Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2927: Phá Già Thiên Thần Quang Trận (01)

“Muốn giết thì cứ giết, nếu bổn vương cau mày, bổn vương sẽ là tôn tử của ngươi.”
Bồng Lai Vương thật sự không cam lòng. Đáng tiếc, mạng của ông ta đang nằm trong tay người khác, có giãy dụa thế nào cũng chẳng làm nên chuyện gì, đành phải nói vài câu mạnh miệng kéo lại chút mặt mũi.
Hạ Thiên cũng không để người khác chiếm tiện nghi, hơi khinh bỉ nói: “Chỉ dựa vào ngươi mà cũng xứng làm tôn tử của ta, ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi.”
“Hạ chưởng môn, có thể tha cho ông ấy một mạng không?” Hỏa Cửu Linh cầu xin Hạ Thiên.
“Giết ông ta hay không, thật ra không quan trọng.” Hạ Thiên hờ hững nói, ngân châm trong tay không dừng lại, vẫn luôn tìm kiếm thứ gì đó bên trong đan điền khí hải của Bồng Lai Vương: “Nhưng tu vi và linh khí của ông ta nhất định không còn.”
Hỏa Cửu Linh thở ra nhẹ nhàng: “Chỉ cần lưu lại cho ông ấy một mạng, biến thành người bình thường không có gì là không tốt.”
“Đánh rắm!” Bồng Lai Vương không cách nào tiếp nhận kết quả này, trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Có ngon thì giết ta đi, nhưng ngươi cũng không sống được bao lâu đâu. Bổn vương sẽ ở Địa Ngục chờ ngươi, ha ha ha.”
Bốp!
Hạ Thiên tiện tay đánh vào mặt Bồng Lai Vương khiến mặt ông ta sưng lên: “Câm miệng cho ta. Bây giờ không có phần cho ngươi nói chuyện.”
“Ngươi dám đánh bổn vương?” Bồng Lai Vương sửng sốt, lập tức cả người kích động hẳn lên.
“Có cái gì mà không dám?” Hạ Thiên cười một tiếng, tiện tay tát cho ông ta hai bạt tai nữa.
Bốp, bốp!
Hai tiếng giòn vang, Bồng Lai Vương không chịu nổi, nhưng cơ thể bị áp chế không có biện pháp phản kháng, đành phải quát mắng: “Tiểu tử, ngươi dám làm nhục bổn vương. Ngươi sẽ chết không yên lành, ngươi tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.”
Hạ Thiên lười biếng trả lời: “Ngươi không cần quan tâm, ta không chết được đâu.”
“Hừ.” Bồng Lai Vương hừ lạnh một tiếng, cắn răng nghiến lợi nói: “Nếu không phải ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ, bổn vương sao lại thua ngươi? Ngươi chẳng những không có mặt mũi, ngươi lại càng vô sỉ, ngươi…”
“Câm miệng.” Hạ Thiên không kiên nhẫn, ngân châm trong tay khẽ run lên, khiến cho Bồng Lai Vương mất đi năng lực nói chuyện.
Hỏa Cửu Linh ở một bên kinh hãi. Người này đúng là đáng sợ. Cường giả tu tiên Phân Thần Kỳ đỉnh phong như cha nàng lại bị hắn đùa bỡn trong tay như heo chó, hơn nữa còn không có sức chống cự, không thể tưởng tượng nổi. Trước đó, nàng vẫn còn chút tâm tư, nhưng bây giờ tất cả đều bị dập tắt, không dám lỗ mãng.
“Thật kỳ lạ.” Hạ Thiên cảm giác không đúng. Ban đầu, hắn tưởng rằng đánh bại Bồng Lai Vương xong, trực tiếp hấp thu linh khí trên người ông ta, tu vi của hắn sẽ được khôi phục. Kết quả hắn phát hiện chuyện không phải như vậy.
Trước kia, Hạ Thiên muốn gia tăng tu vi của mình, chuyện đó rất đơn giản, chỉ cần khổ luyện với mấy bà vợ của mình là được. Cũng không phải hắn không thể tu luyện, cũng không phải hắn không thể lấy linh khí của người khác để sử dụng, mà là thứ nhất, hắn khinh thường làm như thế; thứ hai, linh khí người khác chưa chắc đã phù hợp với Băng Hỏa linh thể của hắn, hơn nữa còn cần một chương trình luyện hóa. Điều này quá phiền phức, chi bằng vui sướng luyện công cùng với các bà vợ thì hay hơn.
Hiện tại, không bà vợ nào bên cạnh hắn, cùng nhau luyện công thì không cần suy nghĩ. Tu vi của hắn đã bị dược hoàn của âm Hậu làm tiêu tán, chỉ có thể dùng biện pháp “m Hậu” buộc hắn không thể không dùng.
Hạ Thiên phát hiện bên trong cơ thể Bồng Lai Vương có một pháp trận cực kỳ bí mật. Pháp trận này tiến hành tiêu ký tất cả linh khí. Bất luận linh khí chảy về hướng nào, chúng sẽ bị truy tung, thậm chí bị xúi giục, xem như một quả bom ẩn hình.
Quan trọng hơn chính là, muốn luyện hóa số linh khí này, đầu tiên phái phá giải pháp trận.
“Chẳng lẽ đây chính là âm mưu quỷ kế của nữ nhân kia?” Hạ Thiên suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu, lười phí thời gian suy nghĩ mấy chuyện này: “Quan tâm làm gì, cứu Cửu nha đầu quan trọng hơn.”
Sau khi hạ quyết tâm, Hạ Thiên thôi động ngân châm, trực tiếp lôi linh khí từ bên trong đan điền khí hải của Bồng Lai Vương ra ngoài.
Chỉ động một cái, pháp trận to lớn lơ lửng giữa không trung bỗng nhiên sáng lên, hô ứng với pháp trận bên trong đan điền Bồng Lai Vương.
Pháp trận bên trong đan điền Bồng Lai Vương bị kéo ra ngoài một chút, thần quang trên bầu trời sẽ sụp xuống một mảng lớn. Khi trận pháp bị sụp, nó sẽ vô tư phóng ra lôi điện dọa người.
Cảnh tượng này tất nhiên đã bị những đệ tử Bồng Lai phúc địa khác phát hiện, tất cả đều thấp thỏm không yên.
“Thần quang trận sụp đổ rồi.”
“Bồng Lai phúc địa sắp tiêu rồi sao?”
“Mau trốn đi, nếu không, chúng ta sẽ bị đè chết.”
“…”
Hỏa Cửu Linh vội nói với Hạ Thiên: “Hạ chưởng môn, chuyện này rốt cuộc như thế nào?”
Hạ Thiên im lặng ngẩng đầu nhìn Thần Quang trận trên bầu trời, cuối cùng cũng hiểu ra. Chưởng môn mỗi trọng thiên, linh khí bên trong cơ thể của bọn họ đều có một pháp trận cố thủ trong đan điền. Muốn cướp linh khí đó, nhất định phải phá giải pháp trận. Nhưng pháp trận bên trong đan điền của những Chưởng môn này lại bị khóa cùng một chỗ với Thần Quang trận mỗi một trọng thiên.
Cho nên, nếu hắn muốn cướp đoạt linh khí bên trong cơ thể Bồng Lai Vương, hắn nhất định phải loại bỏ pháp trận bên trong cơ thể ông ta. Mà muốn phá giải pháp trận bên trong cơ thể, nhất định phải phá giải Thần Quang trận trên bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận