo Hạ Thiên: “Ngay cả nữ nhân của mình cũng ép không được.”
Hạ Thiên khó chịu đánh cho Vương Tiểu Nha một bàn tay: “Nàng đừng ăn nói bậy bạ. Ta muốn làm cái gì, các nàng có đến chỗ nào cũng vô dụng.”
“Chàng đánh ta làm gì, là các nàng không nghe lời, chàng đi đánh bọn họ đi.” Vương Tiểu Nha bất mãn nhếch miệng nói.
Diệp Mộng Oánh mỉm cười, sau đó nói với Hạ Thiên: “Chồng, ta rời nhà lâu như vậy, cũng muốn trở về nhà vài ngày, chàng sẽ không thể không đồng ý chứ?”
“Muốn về thì về chứ sao?” Hạ Thiên bĩu môi nói.
“Cảm ơn chồng.” Diệp Mộng Oánh nín cười, hôn Hạ Thiên một cái, sau đó quay người rời đi.
Linh quang chợt lóe lên trong đầu Vương Tiểu Nha. Nàng lập tức nhảy xuống ghế sofa, nghiêm túc nói: “Chồng, ta và anh trai của mình đã lâu không gặp, ta nhớ hắn quá. Ta muốn đến Mỹ thăm hắn một chút.”
Hạ Thiên gật đầu đồng ý: “Vậy nàng đi đi.”
“Ta đi được chứ?” Vương Tiểu Nha có chút nửa tin nửa ngờ nhìn Hạ Thiên: “Chồng, chàng sẽ không tính sổ chứ?”
“Tính sổ gì?” Hạ Thiên cười nói: “Nếu nàng thích tính sổ, bây giờ tính, như thế nào?”
Vương Tiểu Nha lắc đầu liên tục, sau đó đi như chạy trốn.
“Vợ Tiểu Y Y, vẫn là nàng tốt với ta.” Hạ Thiên tiến lên ôm lấy Lam Y Nhân: “Bây giờ ta sẽ truyền kiếp lực cho nàng, để tu vi cảnh giới của nàng đạt đến điểm tối cao. Chúng ta song tu đi.”
Lam Y Nhân từ tốn đáp lại một câu: “Hôm nay đến kỳ kinh nguyệt của ta.”
Hạ Thiên: “…”
Im lặng vài giây, Hạ Thiên bỗng nhiên nói: “Vợ Tiểu Y Y, thật ra ta có thể dùng ngân châm bỏ cái bug này đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận